Lục Vãn đang xem thì Phó Niên cũng ghé sát chọn cùng:
“Sư phụ, tự nhiên mua nhà? Hơn nữa còn là ở nước ngoài.”
“Tất nhiên là mua để ở .”
Cô trúng một căn biệt thự — thiết kế , cảnh quan xung quanh dễ chịu.
“Sư phụ định nước ngoài ? Khi nào ?”
Lục Thừa cũng hỏi:
“Chị Vãn, khi nào chị mới sang ở? Giờ mua để dưỡng già thì sớm đó.”
“Không dưỡng già. Vài tháng nữa là sang ở.”
“Vì sư phụ? Vài tháng nữa chẳng đến Tết ?”
“Qua Tết thì chắc? Vừa bên đó thời tiết ấm áp.”
Lục Vãn chọn , chỉ màn hình:
“Lục Thừa, chọn căn .”
“Được.” – Lục Thừa gật đầu.
Ngoài , còn một thứ khác như đồ dùng trẻ sơ sinh… cũng nhờ chuẩn .
Lục Vãn quyết định cho Lục Thừa chuyện mang thai.
“Lục Thừa, qua đây. Chị chuyện với em.”
Phó Niên lập tức xị mặt:
“Sư phụ, chuyện gì mà con chứ? Con là tử cưng nhất của ?”
“Không !” – Lục Vãn đáp gọn lỏn.
Phó Niên là kiểu dễ gài, mà nếu chuyện để , chắc chắn sẽ đầu báo cho ông chú của .
Rồi đầy hai ngày là cả thế giới sẽ .
Miệng chẳng giữ bí mật, cô yên tâm.
“Còn nữa, chuyện chị mua biệt thự cũng tiết lộ cho ai, kể cả chú em. Hiểu ?
Nếu em dám ngoài, thì đừng gọi chị là sư phụ nữa, chị sẽ trục xuất em khỏi sư môn!”
Phó Niên càng thêm tò mò — rốt cuộc là chuyện gì mà bí ẩn thế?
Lục Vãn kéo Lục Thừa sang một bên, hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-632-day-la-bi-mat.html.]
“Chị Vãn, chuyện gì ?”
Cô thẳng:
“Chị mang thai .”
“Hả?” – Lục Thừa tròn xoe mắt.
“Chị Vãn, chị đang đùa với em ?”
Anh thấy chuyện thật khó tin, chắc nhầm.
“Chị cũng ước là chuyện đùa. đây là sự thật — gần bốn tháng. Là con của Hoắc Minh Kiêu.
Chuyện vẫn , chị cũng ai khác , càng Hoắc Minh Kiêu .
Nên em giữ bí mật cho chị.”
“Chị quyết định sẽ sinh đứa bé . Nghĩa là nhiều việc chuẩn .
Căn biệt thự , chị định sẽ ở đó dưỡng thai.
Ngoài còn nhiều thứ cho trẻ con, em cũng giúp chị mua nhé. Cảm ơn em.”
“Chị Vãn, giữa chúng thì cần khách sáo. Chỉ là… chị và Hoắc Minh Kiêu…”
Lục Thừa vẫn khó tiếp nhận chuyện ngay lập tức.
Chị Vãn mang thai, sắp em bé…
“Chị và liên quan. Đứa bé là của riêng chị.
Tương Tư khi bé đời sẽ gọi em và cô là cha đỡ đầu.
Có hai bên cạnh, chắc chắn bé sẽ lớn lên trong một môi trường an , hạnh phúc.”
“Chuyện đó thì tất nhiên . Chị cứ yên tâm, chúng em nhất định coi bé như con ruột.”
Lục Vãn bật :
“Không đến mức đó . Em vẫn theo đuổi hạnh phúc của riêng .
Nếu gặp cô gái thích thì nhớ với chị, thích thì nhất định theo đuổi, ?”
“Em thích ai cả. Em mãi ở bên chị, làm việc cho chị.”
“Nhà chúng đúng là Lục Thừa từ nhỏ hiểu chuyện. Cảm ơn em.
À, hôm nay chị khám thai thì Hoắc Minh Kiêu cũng theo tới bệnh viện.
chỉ nghĩ chị bệnh, phát hiện gì khác. Em cũng cẩn thận, tuyệt đối để .”
“Được.”