Người phụ nữ rốt cuộc lấy cái gan đó? Bề ngoài là gặp , thực chất là lén lút với gã đàn ông nào đúng ?
Cô khao khát một đứa con đến mức ? Kể cả là với bất kỳ ai cũng ?
Lúc , chút lý trí còn sót của thiêu rụi . Bây giờ chỉ tìm thấy Nguyễn Miên càng nhanh càng .
Cùng lúc đó, tại Tĩnh Viện.
Khách sạn lầu.
Nguyễn Miên bắt chéo chân, tư thế thư thái, mấy gã đàn ông cởi trần đang mặt, cô giận dữ quát:
“Tát mạnh cho , rõ , sức lực yếu ớt thế, là ăn cơm !”
Mấy gã đàn ông to lớn chỉ còn mặc mỗi chiếc quần lót, quỳ rạp đất. Ai nấy mặt mày giận dữ nhưng dám hé răng. Nghe cô xong, họ dùng sức tát mạnh mặt .
“Tôi ! Tôi ! Tôi !”
Nhìn cảnh tượng mắt, tâm trạng Nguyễn Miên cuối cùng cũng thoải mái hơn một chút.
Mấy nhận sự chỉ đạo của Tần Phương, dám cởi quần áo cô, chụp ảnh nhạy cảm cho cô ?
Cô kìm mà lạnh trong lòng. Tần Phương thực sự nghĩ chỉ cần dùng thủ đoạn cỏn con là thể hạ gục cô ?
Cô nhổ ly cà phê ngay khi khỏi phòng , đó tiện tay xử lý gọn gàng mấy gã đàn ông .
Vô địch Tán Thủ đấu trường ngầm quốc tế trò đùa.
Cô cho đám sống c.h.ế.t kết cục của việc dám ý đồ với cô là như thế nào!
Cô mím môi khẽ.
Ha ha, vở kịch bây giờ mới bắt đầu!
Sau đó, mấy gã đàn ông vạm vỡ trơ mắt nãy một đ.á.n.h bại cả năm bọn họ một cách dễ dàng, giờ đang vò rối mái tóc , vẻ mặt mang theo sự uất ức ăn nhập với khí thế đ.á.n.h .
Mấy gã đó ngớ , vẫn hiểu rõ tình hình.
Giây tiếp theo, cánh cửa phòng ai đó từ bên ngoài đạp tung.
Cố Văn Châu mường tượng cảnh tượng nóng bỏng sẽ xuất hiện bên trong, nhưng điều ngờ tới là đông đến !
Im lặng.
Ngượng ngùng.
Căn phòng tĩnh lặng như tờ.
Cố Văn Châu nghiến răng: “Nguyễn Miên, khẩu vị cô lớn thật đấy, một chơi với năm gã ?”
Mấy gã đàn ông sợ đến mức mặt tái mét, vội vàng xua tay chứng minh sự trong sạch của .
Nguyễn Miên như thể lời sỉ nhục tột cùng nào đó, cô mở to mắt, hốc mắt lập tức đỏ hoe, nước mắt tuôn rơi như những hạt châu cần tiền.
“Cố Văn Châu! Anh còn là con đấy!”
“Anh và cấu kết với ức h.i.ế.p , bỏ t.h.u.ố.c mê , nhét đàn ông giường , giờ là làm ?”
“Nếu lanh trí phát hiện âm mưu của bà , thì giờ … giờ …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/phu-nhan-muon-ly-hon-co-thieu-phat-dien-roi-nguyen-mien-va-co-van-chau/chuong-52-mot-lan-choi-voi-nam-ga.html.]
Nguyễn Miên nghẹn , nên lời. Cô ôm mặt, thút thít .
Mỗi âm tiết lóc của cô đều giáng mạnh tim Cố Văn Châu, như một bàn tay lớn đang siết chặt trái tim .
“Miên Miên…” Lần đầu tiên dịu dàng gọi tên cô như , nhưng mở lời giải thích chuyện thế nào.
Nhìn thấu sự hối của , Nguyễn Miên lao thẳng về phía , giáng một cái tát thật mạnh mặt .
Sướng!
Nguyễn Miên thầm kêu lên một tiếng trong lòng, nhưng mặt vẫn giữ vẻ uất ức tột độ.
“Hai con chẳng ai là cả. Bà mà thấy con trai bà , thì cũng cần nhét nhiều giường như thế. Anh sinh con với thì cũng cần liên kết với để đối phó với !”
Cô chằm chằm Cố Văn Châu với ánh mắt đầy thù hận: “Anh yên tâm, con thì tự khắc sẽ giúp sinh, tuyệt đối sẽ tìm đến nữa!”
Cố Văn Châu cái tát đó làm cho choáng váng. Đến khi hồn, phụ nữ mặt lưng bỏ . Cô chạy nhanh, dường như trốn thoát khỏi bên cạnh càng sớm càng .
Lòng Cố Văn Châu thắt , vội vàng sang dặn dò mấy tên cấp phía :
“Các theo Thiếu phu nhân, đừng để cô xảy chuyện gì!”
Tiếp đó, xoa xoa vầng trán đau nhức, định bụng sắp xếp chuyện từ đầu đến cuối.
Ánh mắt rơi xuống mấy gã đàn ông vạm vỡ. Ánh mắt lạnh như băng, hề một chút cảm xúc.
Mấy gã đàn ông vạm vỡ . Bị sự áp bức mạnh mẽ của đàn ông bao trùm khiến họ chỉ tìm một cái lỗ mà chui xuống.
Tất cả đều cúi gằm mặt, dám thẳng Cố Văn Châu. Họ tiếp theo sẽ đối mặt với điều gì.
Giọng đàn ông lạnh lẽo đến rợn : “Là ai bảo các đến đây?”
Mấy đó quỳ xuống cầu xin, liên tục dập đầu: “Là… là Phu nhân Tần!”
Nghe thấy cái tên , lòng Cố Văn Châu lập tức chìm xuống tận đáy.
C.h.ế.t tiệt! Quả nhiên là !
Đôi khi cũng hiểu tại thể làm nhiều chuyện vô liêm sỉ đến .
Tuy nhiên, điều duy nhất thể khẳng định là hôm nay Nguyễn Miên chịu ấm ức tột độ.
Nhớ cảnh tượng khi xông : phụ nữ tóc tai rối bời, khóe mắt đẫm lệ, hình như còn vết bầm, rõ ràng là chịu ấm ức lớn. Lòng đau nhói từng cơn.
Anh tư cách gì mà chất vấn Nguyễn Miên?
Hiện tại, Cố Văn Châu chỉ xuyên về quá khứ mà tự tặng cho hai cái bạt tai.
Anh đang nóng lòng ngoài tìm Nguyễn Miên. Anh cô xảy chuyện gì nữa.
trong phòng vẫn còn mấy cái rắc rối lớn giải quyết.
Nhìn mấy , trợ lý chút khó xử.
“Cố tổng, ngài xem những …”
Mấy gã đàn ông vạm vỡ lúc chân run lẩy bẩy. Họ mà nước mắt, cứ nghĩ là nhận một công việc nhẹ nhàng, ngờ đ.á.n.h cược cả sự nghiệp của .
Họ liên tục dập đầu, cầu xin Cố Văn Châu tha cho họ một con đường sống.
Cố Văn Châu ánh mắt lạnh như băng, lạnh lùng : “Cho chúng biến mất khỏi thành phố , thấy chúng nữa!”