Phong Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn Từ Lâu Rồi - Chương 115: Triển lãm tranh của thầy Quý

Cập nhật lúc: 2025-12-23 03:25:57
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Phong Đình Thâm đối với cô, cần nghi ngờ.

Nên cảnh tượng đó thể chỉ là một sự hiểu lầm.

Sáng thứ Sáu, Dung Từ ngủ dậy thì bà cụ Dung gọi điện đến, rủ cô sáng Chủ nhật xem triển lãm tranh của thầy Quý.

Bà cụ Dung là hâm mộ trung thành của thầy Quý, một bậc thầy về quốc họa.

Lần cuối cùng thầy Quý tổ chức triển lãm tranh là hơn mười năm .

Cơ hội hiếm , Dung Từ nhận lời: “Vâng, sáng Chủ nhật cháu sẽ cùng bà.”

Vừa cúp máy, Phong Cảnh Tâm gọi điện đến.

Đây là cuộc gọi đầu tiên của Phong Cảnh Tâm kể từ khi cô tham gia hoạt động ngoại khóa ở trường con bé hôm thứ Hai.

Dung Từ máy.

Chiều thứ Bảy, cô về nhà họ Dung ăn cơm.

Sáng Chủ nhật, cô cùng bà cụ Dung đến triển lãm tranh.

Đến nơi, xuống xe, cô thấy xe của Úc Mặc Huân cũng chạy .

Dung Từ ngạc nhiên: “Sư ?”

Úc Mặc Huân thấy cô và bà cụ Dung cũng khá bất ngờ: “Tiểu Từ, bà Dung, hai cũng đến ?”

“Vâng.”

Bà cụ Dung : “Mặc Huân cũng thích quốc họa ?”

Úc Mặc Huân : “Không ạ, cháu mặt gia đình đến tặng quà cho thầy Quý...”

Thầy Quý là bậc thầy quốc họa nổi tiếng trong nước, cộng thêm gia thế hiển hách của nhà họ Quý, mỗi thầy tổ chức triển lãm tranh, những quen trong giới đều đến ủng hộ còn những thiết thì càng cố gắng chen chân để làm quen.

Nghe mỗi thầy Quý tổ chức triển lãm, kể tranh bán , chỉ riêng quà tặng nhận cũng lên đến con hàng tỷ.

Nhà họ Quý thiếu chút tiền đó.

Thầy Quý giận quá từ hơn mười năm tổ chức triển lãm tranh nữa.

Nhà họ Úc thì cần nịnh bợ nhà họ Quý.

Từ đời cha , quan hệ giữa nhà họ Úc và nhà họ Quý tuy phần nhạt nhưng hai ông cụ vẫn khá thiết.

Giờ thầy Quý tổ chức triển lãm tranh nhiều năm, ông cụ nhà hứng thú với chuyện nên định đến góp vui nhưng để chúc mừng, ông sai đến tặng quà.

Anh thực sự ngờ Dung Từ và bà cụ Dung cũng đến.

Năm xưa mỗi thầy Quý tổ chức triển lãm, đến xem nườm nượp như trẩy hội, giờ nhà họ Quý vẫn hưng thịnh như xưa, là triển lãm hơn mười năm vắng bóng, Úc Mặc Huân chỉ cần tưởng tượng thôi cũng hôm nay sẽ đông đúc náo nhiệt đến mức nào.

Nghĩa là Phong Đình Thâm, Lâm Vu và nhà họ Lâm thể cũng sẽ đến.

Lần cuối thầy Quý tổ chức triển lãm, Dung Từ còn nhỏ.

Những năm qua cô chỉ thầy Quý ít khi tổ chức triển lãm, cộng thêm tin tức về thầy cũng ít nên cô hiểu rõ lắm về những chuyện .

Thấy Úc Mặc Huân vẻ lo lắng, cô hỏi: “Sao thế?”

Úc Mặc Huân : “Không gì, hai đợi cháu một chút, cháu đỗ xe cùng .”

“Được.”

Sau khi Úc Mặc Huân đỗ xe xong, ba cùng bước phòng triển lãm.

như Úc Mặc Huân dự đoán, khi họ , cả ba tầng triển lãm rộng lớn chật ních .

Chỉ là kịp thưởng thức tranh, cùng Úc Mặc Huân gặp nhà họ Quý, họ chạm mặt nhà họ Lâm và nhà họ Tôn.

Bà cụ Lâm, bà cụ Tôn và những khác đều mặt.

Họ tươi rạng rỡ, đang trò chuyện với khác.

Thấy hai , bà cụ Lâm và bà cụ Tôn đều ngạc nhiên.

Vì họ đều bà cụ Dung thích tranh của thầy Quý.

Giờ thầy Quý tổ chức triển lãm, bà cụ Dung làm thể vắng mặt?

Dung Từ nắm chặt cánh tay bà cụ Dung.

Bà cụ Dung bình tĩnh vỗ nhẹ mu bàn tay cô, : “Không .”

Họ đoán bà sẽ đến, bà lẽ nào đoán họ cũng sẽ đến?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/phong-tong-vo-ngai-muon-ly-hon-tu-lau-roi/chuong-115-trien-lam-tranh-cua-thay-quy.html.]

Úc Mặc Huân : “Bà Dung, cháu tìm ông Quý, bà và Tiểu Từ cùng cháu nhé.”

Ý thể giới thiệu cô và thầy Quý làm quen.

Để cô cơ hội chuyện với thần tượng.

bà cụ Dung lắc đầu, : “Được chiêm ngưỡng nhiều tác phẩm của thầy Quý cùng một lúc là vinh hạnh của bà , bà làm phiền thầy .”

Bà cụ Dung , Úc Mặc Huân đành thôi.

Chỉ là nhà họ Lâm và nhà họ Tôn đang ở đây, yên tâm để hai .

Dung Từ : “Anh cứ , cần lo cho bọn em.”

Nhà họ Lâm và nhà họ Tôn sĩ diện, ở nơi đông thế , họ sẽ dám làm gì quá đáng .

Úc Mặc Huân rời .

Dung Từ hỏi: “Bà ngoại, bà xem bức tranh nào ạ?”

Bà cụ Dung : “Cứ xem từ gần đến xa .”

Dung Từ: “Vâng ạ.”

Dung Từ khoác tay bà cụ Dung định thì Nhậm Kích Phong và Diêu Tân Bác cũng đến.

Họ cũng thấy Dung Từ ngay lập tức.

Diêu Tân Bác vẫn từ bỏ ý định với Dung Từ, định qua chào hỏi.

Nhậm Kích Phong theo bản năng cau mày .

Dung Từ để ý đến họ, về hướng khác.

Bà cụ Dung hỏi: “Hai thanh niên nãy, cháu quen ?”

“Có quan hệ công việc thôi ạ.”

Bà cụ Dung hỏi thêm nữa.

Lúc , Lâm Lập Hải và Tôn Nguyệt Thanh cũng đến, thấy Nhậm Kích Phong, đang định chào hỏi thì Nhậm Kích Phong lên tiếng : “Tổng giám đốc Lâm, phu nhân Lâm, hai cũng đến ?”

“Phải.”

Lâm Lập Hải định gì đó thì bà cụ Lâm và bà cụ Tôn tới, hỏi: “Lập Hải, Nguyệt Thanh, hai con quen hai thanh niên ?”

Vừa nãy họ để ý thấy Dung Từ và Nhậm Kích Phong dường như quen .

Lâm Lập Hải : “Đây là tổng giám đốc Nhậm là bạn của Tiểu Vu và Đình Thâm.”

“Ra là .”

Nhậm Kích Phong hàn huyên với nhà họ Lâm và nhà họ Tôn một lúc cùng Diêu Tân Bác trong tặng quà.

Vào trong, thấy Úc Mặc Huân, họ cũng ngạc nhiên: “Thiếu gia Úc cũng đến ?”

Họ đều lệnh lớn đến đây nên cách xưng hô cũng đổi cho phù hợp.

Úc Mặc Huân bĩu môi: “Ừ.”

Lúc , Quý Khuynh Việt bước , đưa cho Úc Mặc Huân, Nhậm Kích Phong: “Đến ?”

“Ừ.” Nhậm Kích Phong hỏi: “Ông nội ?”

“Đang chuyện với khách bên trong, chắc lát nữa mới , hai ?”

Nhậm Kích Phong xuống: “Được.”

Úc Mặc Huân lo lắng cho Dung Từ và bà cụ Dung, chốc chốc xem đồng hồ.

Quý Khuynh Việt thấy hỏi: “Thiếu gia Úc đang vội ?”

Úc Mặc Huân: “... Không, chỉ là còn chút việc cần xử lý.”

Đã đến đây gặp ông cụ thì về vẻ lễ phép lắm.

lo lắng vẫn lấn át tất cả, : “Xin thiếu gia Quý, ngoài một chút.”

Quý Khuynh Việt để ý: “Không .”

Úc Mặc Huân rời .

Nhìn theo bóng lưng , Nhậm Kích Phong đoán ngay thể tìm Dung Từ.

Quý Khuynh Việt : “Ông nội chắc còn bận một lúc nữa mới xong, là các cũng ngoài hít thở khí chút ?”

Loading...