“Nhớ kỹ, đừng với Ôn Lương chuyện gọi điện hỏi .”
“Vâng, , nhất định với Tổng giám đốc Ôn, Phó tổng, còn dặn dò gì ạ?”
“Tạm thời còn.” Phó Tranh cúp điện thoại.
Trợ lý nhỏ bình tĩnh tâm trạng, đặt điện thoại xuống, nhưng còn tâm trí làm việc nữa.
Số điện thoại công việc của Phó tổng về cơ bản tất cả nhân viên công ty đều lưu , nhưng về cơ bản đều im trong danh bạ, từng động đến.
Mà bây giờ, lịch sử cuộc gọi cùng của điện thoại rõ ràng ghi hai chữ “Phó tổng”.
Cậu đang mơ, Phó tổng gọi điện cho , Phó tổng hỏi khách sạn của họ và phòng của Tổng giám đốc Ôn.
Trợ lý nhỏ nhớ đây gọi điện cho Tổng giám đốc Ôn, gọi nhiều cuộc nhưng bắt máy, cuối cùng cũng bắt máy, nhưng là Phó tổng .
Lúc đó cảm thấy, Phó tổng và Tổng giám đốc Ôn thể quan hệ mờ ám.
Cộng thêm những tin đồn gần đây trong công ty, và hành động của Phó tổng ngày hôm nay.
Trợ lý nhỏ cảm thấy khả năng càng lớn hơn.
Chơi điện thoại một lúc, trợ lý nhỏ định nhà vệ sinh để vệ sinh cá nhân, đột nhiên điện thoại reo.
Cậu màn hình điện thoại, hiển thị gọi đến là Phó tổng.
Cậu nhanh chóng bắt máy: “Alo, Phó tổng.”
“Tôi đến khách sạn của các , đây.”
“À? Ồ ồ, Phó tổng, đến lầu , sẽ xuống đón ngay…” Vừa , trợ lý nhỏ cầm thẻ phòng, lập tức cửa.
Nào ngờ, khỏi cửa, thấy Phó Tranh cửa phòng của Ôn Lương.
Trợ lý nhỏ vô cùng khó hiểu, Phó tổng đến , tại còn gọi ?
“Phó tổng…”
Trợ lý nhỏ đang thắc mắc, Phó Tranh chỉ cửa phòng của Ôn Lương, : “Cậu gõ cửa , đừng nhắc đến .”
Trợ lý nhỏ chợt hiểu .
Cậu chỉ là một công cụ để gõ cửa.
Chẳng lẽ Phó tổng đến là để tạo bất ngờ cho Tổng giám đốc Ôn mà cho cô ?
Cậu tiến lên gõ cửa phòng của Ôn Lương.
“Ai ?”
Ôn Lương đang xem phim truyền hình dài tập thấy tiếng gõ cửa, cầm điện thoại dậy khỏi ghế sofa, về phía cửa hỏi.
Truyện nhà Xua Xim
“Tổng giám đốc Ôn, là . Có chuyện hỏi cô một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/pho-tong-dung-nguoc-dai-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-roi-pho-tranh-on-luong/chuong-158.html.]
“Đợi một chút.” Ôn Lương nhấn tạm dừng bộ phim, mở cửa phòng: “Có chuyện gì hỏi…”
Nói nửa câu, cô thấy Phó Tranh ngoài cửa, sắc mặt đột nhiên đổi, giọng ngưng bặt, lập tức định đóng cửa .
Phó Tranh đúng thời cơ lập tức tiến lên, giày da kẹt khe cửa, cánh tay chống cửa cho cô đóng : “Ôn Lương, chuyện đàng hoàng với em!”
Ôn Lương dốc hết sức lực đóng cửa : “Chúng gì để cả, mời rời .”
Trợ lý nhỏ ngây một bên, vẻ mặt kinh hoàng.
Thì kịch bản bất ngờ mà tưởng tượng, mà là kịch bản kinh hãi!
Trợ lý nhỏ một nữa xác nhận, Phó tổng và Tổng giám đốc Ôn tuyệt đối quan hệ mờ ám.
Phó tổng giải thích, Tổng giám đốc Ôn giải thích.
Hình như Tổng giám đốc Ôn là tầng cao nhất của chuỗi thức ăn?
Trợ lý nhỏ khỏi nghi ngờ.
“Anh giải thích rõ ràng với em.”
“Anh mà nữa, sẽ gọi bảo vệ đó.”
Thể lực của Ôn Lương làm thể so sánh với một đàn ông trưởng thành thường xuyên tập luyện?
Cuộc giằng co cửa cuối cùng kết thúc với thất bại của Ôn Lương.
Phó Tranh đẩy cửa phòng, đường hoàng bước : “Em giải thích, đêm hôm đó…”
Ôn Lương lạnh lùng : “Anh cần giải thích, ? Anh , !”
Nói Ôn Lương đầu thu dọn đồ đạc, đóng gói vali.
“Ôn Lương!” Phó Tranh chặn cô : “Em thế nào mới chịu giải thích?”
“Tôi giải thích, cũng cần giải thích, làm gì là tự do của , quyền can thiệp, nhưng đây là phòng của , làm ơn mau rời , nếu sẽ báo cảnh sát!” Ôn Lương , trong mắt là một mảng lạnh lùng, nhượng bộ nửa bước.
Trợ lý nhỏ ngoài cửa chứng kiến tất cả.
Tình hình hiện tại là hai mâu thuẫn vì lý do rõ, và mâu thuẫn , vẻ lớn.
Tổng giám đốc Ôn cố ý dời lịch trình công tác sớm để trốn đến thành phố B.
Phó tổng bám theo đến nơi nhất quyết đòi giải thích, Tổng giám đốc Ôn giải thích.
“Chát” một tiếng vang lên.
Mắt trợ lý nhỏ mở to hơn cả chuông bò.
Cậu thấy cái gì ?
Cậu thấy Tổng giám đốc Ôn tát Phó tổng một cái!
Nghe tiếng đó, là chút nào lưu luyến.