Phong Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn Từ Lâu Rồi - Chương 147: Tặng pháo hoa cho cô

Cập nhật lúc: 2025-12-24 10:40:06
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiệc rượu của Trường Mặc diễn tiệc rượu của Tập đoàn Hạ Thị ba ngày.

Tối hôm đó, Hạ Trường Bách đến khá sớm.

Có lẽ vì Lâm Vu, Phong Đình Thâm và Nhậm Kích Phong, tiệc rượu của Trường Mặc diễn suôn sẻ, chuyện gì lớn.

Khách khứa đến dự khá đông.

Dung Từ và Úc Mặc Huân vô cùng bận rộn, nhiều thời gian để ý đến Hạ Trường Bách.

Đến khi buổi tiệc quá nửa thời gian, thấy Hạ Trường Bách đang trò chuyện cùng Dung Trường Thịnh, họ mới chợt nhận hề rời .

Phải rằng, tiệc rượu của nhà họ Lâm cũng diễn tối nay.

Họ đều nghĩ Hạ Trường Bách đến sớm như là định ghé qua một chút sang dự tiệc bên nhà họ Lâm.

Không ngờ...

Úc Mặc Huân hài lòng, nhịn : “Thế nào gọi là coi trọng hợp tác với Trường Mặc chúng ? Đây chính là ví dụ điển hình còn tên Nhậm Kích Phong ... chậc, chẳng buồn nhắc đến.”

Dung Từ cũng chút ngạc nhiên.

Hạ Trường Bách nể mặt như , Dung Từ và Úc Mặc Huân cũng thể lạnh nhạt với .

Họ về phía Hạ Trường Bách, khách sáo : “Tổng giám đốc Hạ, khách khứa đông, gì tiếp đãi chu đáo mong bỏ qua cho.”

Tối nay, sự chú ý của Hạ Trường Bách thỉnh thoảng dừng Dung Từ, chỉ là ai nhận mà thôi.

Hạ Trường Bách chạm ly với cô và Úc Mặc Huân, nhấp một ngụm rượu mới : “Đều là chỗ bạn bè cả, hai vị cần khách sáo.”

Tuy thời gian qua hợp tác khá vui vẻ nhưng Úc Mặc Huân bao giờ coi là bạn.

Tất nhiên, cũng cho rằng câu của Hạ Trường Bách chỉ là xã giao.

Không thể coi là thật.

Tuy nhiên, thái độ gạt bỏ ân oán cá nhân, chỉ bàn chuyện công việc của Hạ Trường Bách khiến Úc Mặc Huân hài lòng.

Hạ Trường Bách tuy đang chuyện với Úc Mặc Huân nhưng thực chất sự chú ý dồn Dung Từ.

Đêm nay là sân chơi của Úc Mặc Huân và Dung Từ.

Úc Mặc Huân che chở nhưng Dung Từ cũng uống ít rượu.

Gò má cô ửng hồng, đôi mắt long lanh ngấn nước, bớt vẻ lạnh lùng thường ngày, trông chút... đáng yêu.

Hạ Trường Bách siết chặt ly rượu trong tay từ từ dời mắt .

Dung Từ tuy uống chút rượu nhưng vẫn say.

Tiệc tàn, khi Dung Từ tiễn Hạ Trường Bách cửa, dừng bước.

Gió lạnh rít gào bên ngoài, bắp chân trắng nõn thon thả lộ làn váy mềm mại của cô, : “Tiễn đến đây thôi.”

Dung Từ gật đầu: “Được, cẩn thận.”

Hạ Trường Bách cô, dường như gì đó nhưng ngập ngừng một chút thôi, rời .

Đợi những vị khách quan trọng về hết, Dung Từ mới lên xe của Dung Trường Thịnh, rời khỏi khách sạn.

Thực Hạ Trường Bách vẫn .

Anh lo Dung Từ uống rượu sẽ xảy chuyện.

Thấy cô an lên xe của Dung Trường Thịnh rời , mới bảo tài xế: “Đi thôi.”

Sáng hôm Dung Từ thức dậy, khi ăn sáng thấy bà cụ Dung và mợ Hà Minh Tuyết đang bàn chuyện sắm tết.

Ngày mai là giao thừa.

Công ty bắt đầu nghỉ tết từ hôm nay.

Dung Từ : “Cháu cùng nhé.”

Bà cụ Dung : “Được , chúng cùng .”

Nói xong, nụ môi bà khựng : “Tiểu Từ, năm nay Tâm Tâm... ăn tết ở nhà họ Phong ?”

Nhắc đến Phong Cảnh Tâm, nụ của Dung Từ nhạt vài phần, cô đáp: “Chắc là ạ.”

Hôm cô tiếp tổng giám đốc Đường, trong thang máy, Phong Đình Thâm tuy nhắc đến chuyện của Phong Cảnh Tâm, ý tứ rõ ràng cô trông con bé nhưng từ hôm đó đến nay, Phong Đình Thâm và Phong Cảnh Tâm đều liên lạc với cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/phong-tong-vo-ngai-muon-ly-hon-tu-lau-roi/chuong-147-tang-phao-hoa-cho-co.html.]

Đã thì khả năng cao là Phong Cảnh Tâm sẽ ăn tết ở nhà họ Phong.

Bà cụ Dung nhớ Phong Cảnh Tâm, thương Dung Từ.

Dung Từ bình thản an ủi bà: “Bà ngoại, cháu , Tâm Tâm vui là ạ.”

bà cụ Dung nghĩ cô đang cố tỏ mạnh mẽ để bà lo lắng.

Bà thầm thở dài, nhắc đến chuyện nữa.

Ăn sáng xong, Dung Từ cùng sắm tết.

Phố mua sắm bên ngoài giăng đèn kết hoa, cũng vang lên những bài hát chúc mừng năm mới quen thuộc, khí tết vô cùng đậm đặc.

Về đồ tết, vợ chồng Dung Trường Thịnh thực sắm sửa một đợt .

Nhiều thứ trong nhà , hôm nay mua chỉ để bổ sung những thứ còn thiếu.

Trên phố lác đác trẻ con mặc những bộ quần áo bông ba món kiểu Hoa Quốc đỏ rực, tay cầm đèn lồng con hổ ngộ nghĩnh.

Dung Từ theo bóng dáng một cô bé đang nhảy chân sáo, bước chân cô chậm dừng hẳn.

Bộ quần áo bông ba món , khi Phong Cảnh Tâm theo Phong Đình Thâm nước ngoài, năm nào cô cũng mua cho con bé hai ba bộ để mặc tết.

Phong Cảnh Tâm cũng thích.

Đèn lồng con hổ cũng .

Mấy ngày giao thừa, đèn lồng nhỏ là món đồ chơi yêu thích nhất của Phong Cảnh Tâm, buổi tối thắp nến lên, con bé xách đèn lồng chơi cả mấy tiếng đồng hồ chán.

đó là chuyện của hai năm .

Hai năm Phong Cảnh Tâm xa, một năm Phong Đình Thâm và con bé ăn tết ở nước ngoài.

Năm ngoái thì về.

con bé còn thích những thứ sặc sỡ nữa.

Chê quê mùa, chịu mặc.

Con thích thì cô ép.

Sau đó cô chọn những món khác nhưng Phong Cảnh Tâm đều ưng.

Lúc đầu cô tưởng bắt kịp thẩm mỹ của con, mới con bé chỉ đơn giản là mặc quần áo cô mua.

Dung Từ từ từ thu hồi tầm mắt và suy nghĩ, rảo bước theo kịp bà cụ Dung và mợ Hà Minh Tuyết.

Biết Dung Từ và sắm tết, Dung Tầm và Dung Vân Hạc lén nhắn tin cho cô, bảo cô mua nhiều pháo hoa một chút, đêm giao thừa họ sẽ đốt pháo hoa trong vườn.

Dung Từ tin nhắn, mỉm trả lời: “Được.”

Những năm kết hôn với Phong Đình Thâm, những ít khi ở thủ đô mà lễ tết cũng thường xuyên bay khắp nơi thế giới.

, khi kết hôn, dù nhà , năm nào cô cũng đưa Phong Cảnh Tâm về nhà cũ họ Phong ăn tết.

Tính bảy năm ăn tết ở nhà họ Dung.

Dung Từ cất điện thoại, mỉm , đang định mua pháo hoa thì điện thoại reo.

Là Úc Mặc Huân gọi.

Anh cho mua nhiều pháo hoa đắt tiền, lát nữa sẽ gửi qua cho cô một ít.

Dung Từ cũng khách sáo: “Cảm ơn sư .”

Nghe giọng điệu của Úc Mặc Huân, vẻ gửi khá nhiều, cần mua thêm nữa.

Chưa bao lâu, điện thoại Dung Từ reo.

Lần là Hạ Trường Bách gọi.

Dung Từ khựng , bắt máy: “Tổng giám đốc Hạ.”

“Thời gian đặt một lô pháo hoa nhỏ, Đan Đan bảo gửi cho cô một ít, lát nữa gửi địa chỉ cho nhé? Tôi cho mang qua.”

Dung Từ sững , theo bản năng từ chối: “Tổng giám đốc Hạ, cần...”

“Vậy lát nữa cô gọi điện cho Đan Đan, tự với con bé nhé?”

“...” Cô im lặng hai giây : “Gửi lời cảm ơn Đan Đan giúp .”

Loading...