Phong Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn Từ Lâu Rồi - Chương 132: Ở lại nhà họ Dung

Cập nhật lúc: 2025-12-24 02:30:19
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Dung Từ lái xe một lúc thì bà cụ Dung sực nhớ , hỏi: “Phong Đình Thâm đến bệnh viện, Tâm Tâm ? Con bé ?”

Dung Từ kịp trả lời, bà cụ Dung sa sầm mặt mày.

Nhìn sắc mặt bà, Dung Từ bà đang bất bình vì Phong Đình Thâm bỏ mặc Phong Cảnh Tâm để cùng Lâm Vu đến bệnh viện với bà cụ Phong.

“Anh sẽ sắp xếp thỏa thôi ạ.”

Dung Từ .

bà cụ Dung tin, : “Nếu nó còn như nữa, Tiểu Từ, cháu kiện tòa , bằng giá giành lấy quyền nuôi Tâm Tâm!”

Dung Từ khựng một chút nhạt giọng đáp: “Vâng ạ.”

Bà cụ Dung vẫn hết bực bội.

Về đến nhà họ Dung, bà cụ Dung xuống xe .

Lúc điện thoại Dung Từ reo.

Là Phong Cảnh Tâm gọi.

Dung Từ máy.

Có lẽ mấy tháng nay thời gian cô và Phong Cảnh Tâm ở bên cộng đến nửa tháng.

Hai ngày gặp , cô cảm nhận rõ Phong Cảnh Tâm quấn quýt cô hơn thời gian .

Giống như thời điểm chỉ cô chăm sóc con bé.

Điện thoại cô reo nữa.

Dung Từ hai vẫn , thậm chí tắt máy luôn, nhà cùng ăn cơm.

xuống thì điện thoại bàn nhà họ Dung reo lên.

Dung Từ gần như đoán ngay gọi là ai.

dậy : “Để cháu cho.”

Cô rảo bước phòng khách.

như cô dự đoán, đầu dây bên là Phong Cảnh Tâm.

Nghe thấy tiếng cô, Phong Cảnh Tâm vui vẻ gọi: “Mẹ ơi!”

Dung Từ ừ một tiếng, hỏi: “Ăn cơm ?”

“Vẫn ạ.” Giọng Phong Cảnh Tâm ỉu xìu: “Mẹ ơi, đang ở nhà bà ngoại ạ? Con cũng qua đó, lát nữa ăn cùng con nhé?”

Bà cụ Dung sang, hỏi: “Là Tâm Tâm gọi ?”

Dung Từ đành đáp: “Vâng.”

“Tâm Tâm nhớ cháu ?” Bà cụ Dung đặt bát đũa xuống, tới: “Nếu con bé qua thì mau liên lạc với Phong Đình Thâm bảo đưa qua đây, chúng phần cơm cho nó.”

Dung Từ: “... Vâng ạ.”

Vừa , cô bảo Phong Cảnh Tâm: “Biết , con qua đây .”

“Vâng ạ!”

Trước khi gác máy, Dung Từ nhớ một chuyện: “Trước khi nhớ với ba một tiếng.”

“Con ạ.”

Mọi trong nhà họ Dung đều đợi Phong Cảnh Tâm đến ăn tiếp.

Dung Từ bảo cần đợi.

Khoảng một tiếng , Phong Cảnh Tâm mới đến nơi.

Vừa cửa chạy ào đến chỗ Dung Từ: “Mẹ! Con đến !”

“Ừ.” Dung Từ chỉnh quần áo cho con, nhạt giọng : “Mẹ hâm nóng thức ăn cho con.”

“Vâng ạ!”

Phong Cảnh Tâm để ba lô nhỏ và máy tính bảng xuống, theo Dung Từ bếp.

Vợ chồng Dung Trường Thịnh đưa Dung Tầm học, bà cụ Dung vẫn ở nhà.

Thấy Phong Cảnh Tâm như cái đuôi nhỏ bám lấy Dung Từ, bà cụ Dung vui vẻ, làm phiền hai con đoàn tụ.

Dung Từ bảo Phong Cảnh Tâm ngoài đợi.

Phong Cảnh Tâm cũng ngoan ngoãn phòng ăn đợi Dung Từ bưng cơm nóng .

Thực Phong Cảnh Tâm ăn uống khá kén chọn, cơm hâm ngon bằng cơm mới nấu nhưng hôm nay cô bé kén chọn chút nào, ngược còn ăn ngon lành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/phong-tong-vo-ngai-muon-ly-hon-tu-lau-roi/chuong-132-o-lai-nha-ho-dung.html.]

Cô bé ăn kể cho Dung Từ chuyện thú vị hôm nay: “Mẹ ơi, hôm nay con chơi với chú Hạ và bạn Đan Đan đấy ạ.”

Dung Từ: “Ừ.”

Nói xong, dường như nhớ Dung Từ thể Đan Đan, Phong Cảnh Tâm giải thích: “Đan Đan là bạn con, bạn gọi chú Hạ là .”

“Ừ.” Dung Từ đáp , thấy con gái hào hứng chia sẻ như liền hỏi: “Các con chơi gì?”

“Chúng con chơi mê cung ạ.”

Dung Từ xong phản ứng gì nhưng bà cụ Dung sa sầm mặt mày.

Trước đó Phong Đình Thâm đòi Phong Cảnh Tâm về, bà còn tưởng tự chăm sóc con.

Giờ mới chẳng những tự chăm sóc mà còn giao cho khác trông hộ, chứ nhất quyết để Dung Từ chăm sóc.

Sắc mặt bà vô cùng khó coi.

Phong Cảnh Tâm bà cụ Dung đang nghĩ gì.

Cô bé tiếp: “Chú Hạ giữ con ăn tối nhưng con về ăn cơm với nên gọi cho đấy ạ.”

Dung Từ: “Ừ.”

Cô nhạt giọng hỏi: “Con cảm ơn chú Hạ ?”

“Con cảm ơn ạ.” Phong Cảnh Tâm vui vẻ đáp.

Dung Từ cũng hỏi thêm nữa.

Bài tập về nhà cũng làm xong, ăn cơm xong, Phong Cảnh Tâm ở phòng khách chơi với Dung Từ và bà cụ Dung.

Bà cụ Dung cạnh Phong Cảnh Tâm, hỏi: “Tâm Tâm nhà bà cố ngoại chơi thêm một thời gian ?”

Dung Từ kịp mở lời, Phong Cảnh Tâm vui vẻ đáp: “Có ạ!”

Bà cụ Dung : “Tâm Tâm đồng ý với bà cố ngoại thì nuốt lời nhé, ít nhất một tuần đấy.”

“Vâng ạ!”

Dung Từ cau mày.

Bà cụ Dung vui, vỗ về tay Phong Cảnh Tâm đầy vẻ hài lòng.

Khi Phong Cảnh Tâm cúi đầu chơi game, bà với Dung Từ: “Trẻ con do nuôi lớn đúng là khác hẳn, dù thế nào nữa, Tâm Tâm vẫn quấn quýt cháu.”

Dung Từ , nhất thời gì.

Phong Cảnh Tâm sán gần, rủ Dung Từ chơi game cùng.

Dung Từ con gái, hỏi: “Con chắc chắn chứ?”

Cô cảm thấy Phong Cảnh Tâm bây giờ đồng ý nhanh nhảu thôi nhưng thể hai ba ngày nữa sẽ hối hận, về bên cạnh Phong Đình Thâm và Lâm Vu.

Phong Cảnh Tâm nhất thời phản ứng kịp.

Hai giây , cô bé mới hiểu ý Dung Từ, : “Đương nhiên ạ, con đồng ý với bà cố ngoại mà.”

Dung Từ thêm gì nữa.

Phong Cảnh Tâm dường như nhớ điều gì, bỗng : “À đúng , con với ba để con gọi điện báo với ba một tiếng.”

Phong Đình Thâm bắt máy nhanh.

Nghe câu trả lời của Phong Cảnh Tâm, : “Ba , cần gì thì gọi điện bảo ba, ba cho mang sang.”

Phong Cảnh Tâm: “Vâng ạ.”

Phong Cảnh Tâm cúp máy nhanh.

Bà cụ Dung vốn còn lo lắng Phong Đình Thâm sẽ đồng ý.

Thậm chí còn định ngăn cản Phong Cảnh Tâm gọi cho Phong Đình Thâm.

lý trí mách bảo bà nên làm .

Giờ thấy Phong Cảnh Tâm gọi điện xong vui vẻ như , bà kìm hỏi: “Ba con đồng ý ?”

Phong Cảnh Tâm vui vẻ đáp: “Đương nhiên ạ.”

Nói xong, cô bé thắc mắc hỏi : “Tại ba đồng ý ạ?”

Phong Cảnh Tâm thêm với bà cụ Dung: “Ba đối xử với con , con làm gì ba cũng đều đồng ý hết ạ.”

Bà cụ Dung: “...”

Nhất thời bà chẳng gì.

Dung Từ xen .

Đến giờ ngủ, Dung Từ dắt tay con gái lên lầu tắm.

Loading...