Câu lập tức khơi dậy sự tò mò của Nguyễn Miên.
Chuyện của cô mà cả chủ động chuyện với cô, tìm Đàm Hàn Vũ, một ngoài?
"Chuyện gì mà bí ẩn ? Khiến hai còn giấu ."
Đàm Hàn Vũ vui vẻ:
"Làm gì ? Nếu giấu cô, chỉ cần bịa đại một lý do là xong ? Chỉ là ban đầu định với cô, nhưng vì cô hỏi, sẽ bày tỏ thái độ của ."
Tim Nguyễn Miên thắt . Chuyện cần bày tỏ thái độ chắc chắn đơn giản.
Tuy nhiên, những lời tiếp theo của Đàm Hàn Vũ khiến cô kinh ngạc.
"Bác trai cả nhà Phong với rằng, năm em họ đều cảm thấy là phù hợp nhất để kết hôn với cô, nên đặc biệt đến hỏi ý kiến ."
"Thế ?"
Nguyễn Miên chợt nhớ đến lời cam đoan của ba trong văn phòng Cố Văn Châu, rằng ông sẽ sắp xếp cho cô xem mắt.
Hóa họ nhất thời bồng bột, mà sớm tìm kiếm phù hợp cho cô ?
động tác vẻ quá nhanh, cô còn chuẩn sẵn sàng!
"Tôi còn gì nữa? Chỉ thể sự thật thôi."
Đàm Hàn Vũ vẻ bất lực : "Tôi cũng đến tuổi kết hôn, gia đình cũng thúc giục gấp. Vì các ý đó, nếu cô cũng đồng ý, phía vấn đề gì."
Khi điều , trái tim âm ỉ đau đớn, nhưng vẫn giả vờ như quan tâm.
Anh yêu Nguyễn Miên nhiều năm, nhưng cho đến nay, thấy cô dành cho tình cảm tương tự.
Đàm Hàn Vũ sợ trao nhầm chân tình, chỉ mong Nguyễn Miên hạnh phúc, ngay cả khi hạnh phúc đó bóng dáng của .
Vì , thà tự chịu đựng, giấu tình cảm trong lòng, chứ ép Nguyễn Miên kết hôn với .
Nguyễn Miên tâm tư của Đàm Hàn Vũ. Cô chỉ nghĩ rằng các của đang gán ghép bừa bãi. Cô và Đàm Hàn Vũ quen nhiều năm như , nếu tia lửa tình yêu, chắc chắn thành đôi từ lâu , làm gì đến lượt năm em họ làm mai làm mối?
"Xin nhé, chẳng sắp ly hôn ? Các sợ tâm trạng định, nên nhanh chóng giúp tìm ý trung nhân mới. Cậu cứ coi như họ linh tinh , đừng bận tâm."
Nguyễn Miên hổ đến mức co quắp ngón chân, khóe miệng giật giật.
Lẽ nào cô rời khỏi Cố Văn Châu thì sẽ lấy chồng ? Sao các sốt sắng đẩy cô như ?
Quả nhiên, họ quá rảnh rỗi, rảnh đến mức chỗ để xả năng lượng, chỉ chuyên tâm nghĩ cách nghiên cứu cô.
Quá trình cô chọn mợ út cho đẩy nhanh hơn. Lần , cô còn thể giải thích qua khi đối tượng là Đàm Hãn Vũ, chứ nếu là một xa lạ, cô thật sự giải quyết thế nào cho thỏa!
Cô hề , tiếng vui vẻ của hai lọt mắt Cố Văn Châu, đang cách đó xa, khiến vô cùng chướng tai gai mắt.
Ngay tại khoảnh khắc , chỉ lập tức xông , kéo phụ nữ lời một căn phòng nào đó tầng khách sạn đ.á.n.h m.ô.n.g cô một trận thật đau, xem cô còn dám lén lút lưng mà đùa vui vẻ với đàn ông khác nữa !
Tuy nhiên, lý trí kéo về, Cố Văn Châu hít sâu một , đó gọi cho Nguyễn Miên.
Nguyễn Miên bên vẫn đang vắt óc tìm cách chuyển chủ đề với Đàm Hãn Vũ, thì đột nhiên điện thoại reo lên, làm cô giật run cả .
Cố, Cố Văn Châu?
Giữa trưa thế , gọi điện làm gì? Chẳng lẽ gọi cô ăn trưa cùng , vì tương lai của đứa trẻ của ?
Nguyễn Miên nghĩ thôi thấy lạnh sống lưng, nhưng tiếng chuông điện thoại càng lúc càng lớn, ý định dừng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/phu-nhan-muon-ly-hon-co-thieu-phat-dien-roi-nguyen-mien-va-co-van-chau/chuong-134-sao-khong-noi-doi-neu-khong-co-gi.html.]
Cắn răng, cô nhấn nút , đợi cô mở lời, giọng của đối phương truyền đến tai.
"Nguyễn Miên, cô làm gì ? Nghe điện thoại chậm thế."
Cố Văn Châu chờ đợi lâu nên trở nên thiếu kiên nhẫn. Đặc biệt khi thấy phụ nữ màn hình điện thoại mà vẫn chần chừ hành động, chỉ xông thẳng đến bên cạnh Nguyễn Miên, giúp cô máy!
"Tôi đang ở công ty, chuyện gì ?"
Nguyễn Miên hiếm khi dối, việc cố làm vẻ bình tĩnh chỉ là để che giấu sự lo lắng bên trong.
Nếu Cố Văn Châu cô đang ngoài ăn cơm với Đàm Hãn Vũ, sẽ gây sóng gió kinh hoàng gì nữa. Chỉ riêng một bữa trưa thôi cũng là điều cô thể gánh chịu lúc .
Bây giờ cô chỉ thành thật trải qua giai đoạn ly hôn nguội còn với Cố Văn Châu một cách bình an vô sự, đó thuận lợi lấy tờ giấy ly hôn tượng trưng cho sự tự do!
"Ở công ty ?"
Cố Văn Châu nhướn giọng, dậy khỏi chỗ , chỉ vài bước đến bên cạnh bàn ăn của Nguyễn Miên.
Nguyễn Miên chỉ cảm thấy giọng gần, cứ tưởng là chất lượng âm thanh điện thoại quá, nhưng khi cô ngước mắt lên , đang chuyện trong điện thoại đột nhiên xuống ghế bên cạnh cô. Và khi xuống, chiếc điện thoại trong tay Cố Văn Châu vẫn còn áp tai .
Nỗi sợ hãi ập đến bất ngờ, Nguyễn Miên kinh hãi đến nỗi tay run rẩy, làm rơi cả điện thoại xuống đất.
"Anh, đến đây làm gì?"
Cố Văn Châu thản nhiên, bình tĩnh nhướng mày,
"Không cô đang ở công ty ? Sao gặp cô ở đây , Miên Miên?"
Một tiếng "Miên Miên" trầm thấp, dịu dàng, mang theo sự quấn quýt nồng nàn.
Cách xưng hô phát từ miệng Cố Văn Châu thể là từng .
lúc Nguyễn Miên hề cảm thấy bất ngờ vui vẻ một chút nào. Ngược , cô hận đến mức ruột gan đứt ...
Sao cô rảnh rỗi dối làm gì cơ chứ?
Nếu cô thẳng là ăn với bạn bè, chắc chắn Cố Văn Châu cũng thể gì.
Tại cô rơi tình cảnh dối bắt quả tang mặt thế ?
"Xem cô kìa, chút chuyện thôi mà, điện thoại cũng làm rơi. Giờ giữ cẩn thận , đừng để rơi xuống đất nữa nhé!"
Nói xong câu , sự chú ý của Cố Văn Châu cuối cùng mới đổ dồn Đàm Hãn Vũ.
Không hề hành động ghen tuông thái quá của một chồng bắt gian tại trận, Cố Văn Châu thản nhiên cầm ly rượu vang đế cao đặt ánh nến, làm động tác cạn ly với Đàm Hãn Vũ, đó lắc nhẹ ly và nhấp một ngụm.
Khi đều nghĩ sẽ gì nữa, mới chậm rãi lên tiếng,
"Anh Đàm, ăn bữa trưa lãng mạn ánh nến với vợ , vui ?"
Anh cố tình nhấn mạnh hai chữ "vợ ". Mục đích là để Đàm Hãn Vũ rằng Nguyễn Miên là vợ của Cố Văn Châu, đây là, bây giờ là, và cũng !
Cố Văn Châu rằng, thái độ ngông cuồng của trực tiếp chọc giận Đàm Hãn Vũ.
Đối mặt với màn kịch bắt gian, Đàm Hãn Vũ hề cảm thấy một chút hổ nào, ngược , tao nhã nâng ly rượu đế cao của lên, và đưa về phía ly rượu vang trong tay Cố Văn Châu.
Một tiếng "cốc" thanh thúy vang lên.
Hai chiếc ly rượu vang đầy ắp chạm .
Đàm Hãn Vũ thu ly về trong ánh mắt kinh ngạc và tức giận của Cố Văn Châu, nhấp một ngụm đầy vẻ say mê. khi thưởng thức rượu vang, ánh mắt hướng về phía Nguyễn Miên.
"Miên Miên, thực dối em, các của em với , chỉ là những điều kể với em."