“Anh theo em làm gì?” — đến văn phòng, Lục Vãn thực sự thể nhịn nổi nữa.
Hoắc Minh Kiêu : “Anh sẽ làm vệ sĩ cho em, tất nhiên là làm cho trọn.”
“Tránh , đừng làm phiền công việc của em!”
“Anh sẽ làm phiền , chỉ đây trông em, làm gì cả.”
Lục Vãn còn nhiều việc khác, cũng lười để ý tới , tiếp tục vùi đầu công việc.
…
Zero rời xong, liền gọi một cuộc điện thoại cho An Hạ.
Rất nhanh, An Hạ mặt mặt Zero.
Zero đang trong xe, An Hạ mở cửa ghế phụ, ngọt ngào gọi: “Sư phụ!”
“Tại làm như ?” — Zero chất vấn.
An Hạ chớp chớp mắt: “Sư phụ, em hiểu ý là gì.”
Cằm An Hạ cứng, dù mấy hôm cô chỉnh sửa một chút, khiến khuôn mặt dần trở thành gương mặt của Lục Vãn, để thế cô.
“Tại em g.i.ế.c đó? Ta , động tới Lục Vãn!”
“Em hề động cô , sư phụ, thật sự oan cho em, em chẳng làm gì cả.” — An Hạ mím môi, tỏ vẻ ấm ức.
“Sư phụ, đây như , đây luôn bảo vệ em. Sư phụ, xin … em trong mắt , thứ đều là của em. Nếu phạt, thì phạt em .”
An Hạ cúi mắt, dáng vẻ như vô cùng yếu đuối.
Zero đúng là kẻ m.á.u lạnh, dù An Hạ là học trò, luôn theo , nhưng hề nhiều tình cảm đặc biệt với cô .
“Em quy củ của tổ chức chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-619-lan-sau-nua-dung-goi-toi-la-su-phu.html.]
An Hạ khựng : “Biết.”
Trong tổ chức, nhất định lời, nhất định phục tùng mệnh lệnh.
Nếu vi phạm, sẽ trừng phạt. Những hình phạt như quất roi, điện giật chỉ là tra tấn thể xác; còn những hình phạt về tinh thần, hoặc cả thể xác lẫn tinh thần, khiến đau đớn sống nổi.
“Tự chịu phạt .” — ánh mắt Zero lạnh băng.
“Em .”
An Hạ lấy một con dao, rạch một nhát lên cánh tay , m.á.u lập tức trào . Sau đó, cô cầm một gói muối, đổ thẳng vết thương.
Muối vết thương là cơn đau dữ dội, đau tới mức An Hạ nghiến răng, nét mặt méo mó.
“A!” — cô bật tiếng rên đau đớn, cánh tay đau như phế bỏ.
Thế nhưng, Zero nhíu mày lấy một , ánh mắt hề lộ chút thương xót.
Một lúc lâu , Zero mới : “Được , xử lý vết thương .”
“Vâng, sư phụ.”
“Nếu còn , đừng gọi là sư phụ nữa.”
Sắc mặt An Hạ tái , rõ ràng là ngờ Zero câu tuyệt tình như thế.
Bao nhiêu năm nay, cô gọi là sư phụ lâu , cho dù làm sai điều gì, cũng từng .
Lẽ nào vì tìm Ảnh, mà cần cô nữa ?
Nói xong, Zero đẩy cửa xe bước xuống, để An Hạ ghế phụ, thể run lên.
Nỗi đau tay bằng nỗi đau trong lòng. Rõ ràng cô và Ảnh trông giống đến thế, thậm chí hề kém, tại sư phụ tuyệt tình với cô như ?
Cô bắt đầu phẫu thuật thẩm mỹ, mà sư phụ dường như nhận , thậm chí chẳng liếc cô thêm một cái, nhận sự chuẩn kỹ lưỡng, nhận cô trở nên xinh hơn.
Chẳng lẽ sư phụ thật sự thích Ảnh đến ? tại , theo tin cô điều tra , nhiệm vụ cuối cùng của Ảnh năm xưa gặp sự cố… liên quan tới sư phụ?