Phu nhân muốn ly hôn, Cố thiếu phát điên rồi! Nguyễn Miên và Cố Văn Châu - Chương 79: Lại bị Cố Văn Châu chiếm tiện nghi

Cập nhật lúc: 2025-11-26 03:06:18
Lượt xem: 134

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Một đêm hoang đường trôi qua, đầu tiên Nguyễn Miên tỉnh dậy giường Cố Văn Châu, trong đầu chỉ còn duy nhất một chữ “đau”.

Cô run rẩy bước xuống giường, trừng mắt trống bên cạnh, hận đến nghiến răng nghiến lợi.

mà, để tên khốn đó chiếm tiện nghi !

Ôm lấy nơi đang đau đớn ngừng, Nguyễn Miên hận đến tận xương tủy!

Cố Văn Châu căn bản ! Hành hạ cô cả đêm, cô còn tỉnh dậy, gã xỏ quần bỏ , hơn nữa còn dùng b.a.o c.a.o s.u nào, quả thật quá đáng ghét!

Nếu cô m.a.n.g t.h.a.i thì ? Hai ly hôn , con của Cố Văn Châu thì cô làm thế nào?

lúc , chuông điện thoại của Nguyễn Miên reo vang.

Cô gần như bò đến đầu giường, cầm lấy điện thoại. Là trợ lý Đỗ Lạc gọi đến.

Nhìn thấy mấy chục cuộc gọi nhỡ màn hình, cô kinh ngạc đến mức choáng váng!

Tuy nhiên, điều Nguyễn Miên hề là:

Cố Văn Châu khác lôi khỏi phòng.

Sau một đêm chiến đấu kịch liệt, đang ôm Nguyễn Miên hài lòng chuẩn giấc mộng thì Cố lão gia tay cầm chìa khóa ở đầu giường . Thấy khuôn mặt tái mét vì tức giận của ông, theo bản năng ngậm miệng , hiệu cho hai ngoài chuyện.

Lúc , Cố Văn Châu đang quỳ gối chỉnh tề mặt Cố lão gia.

Cố Văn Châu luôn kiêu ngạo bất kham, hiếm khi dáng vẻ như .

Cố lão gia cháu trai thế , chẳng những cảm thấy chút an ủi nào, mà còn càng thêm giận dữ.

Vì quá tức giận, ông liên tiếp quất vài roi. Cho đến khi hết , ông mới thở hổn hển dừng .

“Cố Văn Châu, mày tao đ.á.n.h mày ?”

Cố lão gia chất vấn một tiếng, sự chú ý cũng chuyển sang mặt Cố Văn Châu. Ông mới phát hiện, Cố Văn Châu từ đầu đến cuối đều cúi đầu một lời, âm thầm chịu đựng nỗi đau .

Ông lập tức hiểu , đó chính là câu trả lời của Cố Văn Châu.

Cố lão gia như rút hết sức lực, cây gậy chống tuột khỏi tay, rơi xuống đất kêu loảng xoảng. Bàn tay gầy gò của ông đập mạnh lên bàn làm việc.

“Đồ khốn! Mày thể phận của Miên Miên! Dám bắt nạt con bé như , mày bảo tao ăn với ông ngoại nó thế nào đây?”

Lưng đau rát như lửa đốt, sắc mặt Cố Văn Châu bắt đầu trắng bệch. Anh vẫn cố gắng tỏ bình thường, châm một điếu thuốc, hít một thật sâu, cơn đau nhức lưng mới dịu đôi chút.

Dường như khôi phục lý trí, đôi mắt đen của Cố Văn Châu lạnh lùng, hề lộ cảm xúc gì khi đối diện với Cố lão gia.

“Ông nội đ.á.n.h đủ ? Nguyễn Miên sắp tỉnh , nếu ông đ.á.n.h xong thì để cháu xem cô !”

Với thái độ của Cố Văn Châu, Cố lão gia chỉ bóp c.h.ế.t ngay lập tức.

Nguyễn Miên vẫn còn ở trong phòng, nghĩ đến những chuyện của giới trẻ, làm ông già thể thế ?

Trong cơn tức giận, ông vung tay mạnh mẽ về phía Cố Văn Châu:

“Mau cút ! Nếu dỗ Miên Miên, mày đừng hòng bước chân nhà nữa!”

Trong phòng, Nguyễn Miên cúp điện thoại của trợ lý Đỗ Lạc, kéo chăn và bắt đầu kiểm tra cơ thể .

Từng mảng bầm tím chồng chất lên cô, vết thương mới và vết thương cũ đan xen, trông càng lúc càng kinh hoàng. so với vết thương ở chỗ đó, những vết bầm tím là nhẹ nhất .

Cô tách hai chân , lúc kiểm tra mới nơi đó Cố Văn Châu giày vò đến mức thê t.h.ả.m thể tả nổi. Cô chỉ dám liếc một cái dám nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/phu-nhan-muon-ly-hon-co-thieu-phat-dien-roi-nguyen-mien-va-co-van-chau/chuong-79-lai-bi-co-van-chau-chiem-tien-nghi.html.]

Nước mắt tủi tuôn trào như thác lũ, Nguyễn Miên co hai đầu gối , vòng cánh tay đầy vết bầm ôm chặt lấy chân, cuộn cơ thể vốn nhỏ bé của thành một quả bóng.

Nguyễn Miên ơi Nguyễn Miên, rốt cuộc thì mày làm thế ?

Mày là công chúa nhỏ của Phong gia cơ mà, tại trở nên t.h.ả.m hại đến mức ?

Nước mắt chảy dọc theo má xuống cằm, theo đùi chảy xuống. Nguyễn Miên thể lau kịp, cô dứt khoát mặc kệ, cứ để mặc cho nó chảy.

Cô chợt nhớ câu từng thấy Weibo:

Nếu một mối quan hệ thể mang niềm vui cho bản , thì điều đó chứng tỏ mối quan hệ đó vốn dĩ nên tồn tại.

, mặc dù cho đến nay cô vẫn thừa nhận, nhưng lựa chọn cố chấp kết hôn với Cố Văn Châu, bất chấp lời khuyên can của ông ngoại và các , chính là sai lầm, hơn nữa là sai lầm vô cùng lớn.

Đột nhiên, bên cửa truyền đến tiếng mở khóa.

Cánh cửa phòng bật mở, Cố Văn Châu đút tuýp t.h.u.ố.c mỡ màu trắng túi mới bước .

Đối mặt với kẻ gây quá nhiều đau khổ cho , Nguyễn Miên chỉ cần một cái cũng thấy ghê tởm, cô dứt khoát mặt ngoài cửa sổ.

Cố Văn Châu dường như suy nghĩ trong lòng cô, thấy cô ngoài cũng hề tức giận, ngược còn ngay cửa sổ.

Cố Văn Châu vốn gương mặt đến mức khuynh đảo chúng sinh, đôi mắt sâu thẳm, đôi môi mỏng khẽ mím . Chiếc áo sơ mi trắng mỏng manh cắt may tinh tế khoác như thiết kế riêng. Lúc , khi ngược ánh sáng cửa sổ, cảm giác đó giống như đàn ông bước từ ánh sáng cứu rỗi.

Cảm giác cứu rỗi chợt trỗi dậy, nhưng ngay khi ánh mắt Nguyễn Miên chạm khuôn mặt , cô lập tức tỉnh táo như điện giật.

Cô điên , nếu thì làm thể nghĩ rằng Cố Văn Châu sẽ đến giải cứu ?

Trên thực tế, chín mươi phần trăm những khổ đau trong cuộc đời cô đều do đàn ông mặt mang . Chỉ rời xa ác quỷ , cô mới thể cứu rỗi .

Thế nhưng, giây tiếp theo,

Cố Văn Châu khoanh tay ngực, ánh mắt thăm thẳm cô:

“Còn đau ?”

Lời quan tâm của Cố Văn Châu đến quá bất ngờ, nhưng Nguyễn Miên làm thể nghĩ ý ?

Hai ở bên tổng cộng hai , vết thương còn lành, thứ hai là thương tổn mới chồng lên vết cũ.

Hiện giờ cô đau đến mức rễ đùi cũng run rẩy, dám xuống giường.

Cô dùng sự im lặng và đau đớn để đáp Cố Văn Châu.

Nào ngờ, Cố Văn Châu vung cánh tay lớn, đợi Nguyễn Miên kịp phản ứng trực tiếp ôm ngang eo cô thẳng phòng tắm.

Trước gương, cơ thể nhỏ nhắn của Nguyễn Miên Cố Văn Châu ôm chặt trong lòng. Trong thế giới tĩnh lặng của gương, cuộc cãi vã đối đầu nào của hai , sự kết hợp giữa trai tài gái sắc trông đặc biệt hài hòa, thậm chí còn mang theo một chút mật.

Ý nghĩ nảy , Nguyễn Miên khỏi khẩy một tiếng.

Cô và Cố Văn Châu ư? Sao thể!

Cô chớp chớp đôi mắt xinh , đ.á.n.h giá khuôn mặt Cố Văn Châu trong gương:

“Cố thiếu gia của , làm gì đây? Chẳng lẽ chê tối qua đủ mãnh liệt, diễn một màn ‘vui vẻ trong phòng tắm’ giữa ban ngày ban mặt ?”

Mắt Cố Văn Châu tối sầm , kèm theo một nụ tà mị: “Đề nghị tồi, nếu cô còn sức lực thì cũng thể.”

Đặt Nguyễn Miên lên bồn rửa mặt, Cố Văn Châu rút tay về và đưa tay về phía chân cô.

Cố Văn Châu làm , Nguyễn Miên thấy hành động của thì tưởng rằng đối phương trút thú tính lên , cô hung hăng đẩy một cái:

“Anh buông , Cố Văn Châu, là một tên cầm thú từ đầu đến cuối!”

Loading...