Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 187: Dụng Hết Sức Để Trêu Chọc Vợ

Cập nhật lúc: 2025-11-07 16:05:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế là, hai nhanh chóng xuống lầu, chuẩn ngoài.

Hứa Sơ Nguyện với Hoắc Tư Hàn một tiếng, dặn trông chừng Miên Miên.

Miên Miên hỏi: "Sơ Bảo ?"

Hoắc Tư Hàn lên tiếng, nhưng ánh mắt dường như cũng đang hỏi cô: Đi làm gì thế?

Hứa Sơ Nguyện dám thật, chỉ ậm ừ đáp: "Mẹ dẫn Đường Bảo mua chút đồ, lát nữa sẽ về."

Thấy cô , Hoắc Tư Hàn và Miên Miên cũng nghi ngờ gì, chỉ : "Vậy hai nhanh về nhanh nhé."

"Ừm ừm!"

Hứa Sơ Nguyện gật đầu, đó nhanh chóng dẫn Đường Bảo khỏi nhà.

Nửa giờ , xe đến trang viên nhà họ Bạc...

Xe dừng , Hứa Sơ Nguyện ngắm khu trang viên quen thuộc mắt.

Thực , cô nhiều thiện cảm với nơi .

Năm xưa, nơi đối với cô mà , chính là một cái lồng son xa hoa!

Lần nào cũng lạnh lẽo, hiu quạnh, chỉ mỗi cô!

Rồi đó là những tháng ngày chờ đợi vô vọng...

Sau khi trở về , đây là đầu tiên cô đến gần nơi như thế, trong lòng Hứa Sơ Nguyện dâng lên một sự chống đối khó tả, cô cũng ý định bước .

Đường Bảo xuống xe, đang đợi cô, nên cô chỉ thể bước xuống.

"Mẹ, con dẫn !"

Bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm của Đường Bảo chủ động nắm lấy tay Hứa Sơ Nguyện.

Hơi ấm từ bàn tay nhỏ truyền sang, xua tan chút khó chịu trong lòng cô...

Hứa Sơ Nguyện mắt động lòng, đáp: "Được."

Rồi đó theo Đường Bảo trong.

Đến phòng khách, hai thấy Kỳ Ngôn.

Đường Bảo lập tức gọi , "Chú Kỳ Ngôn, bố ? Bố gọi cho con nửa chừng, là cảm thấy khó chịu, giờ ?"

Kỳ Ngôn thấy hai xuất hiện, sắc mặt ngạc nhiên.

nhanh chóng thu vẻ ngạc nhiên đó, trả lời: "À... , đang ở trong phòng, hình như là vết thương đau dữ dội lắm, đang nghỉ ngơi!"

Đường Bảo , lập tức càng lo lắng hơn, đôi chân ngắn nhỏ bé bước nhanh hơn, 'thình thịch' chạy lên lầu để xem bố...

Hứa Sơ Nguyện theo bé.

Hai nhanh chóng đến phòng Bạc Yến Châu.

ngờ, khi mở cửa , thấy Bạc Yến Châu đang để trần nửa , tay còn cầm một cuộn băng gạc, trông như đang chuẩn tự xử lý vết thương.

Hứa Sơ Nguyện liếc , còn phảng phất nước, tóc cũng sấy khô, rõ ràng là tắm xong lâu, nửa mặc một chiếc quần ngủ dài bằng lụa màu đen.

Nghe thấy tiếng bước , đầu , sắc mặt vẫn mấy màu máu, chân mày nhíu chặt...

Hứa Sơ Nguyện thấy , vô thức đảo mắt chỗ khác.

Tiểu Đường Bảo thì thời gian quan sát nhiều như .

Cậu bé phát hiện bố tắm rửa, lập tức chạy tới, : "Bố, bố đang khó chịu ? Sao còn tắm ? Bây giờ bố cảm thấy thế nào ?"

chê bai chăng nữa, nhưng trong lòng bé thực sự lo lắng cho tình trạng của .

Bạc Yến Châu thấy Hứa Sơ Nguyện cũng đến, lông mày nhướng lên, trong mắt ánh lên một tia hài lòng.

Hắn cúi đầu con trai, : "Vốn tắm, nhưng cẩn thận làm đổ mực, làm bẩn quần áo, đành tắm thôi..."

"Ồ ồ, thì ."

Đường Bảo gật đầu, đó quan tâm hỏi: "Vậy bây giờ bố định băng ?"

Bạc Yến Châu "Ừm" một tiếng, nhưng ánh mắt hướng về phía Hứa Sơ Nguyện đang ở cửa phòng, : "Đã đến , giúp xử lý một chút nhé?"

Hứa Sơ Nguyện bĩu môi, : "Tôi chỉ về cùng Đường Bảo một chút thôi, chứ ý định giúp , hãy để bác sĩ gia đình của băng bó cho."

Bạc Yến Châu đoán cô sẽ , liền đáp: "Bác sĩ gia đình tan ca về ..."

Hứa Sơ Nguyện, "..."

"Vậy thì thể để giúp việc giúp !"

Bạc Yến Châu thấy cô cứng đầu, đành tới, trực tiếp kéo cô phòng.

"Anh làm gì ?"

Hứa Sơ Nguyện nhíu mày.

Bạc Yến Châu : "Hứa thần y giúp chữa bệnh, cũng đầu tiên , còn ngại gì thứ hai? Hơn nữa, hai đang vội về ? Băng bó sớm cho xong, em cũng thể sớm đưa Đường Bảo về nghỉ ngơi. Em đành lòng nào để thằng bé cả đêm lo lắng cho ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-187-dung-het-suc-de-treu-choc-vo.html.]

Hứa Sơ Nguyện , khỏi vô thức liếc Đường Bảo.

Ánh mắt bé thực sự chất chứa đầy lo âu.

Cậu bé cũng bố băng bó bất tiện, nhưng lúc nãy mở miệng nhờ cô giúp đỡ.

Có lẽ là làm khó của ...

Cậu bé luôn hiểu chuyện như .

Hứa Sơ Nguyện thấy lòng mềm xuống.

Bạc Yến Châu thấy cô d.a.o động, liền thúc giục con trai, "Con nhờ chú Kỳ Ngôn mang hộp thuốc lên đây cho bố."

Đường Bảo và , lập tức nhận ý sâu xa trong ánh mắt của bố.

Cậu bé chậm chạp nhận .

Bố... rốt cuộc chuyện gì ?

Chẳng lẽ chỉ để lừa về, bây giờ định đuổi nữa ?

Bố thật là nhiều mưu kế!!!

Chỉ để ở một với , mà cả con đẻ cũng lợi dụng!

Cậu bé lập tức tức giận phùng má.

Thật công bằng, lo lắng cho như !

Biết thế đừng quan tâm nữa!

Hừ -

Cậu bé phát một tiếng khinh bỉ từ mũi, bỏ !

Bạc Yến Châu khẽ nhếch mép... đột nhiên nhận , sinh một đứa con trai quả thực ích.

Sau khi Đường Bảo ngoài, Bạc Yến Châu kéo Hứa Sơ Nguyện đến xuống cạnh ghế sofa, vẻ ý định thả cô ...

Hứa Sơ Nguyện cúi mắt, rút tay .

Bạc Yến Châu tăng thêm lực, nắm chặt cổ tay cô, nhúc nhích.

Hứa Sơ Nguyện khỏi nhíu mày, về phía đàn ông.

Bạc Yến Châu tùy ý duỗi dài đôi chân, tư thế thong thả, phóng khoáng.

Vì mái tóc gội, chải chuốt, trông chút hoang dại, bất cần.

Kết hợp với hình cao ráo, hảo, hiểu toát lên một cảm giác gợi cảm khó tả...

Trong phòng chỉ hai họ, Hứa Sơ Nguyện đột nhiên cảm thấy cực kỳ tự nhiên.

Đặc biệt là căn phòng họ đang ở.

Nội thất trong dường như đổi một ít, còn giống như mấy năm nữa, phần lớn chuyển sang tông màu lạnh.

bộ sofa mặt thì hề đổi.

Chiếc sofa , là do Bạc Yến Châu năm xưa đặc biệt tìm đặt làm ở nước ngoài.

Sofa da cao cấp, còn mềm mại hơn sofa thông thường vài phần...

Trước đây, khi cô cố gắng con, đều sẽ ở nơi , quấn lấy đàn ông để đòi hỏi.

Bạc Yến Châu cũng thích ép cô ở đây để bắt nạt...

Bây giờ, những hình ảnh quá khứ đó hiện lên trong đầu, cô đột nhiên cảm thấy thể thẳng nữa.

Hứa Sơ Nguyện càng thêm tự nhiên, thậm chí lập tức chạy trốn khỏi nơi .

Thật là bối rối quá!!!

Bạc Yến Châu luôn quan sát biểu cảm của cô.

Lúc thấy tai cô đột nhiên đỏ lên, khỏi nheo mắt, giọng trầm trầm, như , hỏi Hứa Sơ Nguyện: "Em hình như chút bất an? Đang sợ hãi điều gì ?"

Hứa Sơ Nguyện thấy giọng của , như chuột thấy mèo, vô thức phản bác: "Em !"

"Thật ?"

Giọng điệu của Bạc Yến Châu vẻ tin, : "Sao cảm thấy em chút hoảng hốt ?"

Tại hoảng hốt, trong lòng ?

Sau khi gặp , nào cũng dùng đủ loại phương thức để chiếm tiện nghi của cô.

Hứa Sơ Nguyện tức giận, nhưng vẫn kiên quyết : "Em !"

từng chữ một, nhấn mạnh từng âm tiết, như thuyết phục chính rằng thực sự .

Bạc Yến Châu vẻ mặt tự nhiên của cô, như đang trêu chọc cô, : "Không ư? Vậy tại em dám ? Hơn nữa, hình như còn thấy tim em đập nhanh hơn ?"

Loading...