Phó tổng đừng ngược đãi nữa, phu nhân đã ký giấy ly hôn rồi - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 549: Tối nay em muốn ngủ cùng anh

Cập nhật lúc: 2025-10-05 14:41:48
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đã hai tháng Phó Thi Phàm gặp Ôn Lương, con bé nhớ cô lắm.

Chiều tan học, Phó Thi Phàm như thường lệ cùng bạn cùng bàn xếp hàng khỏi trường mẫu giáo. Đang ngó nghiêng tìm kiếm thì bạn cùng bàn hồn nhiên nhắc, “Phàm Phàm, ba cùng đến đón kìa!”

Phó Thi Phàm theo ánh mắt bạn, liền thấy một đàn ông và một phụ nữ đang cạnh xe, ánh mắt đảo quanh tìm trong đám trẻ mẫu giáo.

Người đàn ông mặc sơ mi đen, tay áo xắn gọn, lộ cánh tay rắn chắc; quần âu đen, thắt lưng da thật, khí chất kín đáo mà đĩnh đạc, đôi chân dài thẳng tắp khiến trông như “móc áo di động”.

Người phụ nữ mặc áo ren trắng ôm dáng, cổ đeo sợi dây chuyền màu bạc tinh tế, tay áo lộ cánh tay trắng nõn như tuyết. Váy ngắn màu kaki ôm sát tôn dáng, hai chân thon dài trắng mịn, đúng là làn da trắng như ngọc.

Trai xinh gái cạnh , thu hút ánh của nhiều phụ học sinh xung quanh, cả đám nhỏ cũng khỏi tò mò về phía hai .

Bạn cùng bàn lập tức nhận “ba trai” của Phó Thi Phàm!

Ba từng , ba của Phó Thi Phàm lợi hại, nên khi con bé cùng bàn với Phó Thi Phàm, ba dặn dặn làm với con bé!

Phó Thi Phàm thấy Ôn Lương liền sáng rực đôi mắt, lon ton chạy về phía cô, vui vẻ kêu: “Thím ơi!”

Ôn Lương cúi , ôm lấy con bé, hôn hai cái lên má bé, “Phàm Phàm, thím về , nhớ thím ?”

“Có ạ!”

Ôn Lương đang định gì thêm thì một giọng trẻ con lanh lảnh xen : “Phàm Phàm, xinh quá trời luôn!”

Phó Thi Phàm hoảng hốt liếc Ôn Lương, tim đập thình thịch.

Ôn Lương ngẩng lên thì thấy là một bé gái mũm mĩm, lên hai lúm đồng tiền duyên, cô nhẹ: “Cảm ơn con, con cũng đáng yêu lắm.”

Phó Thi Phàm mím môi, yên tâm .

Bên cạnh bé gái là ba của bé, hai cha con giống y đúc.

“Chào Chủ tịch Phó.” Ba bé gái nở nụ lấy lòng, đưa điếu thuốc cho Phó Tranh, “Anh cũng đến đón con ?”

“Ừ, hút thuốc.” Phó Tranh liếc Phó Thi Phàm, xua tay từ chối.

Ba bé gái như hiểu điều gì, vội : “Ôi, bình thường cũng hút, mang theo chỉ để xã giao thôi.”

Sau vài câu xã giao, Phó Thi Phàm tạm biệt bạn cùng bàn trèo lên hàng ghế của xe.

Xe khởi động, đường đông nghẹt, chậm.

“Phàm Phàm, con nhớ thím ? Bây giờ gặp gì hết?” Phó Tranh hỏi.

Phó Thi Phàm mím môi, ngượng ngùng liếc Ôn Lương, bốn mắt chạm , con bé đỏ mặt vùi đầu lòng cô.

Cô bé giờ lanh lợi tinh quái, giờ mặt đỏ rực thế đúng là hiếm thấy, đáng yêu hết mức.

Ôn Lương mỉm , vòng tay ôm lấy bé, dịu dàng vỗ lưng, “Ngại gì chứ? Thím mà, gọi gì thì cứ gọi.”

Không trách đến đón tan học, thấy bạn bè chào hỏi mà con bé đáp , còn kéo cô chạy nhanh .

Thì là sợ bạn bè lộ chuyện.

Ở trường, con bé vẫn luôn Ôn Lương là , khoe khoang chút giấu giếm.

Truyện nhà Xua Xim

Phó Thi Phàm ngẩng đầu khỏi n.g.ự.c Ôn Lương, chớp mắt hỏi nhỏ, “Thím… thấy con… thích khoe khoang ?”

Ôn Lương lớn lên trong một gia đình đơn , hồi nhỏ từng kỳ thị ít, nên cô hiểu tâm trạng của Phó Thi Phàm.

Con bé bố .

Mới tí tuổi đầu mà sắc mặt khác, lòng Ôn Lương càng thêm xót xa.

“Trừ chuyện học hành thì so đo với khác mới gọi là khoe khoang. Con ba giỏi hơn ba khác ?”

Phó Thi Phàm nhớ khoe Ôn Lương đoạt giải nhất cuộc thi nhiếp ảnh với bạn cùng bàn, liền chột chớp mắt mấy cái, giơ ngón tay út lên hiệu “chỉ một chút xíu thôi”.

“Lần nữa, ?”

“Dạ !”

Phó Thi Phàm gật đầu lia lịa, vùi đầu n.g.ự.c Ôn Lương, trong lòng càng thêm gắn bó với cô.

Con bé thật sự thích thím.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-roi-pho-tranh-on-luong/chuong-549-toi-nay-em-muon-ngu-cung-anh.html.]

Ước gì thím là ruột của con thì bao!

“Thím ơi, tối nay con ngủ với thím.” Cô bé nũng nịu.

Chưa kịp để Ôn Lương trả lời, Phó Tranh lên tiếng: “Không .”

“Con hỏi thím chứ hỏi chú !”

Phó Thi Phàm ló đầu khỏi lòng Ôn Lương, trừng mắt Phó Tranh.

“…”

Để xác định quyền “sở hữu” của Ôn Lương tối nay, bữa tối, giữa Phó Thi Phàm và Phó Tranh nổ một trận tranh luận nảy lửa.

“Con năm tuổi , tháng Chín là lên lớp lớn , còn thím ngủ chung nữa?” Phó Tranh sofa, nhướng mày cô bé đang chống nạnh mặt.

“Chú ba mươi tuổi còn bắt thím ngủ cùng đó thôi!” Cô bé bĩu môi, “Sao con năm tuổi thì ?!”

Nhìn bộ dạng “xanh mặt” của Phó Tranh, Ôn Lương bật nhịn .

Phó Tranh nghiêm giọng: “Thím con là vợ chú, ngủ cùng là chuyện đương nhiên.”

“Hai tái hôn ?” Cô bé lật mí mắt, lườm một cái, “Có giấy kết hôn ?”

Phó Tranh: “…”

Nghe Ôn Lương bật , Phó Tranh nghiêng đầu cô, trong mắt ẩn giấu một tia nguy hiểm thể giấu.

Ôn Lương mặt , dám : “Tối nay em ngủ với Phàm Phàm.”

Tuy thật cô cũng thích chuyện , nhưng mấy hôm nay thiếu ngủ, lúc nào cũng thấy buồn ngủ, chẳng còn sức mà dây dưa với .

Ôm cô bé thơm mềm thơm mùi sữa còn sướng hơn nhiều, ai ôm đầy cơ bắp cứng đờ như chứ.

“Yeah yeah yeah!”

Phó Thi Phàm vui sướng hét toáng lên, nhảy nhót như cua, mặt mũi đầy đắc ý Phó Tranh.

Phó Tranh bất đắc dĩ , vươn tay cầm tay Ôn Lương, khẽ gãi lòng bàn tay cô hai cái, “Hay là thế , tối nay ba chúng cùng ngủ?”

“Được ạ!” Phó Thi Phàm sáng rực mắt, mừng rỡ đồng ý, “Con ngủ ở giữa!”

Bây giờ chú là tình địch của con bé, nhưng con bé cũng thích chú nữa!

Xuống máy bay, Ôn Lương nhắn cho Đường Thi Thi.

chiều nay Đường Thi Thi bận theo một ngôi chương trình, mấy bộ đồ giữa chừng, bận rộn đến tận tối mới nhắn .

Đường: “Phù phù, cuối cùng cũng xong việc, mệt như chó luôn.”

Ôn Lương đang cạnh Phó Thi Phàm xem hoạt hình, nhắn :

“Về đến nhà ? Mai còn bận ?”

Đường: “Đang xe, mai nghỉ, chơi ?”

Ôn Lương: “Được.”

Chín rưỡi tối, khi rửa mặt xong, Ôn Lương giường lớn trong phòng ngủ, bên cạnh là Phó Thi Phàm mặc đồ ngủ hình chú heo hồng.

Phó Thi Phàm còn buồn ngủ, lăn lộn trong chăn chơi trốn tìm với Ôn Lương.

Chơi một lúc thì mệt rũ, đôi mắt díp , Ôn Lương khẽ vỗ lưng, chỉ vài phút là con bé ngủ ngon lành.

Ôn Lương ngáp một cái, nhắm mắt .

Mơ màng, cô chợt cảm thấy nặng trĩu, đè đến mức thở nổi.

Cô đưa tay đẩy loạn, nhưng tác dụng.

Môi đột nhiên một thứ ướt át mềm mại phủ lên, mút mát day dưa khiến cô thở nổi.

Ôn Lương giật tỉnh hẳn, trợn to mắt.

Trong bóng tối, một đàn ông đang đè lên cô, hôn cô cuồng nhiệt, đôi tay nóng bỏng vuốt ve khắp cơ thể mềm mại của cô.

Hơi thở quen thuộc khiến cô nhận là ai, nghiêng đầu giãy giụa, hạ giọng đầy tức giận: “Anh làm gì ?! Phàm Phàm còn bên cạnh đấy!”

Loading...