Dung Từ cầm lấy.
Đó là một bản thỏa thuận ly hôn.
Điều khoản đầu tiên ghi rõ, quyền nuôi dưỡng Phong Cảnh Tâm.
Phần còn liệt kê những tài sản chia cho cô, dài dằng dặc mấy trang giấy.
Cô tìm là hỏi tiến độ ly hôn.
Giờ thấy bản thỏa thuận , cô chỉ lật qua loa, xem kỹ, đặt lên bàn, : “Tôi ý kiến.”
Nói , cô mở túi xách, lấy bút định ký tên.
Năm xưa thủ đoạn của Dung Từ quang minh chính đại.
Dù coi thường con Dung Từ nhưng những năm qua Dung Từ yêu Phong Đình Thâm thế nào, cả Phong Đình Thâm lẫn Kỳ Dục Minh đều thấy rõ.
Với mức độ yêu Phong Đình Thâm của Dung Từ, giờ Phong Đình Thâm ly hôn, Kỳ Dục Minh tưởng Dung Từ sẽ chấp nhận nổi sẽ đau khổ tột cùng, sống c.h.ế.t chịu ly hôn.
Điều khiến bất ngờ là Dung Từ thấy thỏa thuận ly hôn những đồng ý dứt khoát mà ngay cả việc Phong Đình Thâm quyền nuôi con gái, Dung Từ cũng hề ý kiến.
Chuyện ngoài dự đoán của Kỳ Dục Minh.
Anh Phong Đình Thâm với ánh mắt thể tin nổi.
Phong Đình Thâm Dung Từ chằm chằm, ánh mắt thâm sâu, dường như cũng ngạc nhiên khi thấy Dung Từ đồng ý ly hôn sảng khoái như .
Dung Từ cầm bút, cúi xuống định ký tên thì khựng , thu bút về.
Kỳ Dục Minh thấy bĩu môi.
Anh ngay mà, Dung Từ thể nào...
Dung Từ : “Bản thỏa thuận , ngày mai sẽ nhờ luật sư xem qua, nếu vấn đề gì, trong ngày sẽ ký và bảo luật sư liên hệ với .”
Trên đó liệt kê nhiều tài sản chia cho cô, nãy lật qua cô thấy hình như còn cả cổ phần công ty của .
Bản thỏa thuận ly hôn cô đưa , cô đòi hỏi bất cứ thứ gì.
Giờ cho thì cô cũng sẽ nhận.
Kết hôn bao năm, yêu cô nhưng cũng từng gài bẫy cô.
Nên khi thấy chia tài sản cho , cô cũng ký ngay nhưng giờ cô do dự.
Cô lo trong các điều khoản lỗ hổng.
Nếu thực sự lỗ hổng, công ty xảy vấn đề, cô sợ sẽ đẩy làm bia đỡ đạn vì nắm giữ cổ phần .
Khi soạn thảo bản thỏa thuận , thể Phong Đình Thâm ý hại cô.
cô đảm bảo khi và Lâm Vu kết hôn, Lâm Vu sẽ lợi dụng những lỗ hổng đó để hại cô.
Phong Đình Thâm dường như ngờ cô đề phòng , khựng một chút : “Được.”
Dung Từ gật đầu, cất bản thỏa thuận túi xách, kéo khóa , thêm lời nào, dậy rời .
Kỳ Dục Minh theo bóng lưng Dung Từ, vẫn hết bàng hoàng, sang Phong Đình Thâm: “Cô chứ?”
Phong Đình Thâm theo bóng lưng Dung Từ, mới thu hồi tầm mắt, cụp mắt xuống lạnh nhạt đáp: “Không .”
“Hơn nữa, giành quyền nuôi Tâm Tâm với cô mà cô cũng chẳng phản ứng gì, chuyện ... lạ quá.”
Phong Đình Thâm ngập ngừng: “... Ừ.”
“Chẳng lẽ cô nuôi con? Không thể nào, Tâm Tâm là cục vàng của cô mà!” Nói đến đây, Kỳ Dục Minh như nhớ điều gì, bỗng hỏi Phong Đình Thâm: “Hay là chuyện quyền nuôi con, hai bàn bạc ?”
Ánh mắt Phong Đình Thâm trầm xuống, một lúc mới : “Không, từng bàn qua.”
“Vãi, thế thì tại chứ!”
Kỳ Dục Minh thực sự bắt đầu nghi ngờ nhân sinh .
Lúc , bà cụ Phong thang máy lên, : “Cơm tối xong , Tiểu Từ xuống lầu đấy, hai đứa còn lỳ ở đây làm gì? Mau xuống ăn cơm.”
Kỳ Dục Minh hồn: “Dạ, ạ, xuống ngay đây.”
Phong Đình Thâm cũng dậy.
Dưới lầu, Phong Cảnh Tâm đang vui vẻ ghế sofa, dựa Dung Từ trò chuyện ríu rít.
Dung Từ bên cạnh, chăm chú lắng .
Thật là một bức tranh con tình cảm ấm áp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/phong-tong-vo-ngai-muon-ly-hon-tu-lau-roi/chuong-92-thoa-thuan-ly-hon.html.]
nghĩ đến việc Dung Từ mà thèm giành quyền nuôi con, Kỳ Dục Minh cảm thấy cảnh tượng mắt giả tạo vô cùng.
Kỳ Dục Minh cau mày.
Bà cụ Phong vẫn chuyện Dung Từ và Phong Đình Thâm sắp ly hôn.
Bà gọi: “Tiểu Từ, Tâm Tâm, ăn cơm thôi.”
Dung Từ và Phong Cảnh Tâm đồng thanh: “Dạ, đến ngay ạ.”
Phong Cảnh Tâm nắm ngón tay Dung Từ, vui vẻ về phía phòng ăn.
Kỳ Dục Minh: “...”
Kỳ Dục Minh đến nên cạnh Phong Đình Thâm.
Dung Từ cạnh Phong Cảnh Tâm.
Bà cụ Phong : “Lâu lắm Dục Minh mới đến, nãy thấy cháu đến, bà bảo làm thêm mấy món cháu thích đấy, nhớ ăn nhiều nhé.”
Kỳ Dục Minh : “Vâng ạ bà nội nuôi, mấy đĩa thịt cháu bao hết!”
Bà cụ Phong: “Được .”
Dung Từ gắp thức ăn, nhặt xương cá cho Phong Cảnh Tâm, tỉ mỉ và ân cần.
Thoạt thì chẳng khác gì đây.
mà...
Kỳ Dục Minh nhịn thêm vài .
Nhận thấy ánh mắt của Kỳ Dục Minh, Dung Từ lạnh lùng liếc .
Kỳ Dục Minh khựng .
Trước đây, vì và Phong Đình Thâm, Hạ Trường Bách chơi với .
Anh Dung Từ tạo quan hệ với và Hạ Trường Bách.
Chỉ là họ đều khinh thường, thèm để ý đến cô.
Dung Từ dễ dàng bỏ cuộc.
Cô thể giỏi giao tiếp nhưng luôn chủ động, dịu dàng đến chào hỏi họ, khi chuyện luôn nở nụ hiền hậu.
bây giờ, ánh mắt cô lạnh lùng.
Như một xa lạ chẳng liên quan gì đến .
Đến lúc mới chợt nhận , hình như Dung Từ đối với Phong Cảnh Tâm cũng , thì dịu dàng chu đáo nhưng ánh mắt còn tràn ngập tình yêu thương như nữa.
Mà phần nhiều là sự lạnh nhạt.
Chuyện ...
Là giả vờ ?
Dung Từ đổi thái độ với thì thể hiểu, dù chẳng ai mãi dùng mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh.
Tâm Tâm là con gái ruột của cô mà.
Sao thể chứ?
Có lẽ, đây cũng là một chiêu trò của cô.
Chính là để thu hút sự chú ý của Phong Đình Thâm, dùng chiêu lạt mềm buộc chặt để níu kéo ?
Nghĩ đến đây, Kỳ Dục Minh thu hồi tầm mắt, sang Phong Đình Thâm.
Và phát hiện Phong Đình Thâm quả nhiên cũng đang Dung Từ.
Hơn nữa còn ý định rời mắt ngay.
Nếu là đây, chuyện thể nào xảy với Phong Đình Thâm.
Kỳ Dục Minh bĩu môi, khẩy.
Biết ngay mà.
Bà cụ Phong bỗng ho khan một tiếng: “Dục Minh, gì thế?”
Thấy Kỳ Dục Minh tối nay cứ chằm chằm Dung Từ, bà cụ cau mày.
Kỳ Dục Minh cũng nhận bà cụ vẻ hiểu lầm, bèn lựa lời cho bà vui: “Cháu chỉ thấy chị dâu hôm nay vẻ trầm lặng quá cũng chẳng chủ động chuyện với Đình Thâm, thấy lạ lạ nên thêm vài thôi ạ.”