Phó tổng đừng ngược đãi nữa, phu nhân đã ký giấy ly hôn rồi - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 578: Anh rất nhớ em

Cập nhật lúc: 2025-10-05 14:44:50
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Lương mở một phòng ngay bên cạnh phòng trong khách sạn cho Hạ Đông Thành, nhờ hai vệ sĩ đỡ lên giường, cởi giày cho , để yên tâm ngủ nghỉ.

Cô bật điều hòa, chỉnh nhiệt độ phù hợp, đun một ấm nước, rót một ly để ở đầu giường.

Làm xong hết thảy, Ôn Lương đang định rời .

Bất ngờ, Hạ Đông Thành nắm lấy cổ tay cô, hai mắt nhắm chặt, mặt đỏ bừng, mày cau như đang mơ thấy chuyện gì khiến đau lòng, miệng thì thào, “Đừng... đừng ...”

Thấy , Ôn Lương xuống mép giường, nhẹ giọng dỗ dành: “Em , cứ ngủ ngon .”

Quan hệ giữa cô và Hạ Đông Thành, cho đúng, giống như sự cho đơn phương từ phía . Dù là trong công việc nhiếp ảnh, lúc ở Philadelphia, cả việc bắt Trương Quốc An, Hạ Đông Thành đều giúp cô ít, trong khi cô chẳng giúp gì cho .

Ôn Lương luôn mang lòng ơn, xem như một trai hiền lành.

Sau chuyện , lẽ cô sẽ dần dần tạo cách với , nhưng tuyệt đối chọn về phía nhà họ Bạch mà trách móc oán hận.

Anh của cô, nghĩa vụ giúp cô.

Truyện nhà Xua Xim

So , Phó Tranh mới là bỏ nhiều công sức hơn trong việc . Dù phần vì Phó Việt, nhưng cô vẫn cảm kích.

“...Đừng ...” – Hạ Đông Thành vẫn ngủ yên, môi mấp máy, tiếng khẽ đến mức khó , lẩm bẩm những lời mơ hồ.

Ôn Lương cúi xuống, áp tai gần, mới lờ mờ mấy chữ: “...Anh nhớ , ơi, ơi...”

Thì là mơ thấy .

từng gặp , nhưng thường nhà họ Bạch kể về bà, nên dần dần hình ảnh hiện lên rõ nét trong tâm trí .

Ôn Lương: “…”

chiếm tiện nghi của Hạ Đông Thành, nhưng vẫn cảm thấy gì đó… sai sai.

Hàng mày Hạ Đông Thành nhíu chặt, trán rịn một lớp mồ hôi mỏng, bàn tay càng siết chặt.

Ôn Lương đành vỗ về , một tay nhẹ vỗ lên vai: “Đừng sợ, em ở đây .”

“...Mẹ ơi...” – Hạ Đông Thành thì thầm gọi, dần dần ngủ yên.

Ôn Lương thêm một lát, thấy ngủ sâu mới khẽ rút tay , nhẹ nhàng rời khỏi phòng.

Hai vệ sĩ Lương Phi và đồng đội đang gác ngoài cửa.

Ôn Lương họ, định dặn đừng kể chuyện hôm nay cho Phó Tranh, nghĩ giữa cô và Hạ Đông Thành chẳng gì, mà ghen thì cứ ghen .

Về phòng , Ôn Lương cầm khăn tắm chuẩn tắm thì điện thoại Phó Tranh gọi đến.

Cô nhướng mày, máy: “Anh gọi kiểm tra phòng ?”

Chắc là Lương Phi báo cáo chuyện cho Phó Tranh .

Phó Tranh ngập ngừng: “Nghe ở phòng bên cạnh em?”

“Ừ, uống chút rượu trong bữa ăn, em biệt thự nhà họ Hạ ở nên đưa về khách sạn.” – Ôn Lương kể qua loa, nhắc việc của Hạ Quân Sơn.

Nếu để Phó Tranh cô vì sợ ảnh hưởng đến tâm trạng của Hạ Đông Thành nên mới đưa về nhà, thì chắc sẽ ghen đến ngập đầu mất.

Phó Tranh lạnh, giọng mỉa mai: “Sao mặt bàn ăn của em?”

Buổi trưa gọi cho cô hỏi đến khách sạn , cô còn bảo tối ăn với bên tòa soạn.

“Em cũng đến nơi mới , là đề cử em với Tổng biên tập Dương.”

Nghe xong, Phó Tranh nghiến răng.

Hạ Đông Thành đúng là thâm độc!

Ra tay , khiến Ôn Lương mang ơn, thể tránh né tình cảm của — quá ranh mãnh!

Ôn Lương thêm: “Thật em Bắc Kinh định gặp .”

“Em uống rượu ?”

“Không, là uống với tổng biên tập, đó tổng biên tập về .” – Cô giải thích, hỏi – “Còn gì nữa ? Không thì em tắm đây.”

“Ừ, , cẩn thận đừng trượt ngã.”

“Biết .”

“Khoan .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-roi-pho-tranh-on-luong/chuong-578-anh-rat-nho-em.html.]

“Sao thế?”

“Cầm điện thoại theo, đừng cúp máy.”

Ôn Lương sững , mặt đỏ: “Làm gì ? Anh thích tiếng nước ? Ở nhà chẳng cũng , thế nào chẳng .”

“Ôn Tiểu Lương, đầu óc em nghĩ gì ? Anh chỉ chuyện với em, sợ lát nữa em ngủ mất.”

“…À… …” – Cô lúng túng, lí nhí phản bác – “Rõ ràng là kỳ cục, đổ cho em suy nghĩ lung tung.”

Nói , cô phòng tắm, đặt điện thoại chỗ dính nước, treo khăn tắm và áo choàng lên, bật vòi sen.

Trong nhà tắm tràn ngập tiếng nước xối rào rào.

Điện thoại vang lên giọng Phó Tranh, hỏi vẻ như vô tình: “Anh gì với em ? Ví dụ như… tại nhà họ Bạch điều tra vụ án?”

Ôn Lương cởi đồ đáp đại: “Có.”

“Nói thế nào?”

“Anh ghét nhà họ Phó, vì Phó Thanh Nguyệt khiến sinh non tự tử sinh. Làm để đổ tội cho Phó Việt, hợp tác với khác chia cắt tài sản nhà họ Phó.”

Đầu dây bên im lặng vài giây.

“Nghe ?” – Ôn Lương hỏi.

“Nghe rõ.” – Phó Tranh ngập ngừng – “Em hỏi ?”

Ôn Lương mỉm , vòi sen, nước chảy từ vai xuống tay: “Hỏi gì? Hỏi em trai cùng cha khác với ?”

Thấy cô , Phó Tranh mím môi, trầm giọng: “...Trước đây bà nội cho phận thật, nhưng thừa nhận. Em tại thích em ?”

Ôn Lương ngẩn : “Chẳng lẽ là vì bà Lâm?”

Phó Tranh ừ khẽ một tiếng. Dù giọng tiếng nước át , nhưng Ôn Lương vẫn rõ câu phía .

“Đến giờ bà vẫn tỉnh ngộ, cứ tưởng nếu Lâm Giai Mẫn, Hạ Quân Sơn sẽ chọn bà . Em thấy buồn ?”

Ôn Lương vẫn nghĩ Phó Thanh Nguyệt thấy cô xứng với Phó Tranh, ai ngờ lý do là thế, khiến cô nên bình luận thế nào.

Ngoại tình trong hôn nhân, vợ và kẻ thứ ba lượt mang thai — trong chuyện Hạ Quân Sơn chẳng vô tội chút nào. Vậy mà đến giờ Phó Thanh Nguyệt vẫn thể buông bỏ .

Sự cố chấp và ngang bướng của bà, đều thể hiện rõ Hạ Quân Sơn.

“Bà còn ở Giang Thành ?”

“Anh cho đưa bà về Los Angeles, bên Tạ Trăn sẽ khóa visa của bà, cấm nhập cảnh.”

Phó Thanh Nguyệt đổi quốc tịch.

“Cũng .”

Với điều kiện kinh tế của Phó Thanh Nguyệt, sống sung sướng ở nước ngoài thành vấn đề, miễn là bà cố về.

Cuộc điện thoại lặng vài giây.

Tiếng nước ào ào cuốn trôi âm thanh khó .

Là mùa hè nên Ôn Lương tắm kỹ hơn. Tắm xong, cô tắt vòi sen, lấy khăn tắm quấn .

Vừa lau , cô chợt đầu dây bên tiếng thở dốc mơ hồ.

Cô tưởng nhầm, tiếp tục lau .

“Em tắm xong ?”

Giọng Phó Tranh vang lên trong điện thoại, vẻ khàn hơn lúc .

“Phó Tranh, đang làm gì ?” – Một ý nghĩ vụt qua trong đầu cô, cô nghi ngờ hỏi.

“Chẳng em đoán ?”

“Anh—”

Ôn Lương hổ và tức giận: “Em cúp máy đây!”

“Ôn Lương, chờ .” – Phó Tranh gọi với theo.

“Còn gì nữa?”

“Em… thử ?”

Loading...