Phó tổng đừng ngược đãi nữa, phu nhân đã ký giấy ly hôn rồi - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 306: Phàm Phàm và những lời “trà xanh”

Cập nhật lúc: 2025-10-05 14:22:47
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi gọi món xong, Phó Thi Phàm vệ sinh. Nhà vệ sinh trong nhà hàng nên Ôn Lương cũng nghĩ nhiều, để bé tự .

Vào đến buồng vệ sinh, Phàm Phàm bối rối mở đồng hồ thông minh, bấm gọi cho Phó Tranh.

“Alô, Phàm Phàm ? Hai tới nhà hàng hả?” – giọng Phó Tranh vang lên bên tai, dịu dàng như khi.

“Dạ …” – giọng cô bé trầm xuống, vẻ uất ức.

Phó Tranh nhạy bén phát hiện : “Sao thế? Không vui ?”

“Thím hôm nay chúng con sẽ ăn cùng với một tên là Mạnh Sách.” – Phàm Phàm phụng phịu đáp.

Sắc mặt Phó Tranh lập tức trầm xuống.

lúc nào cũng nhẹ nhàng với khác, chỉ riêng với là chẳng bao giờ dịu dàng.

Phàm Phàm thở dài, giọng ấm ức: “Rõ ràng hôm qua thím còn bảo trả lời , ai ngờ hôm nay đồng ý. Thím còn bảo thích nữa kìa! Nói nếu đổi thì đó sẽ thành dượng của con. Chú ơi, làm bây giờ? Thím sắp chạy mất đó!”

Phó Tranh nghiến chặt răng: “Phàm Phàm, thím thật sự ?”

Không Ôn Lương thích Chu Vũ ? Sao bây giờ là Mạnh Sách?

Cô với Mạnh Sách quen bao lâu? Gặp mặt mấy ?

Anh tin cô là dễ dàng lòng như !

“Thật mà, chú! Con gạt chú .”

“Yên tâm, chú sẽ nghĩ cách. Chú sẽ để thím cướp .”

“Chú cố lên nhé! Con tin chú!” – Phàm Phàm lập tức vui vẻ trở , tít mắt, cúp máy lon ton về phòng ăn.

Vừa mở cửa, Phàm Phàm liền thấy trong phòng ăn thêm một đàn ông lạ mặt.

Người đó đối diện Ôn Lương, dáng vẻ thư sinh, miệng tươi lộ hai chiếc răng khểnh, chính là Mạnh Sách.

Phàm Phàm bĩu môi.

Người thể so với chú ?

Không trai bằng, cao lớn bằng, ốm như khỉ, cũng giàu bằng nữa.

Thím thích kiểu đàn ông như chứ?

Tiếng cửa mở cắt ngang lời Mạnh Sách đang .

Anh đầu về phía cô bé nhỏ nhắn ở cửa, mỉm thiện: “Bé con, cháu nhầm phòng ?”

Phàm Phàm lắc đầu, đến cạnh Ôn Lương: “Cháu nhầm .”

Ôn Lương vội xin : “Xin nhé, đây là cháu gái – Phó Thi Phàm. Bé đang nghỉ hè ở trong nước, mấy hôm nay trông bé. Anh phiền chứ?”

Mạnh Sách niềm nở: “Không , . Chị gái, cháu gái của chị đáng yêu thật đấy!”

Ôn Lương về phía Phàm Phàm: “Phàm Phàm, khen con kìa. Mau cảm ơn chú .”

Phàm Phàm ngẩng đầu, mắt tròn xoe, vô tội hỏi : “Thím ơi, gọi là chú? Anh trông còn trẻ hơn thím nhiều đó! Gọi mới đúng chứ!”

Ôn Lương: “…”

Mạnh Sách bật : “Gọi cũng , nhưng nhỏ tuổi hơn thím cháu nhiều .”

Anh để tâm việc cô bé gọi Ôn Lương là “thím”, vì Phàm Phàm họ Phó, chắc là cháu Phó Tranh – cũng hợp lý.

“Anh ơi, em ở nước ngoài từ nhỏ, ít ăn món truyền thống, nên em gọi nhiều món. Thím mời, để bụng chứ?”

Ôn Lương liếc sang cô bé – đang đong đưa hai chân ghế, đôi mắt long lanh, vẻ mặt vô tội – nhưng lời gì đó... " xanh".

Cô bé , đúng là thông minh ai bằng.

Mạnh Sách vui vẻ: “Không . Anh cũng mới từ nước ngoài về, cũng đang thử món quê hương đây.”

Phàm Phàm nghiêng đầu: “Anh cũng sống ở nước ngoài ?”

“Trước , giờ mới chuyển hẳn về nước.”

Ánh mắt Ôn Lương lóe lên một tia sâu xa, khẽ hỏi như lơ đãng:

“Vì cả nhà chuyển nước ngoài?”

“Hình như là vì công việc của ba . Lâu quá , cũng nhớ rõ nữa.”

“Ba làm nghề gì thế?”

“Làm xây dựng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-roi-pho-tranh-on-luong/chuong-306-pham-pham-va-nhung-loi-tra-xanh.html.]

Ôn Lương gật đầu, chuyển chủ đề: “ , lúc nãy đang về việc thực tập ở công ty Phó thị.”

“À, hôm nay là ngày thứ ba, vẫn bắt tay công việc thật sự. Mới học nội quy công ty, tìm hiểu phần mềm, dự án theo là một game di động, ý tưởng cũng lắm, cảm giác thể hot đó.” – Mạnh Sách nháy mắt, “Chị từng làm marketing đúng ? Có nhận dự án về làm thương hiệu ?”

Ôn Lương khẽ: “Chị đang nghỉ ngơi, tính tới chuyện nhận thêm gì. Còn , thấy ?”

“Rất luôn. Dù chỉ là thực tập sinh, nhưng quản lý và đồng nghiệp đều thiện. Trước tưởng sẽ sai vặt, hóa chẳng ai bắt mua cà phê giao hàng gì cả. Mọi đều học vấn , chuyên nghiệp.”

Truyện nhà Xua Xim

Anh hăng, chút “lỡ lời”.

Ôn Lương xong chỉ mỉm , vạch trần.

Phục vụ bắt đầu dọn món lên, từng đĩa một.

“Phàm Phàm, con ăn gì? Thím gắp cho.”

Phàm Phàm rướn , chỉ tay: “Con ăn thịt kho tàu!”

Ôn Lương gắp cho cô bé hai miếng.

“Chị cũng ăn .” – Mạnh Sách gắp cho Ôn Lương một miếng sườn xào chua ngọt.

“Cảm ơn.” – Ôn Lương mỉm , gắp miếng sườn bỏ miệng.

Phàm Phàm thấy , ngay cả thịt kho cũng chẳng ăn nữa.

Cô bé nhớ hôm qua chú gắp cá nướng cho thím, thím còn chịu ăn mà!

Hừm!

Mạnh Sách thì vô cùng phấn khởi.

Anh vốn nghĩ Ôn Lương sẽ từ chối. Giờ cô chịu nhận đồ ăn gắp, chẳng ý với ?

lúc đó, điện thoại Mạnh Sách đổ chuông.

Anh màn hình, sắc mặt nghiêm : “Chị ơi, là quản lý của em gọi, chắc việc gấp, em ngoài máy chút nhé.”

Ôn Lương gật đầu: “Ừ, , coi chừng chuyện quan trọng.”

Anh bước ngoài.

Phàm Phàm bĩu môi: “Thím, thím thích ? Có điểm nào hơn chú chứ?”

“Thua chỗ nào?”

“Gương mặt, vóc dáng, tiền bạc.”

Ôn Lương bó tay: “Phàm Phàm, thím từng , chọn yêu thể chỉ mấy cái đó. Quan trọng là tính cách, là cảm giác ở bên . Dù chú con đến mấy, nhưng hai hợp, thì vẫn chung đường .”

“Biết …” – Phàm Phàm nhỏ giọng, “Con là con nít, cãi lớn.”

Ôn Lương: “…”

Vài phút , Mạnh Sách , vẻ mặt áy náy: “Chị, em về công ty ngay.”

“Có chuyện gì ?”

“Dự án xảy chút sự cố, quản lý giao cho em xử lý.

Đây là nhiệm vụ đầu tiên liên quan trực tiếp tới dự án.”

Ôn Lương hiểu – chứng minh năng lực, tạo ấn tượng .

“Vậy em mau . Có cần chị gói đồ ăn giúp ?”

“Không cần , em tính hết . Chị với Phàm Phàm cứ ăn thoải mái nhé.”

Lúc quẹt thẻ đúng là đau lòng, nhưng càng mất mặt cháu gái Phó Tranh.

Ngoại hình, vóc dáng, tiền bạc đều bằng Phó Tranh.

một điều tự tin hơn – yêu Ôn Lương thật lòng.

Không như Phó Tranh, từng phản bội cô.

Người khác thể yêu vợ với “100 chia 50”, còn sẽ luôn là “100 chia 100”.

“Ơ…” – Ôn Lương còn định gì đó, nhưng Mạnh Sách rời .

Cùng lúc đó, bên , Phó Sinh cúp máy với Mạnh Sách, nhắn cho Phó Tranh:

"Đã làm theo lời dặn."

Xong xuôi, nghĩ xem giao cho Mạnh Sách cái nhiệm vụ gì mới

Loading...