Một lát , thầy Quý chào theo hành lang khu vực riêng tư.
Nhóm Dung Từ, Úc Mặc Huân, Phong Đình Thâm, Hạ Trường Bách, nhà họ Lâm và nhà họ Tôn cũng cùng trong.
Người trong khá đông nên sự hiện diện của nhà họ Lâm và nhà họ Tôn gì quá lạc lõng.
Mọi xuống sân và hành lang dài, giúp việc mang và bánh ngọt lên.
Thầy Quý và bà cụ Dung trò chuyện vui vẻ.
Ngoài bà cụ Dung, thầy Quý còn hai bạn cũng chút am hiểu về quốc họa.
Trò chuyện đến cao hứng, thầy Quý và hai bạn quyết định vẽ tranh ngay tại chỗ, đồng thời mời bà cụ Dung cùng tham gia.
Tiếp đó, thầy Quý sai Quý Khuynh Việt: “Khuynh Việt, thư phòng lấy bút mực giấy nghiên đây giúp ông.”
Quý Khuynh Việt: “Vâng ạ.”
Vẽ xong, thầy Quý hết lời khen ngợi bức tranh của bà cụ Dung.
Thầy Quý, bà cụ Dung và những khác tiếp tục đàm đạo về tranh.
Dung Từ và Úc Mặc Huân chen làm phiền họ mà ở hành lang uống ăn bánh.
Vị trí của Dung Từ cách khá xa nhóm nhà họ Lâm và nhà họ Tôn.
Giữa họ thậm chí sự giao tiếp bằng mắt.
Ngoài những chuyện, chẳng ai họ quen .
Về phần Phong Đình Thâm, cùng Lâm Vu, Hạ Trường Bách, Kỳ Dục Minh, Nhậm Kích Phong.
Nhóm đều cùng trang lứa.
Lại là trong giới thượng lưu, cùng giao lưu là chuyện bình thường.
Thấy Dung Từ và Úc Mặc Huân riêng một góc, vẻ giữ cách với họ, Quý Khuynh Việt hạ giọng hỏi Nhậm Kích Phong: “Nhóm Úc Mặc Huân vẫn làm hòa với các ?”
Chẳng bảo hợp tác ?
Dù làm hòa thì quan hệ cũng dịu chứ?
Sao giờ vẫn giống như hồi ở bữa tiệc thế ?
Nhậm Kích Phong về phía Úc Mặc Huân cách đó xa, ngẫm nghĩ một chút : “Úc Mặc Huân và Phong Đình Thâm dường như cũng hợp lắm.”
Quý Khuynh Việt khá ngạc nhiên.
Trước đây từng giữa họ ân oán gì.
Anh lập tức đoán thể là do Dung Từ và Lâm Vu.
nghĩ đến đây, dừng , định tìm hiểu quá sâu chuyện riêng tư của khác.
Quý Khuynh Việt thiên vị ai, trò chuyện với nhóm Phong Đình Thâm một lúc qua tiếp đãi Úc Mặc Huân và Dung Từ: “Hôm nay khách đến đông hơn dự kiến, gì tiếp đãi chu đáo mong hai vị bỏ qua cho.”
Thái độ của Úc Mặc Huân đối với Quý Khuynh Việt vẫn : “Là chúng mời mà đến, thiếu gia Quý đừng khách sáo.”
Ông Tần là bạn của thầy Quý nhưng ông hiểu về tranh, hôm nay đến chỉ để ủng hộ bạn.
Thầy Quý thấy tiếp đãi ông, bèn bảo Quý Khuynh Việt mang bàn cờ và bộ cụ , tìm đ.á.n.h cờ uống cùng ông Tần.
Quý Khuynh Việt xin Dung Từ và Úc Mặc Huân lo việc.
Ông Tần xuống, bốc một nắm quân cờ, sang bạn già ông Lý.
Ông Lý bực bội : “Lần nào cũng thắng nổi ông, ông tìm khác .”
Ông Tần Quý Khuynh Việt: “Khuynh Việt hôm nay chắc bận .”
“Vâng ạ.”
Dù cũng nhiều khách khứa tiếp đãi.
Quý Hoàn Anh cũng việc xử lý.
Nếu xuống đ.á.n.h cờ, bỏ mặc khách khứa thì thật phép.
“Hay là tìm một trẻ tuổi khác?” Ông Tần .
Ông Tần Phong Đình Thâm.
Phong Đình Thâm thông minh từ nhỏ, nổi tiếng trong giới.
Ông về phía Phong Đình Thâm: “Thằng nhóc nhà họ Phong cũng đ.á.n.h cờ ? Không hôm nay phiền đ.á.n.h với ông già một ván ?”
Phong Đình Thâm đặt cốc nước xuống, khách sáo : “Được đ.á.n.h cờ với ông Tần là vinh hạnh của cháu.”
Phong Đình Thâm tới, xuống đối diện ông Tần, : “Vậy xin ông Tần chỉ giáo.”
Lâm Vu, Hạ Trường Bách và những khác đều vây quanh xem cờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/phong-tong-vo-ngai-muon-ly-hon-tu-lau-roi/chuong-118-biet-mot-chut.html.]
Dung Từ và Úc Mặc Huân cũng tới.
họ lưng ông Tần.
Lâm Vu, Hạ Trường Bách đều đ.á.n.h cờ.
Thấy Dung Từ đến xem vẻ chăm chú, dường như cũng đ.á.n.h cờ, Hạ Trường Bách về phía họ.
Anh hỏi Dung Từ: “Biết đ.á.n.h cờ ?”
Dung Từ: “Biết một chút.”
Úc Mặc Huân: “...”
Không một chút mà là “ nhiều chút” mới đúng.
gì.
Có lẽ do quen lối đ.á.n.h của .
Ban đầu nước cờ của ông Tần và Phong Đình Thâm đều khá mơ hồ.
dần dần, lẽ nắm tính cách của đối phương, ông Tần thiên về tấn công.
Còn Phong Đình Thâm, hóa giải thế tấn công của ông Tần, tìm đường mới cho .
Trông vẻ Phong Đình Thâm chật vật.
Thực tế thì...
Dung Từ xem một lúc, ánh mắt ngày càng tập trung.
Úc Mặc Huân cũng hiểu cờ, một lúc , hỏi Dung Từ: “Em nghĩ ai sẽ thắng?”
Dung Từ : “Khó lắm.”
Lâm Vu và Kỳ Dục Minh cách Dung Từ xa.
Nghe câu trả lời lấp lửng của Dung Từ, họ cảm thấy cô cũng như .
Úc Mặc Huân cô còn ý hết, chỉ là tiện .
Dung Từ quả thực thấy khó .
Bởi vì Phong Đình Thâm trông vẻ thường xuyên rơi thế hạ phong.
thực tế luôn tìm cơ hội lật ngược tình thế.
Hoặc thể , khả năng đang giăng bẫy để ông Tần theo nước cờ của .
chung thì thế trận vẻ ngang tài ngang sức.
Tuy nhiên...
Vừa nãy cô khó .
Không vì cô kết cục.
Cô chỉ rõ Phong Đình Thâm thắng .
Anh là bậc hậu bối, nếu nhường ông Tần, thắng thì...
Cô nghĩ đến đây, ông Tần bật , Phong Đình Thâm : “Thằng nhóc nhà họ Phong, ông già tuy trình độ cao siêu gì nhưng cháu nhường lộ liễu quá là ông vui đấy.”
Phong Đình Thâm : “Lâu đánh, tay nghề cháu lục nghề ạ.”
Ông Tần hừ một tiếng , thèm chấp .
Ông Tần thực cũng khá thực lực, mười phút mới chịu thua Phong Đình Thâm một quân.
Ông Tần hề tức giận, ngược còn thấy hứng thú, hào hứng thử thách thực lực thật sự của Phong Đình Thâm.
Phong Đình Thâm , làm động tác mời.
Ông Tần cũng khách sáo, tiếp tục ván mới.
Lần thế công của Phong Đình Thâm mạnh hơn một chút, ông Tần trừng mắt , Phong Đình Thâm : “Nhường ông .”
Thực ông Tần vui, vì lâu lắm ông thua một cách sảng khoái như .
Ông đ.á.n.h thêm một ván với Phong Đình Thâm.
Trước khi đánh, ông : “Lấy thực lực thật sự đây, đừng tưởng ông già mắt mờ chân chậm mà qua mặt nhé.”
Phong Đình Thâm : “Ông Tần oan cho cháu quá.”
“Hừ.” Ông Tần thèm để ý, nghiêm túc đ.á.n.h cờ với .
Tất nhiên, ván , ngoài dự đoán, ông Tần thua.
Ông đặt quân cờ xuống, dậy: “Tôi tâm phục khẩu phục.”
Phong Đình Thâm kịp gì, ông Tần : “Có ai thử ? Không giúp đ.á.n.h bại , chỉ cần đừng để thắng dễ dàng quá là .”