Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 174: Bị thương canh giữ cô một đêm
Cập nhật lúc: 2025-11-07 16:04:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Khanh Khanh uống một ngụm rượu, suýt nữa thì sặc.
“Hả? Cô 'kịch liệt' với như thế nào? Kể xem nào!”
Vừa , cô liếc mắt Hứa Sơ Nguyện từ xuống , trông chẳng khác gì đang một nữ lưu manh.
Hứa Sơ Nguyện bộ dạng của cô làm cho buồn .
“Không cái kiểu kịch liệt mà cô nghĩ !!!”
Cô kể đoạn hội thoại khi trò chuyện với hai đứa bé cho Thẩm Khanh Khanh .
Cô : “Tôi sợ Đường Bảo và Miên Miên sẽ khó chịu, đặc biệt là Đường Bảo! Dù thì em cũng lớn lên bên cạnh Bạc Yến Châu.”
Thẩm Khanh Khanh hiểu mối bận tâm của bạn.
Cô khách quan với bạn : “Thực … nhiều đứa trẻ trong gia đình đơn cũng lớn lên , việc cô giành quyền nuôi con, đều thể hiểu… tuy nhiên, tình huống của các cô khá đặc biệt.
Tiểu Đường Bảo từ nhỏ do Bạc Yến Châu nuôi dưỡng, cưng chiều như tròng mắt, điều ở Hải Thành ai cũng … vì , bé coi như bố tồn tại, e rằng dễ.”
Hứa Sơ Nguyện nhíu chặt mày, rõ ràng cũng điểm , nên im lặng.
Thẩm Khanh Khanh thể hiểu tâm trạng của bạn , cô đưa tay vỗ nhẹ vai cô an ủi.
Năm đó, Bạc Yến Châu phụ cô, cô chịu ít khổ cực, đó một sinh con, còn gánh chịu nỗi đau mất một đứa con.
Còn Bạc Yến Châu, từng trải qua điều gì, thể dễ dàng một đứa con.
Bây giờ trong lòng Sơ Nguyện, vẫn thể vượt qua cái hố ngăn cách đó…
“Tối nay khi cô chuyện với Bạc Yến Châu, gì?”
Hứa Sơ Nguyện sững sờ một chút, bắt đầu hồi tưởng.
Lúc đó cô cơn tức giận làm cho mất lý trí, nên .
Lúc Thẩm Khanh Khanh hỏi, cô mới nghĩ những lời Bạc Yến Châu , và thuật một cách trung thực…
Ánh mắt Thẩm Khanh Khanh đầy ẩn ý.
Cô hỏi: “Sơ Nguyện, bây giờ cô phân tích một chút ?”
Hứa Sơ Nguyện đầu óc rối bời, thấy cô liền gật đầu, : “Được.”
Thẩm Khanh Khanh thẳng: “Tôi nghĩ, đề nghị của Bạc Yến Châu , cô giành quyền nuôi con, tiền đề là trả Đường Bảo cho cô.
tình huống tồn tại, chỉ sẵn sàng để Đường Bảo ở bên cô, mà còn đồng ý để em sống cùng cô… Điều chứng tỏ đồng ý để Đường Bảo nhận ?
Về bản chất, ngoài sự khác biệt về họ và trong sổ hộ khẩu, những thứ khác cũng tệ… Cô thừa dịp , tranh thủ bồi dưỡng tình cảm với Đường Bảo hơn nữa !
Đường Bảo thích cô - của em như , chắc chắn thể rời xa cô… Còn một vấn đề nữa, cô thực sự kéo gia tộc họ Hoắc cuộc chiến với gia tộc họ Bạc ?”
Cô nghiêm túc : “Hai gia tộc hào môn nhà các cô thực sự đấu với , cô từng tưởng tượng quy mô của nó ? Dù thì cũng dám tưởng tượng …
Dĩ nhiên, đối với Bạc Yến Châu, chúng cũng thể dễ dàng tha thứ như , việc từng bạc đãi cô là sự thật.”
Khi đến câu cuối, Thẩm Khanh Khanh ác ý.
Từ buổi đấu giá , cô .
Bạc Yến Châu làm hòa với bạn của …
năm đó dễ dàng vứt bỏ Sơ Nguyện như , bây giờ mới nhớ và để ý, làm thể dễ dàng để đạt ?
Nếu bày một trận, thật với bao khổ đau mà bạn của chịu!
Hứa Sơ Nguyện Thẩm Khanh Khanh xong, dù lên tiếng, nhưng trong lòng cũng khỏi suy nghĩ nghiêm túc.
Thẩm Khanh Khanh lúc tâm trí cô đang rối bời, nên gì thêm, tự lặng lẽ uống rượu, chờ cô tự suy nghĩ thấu đáo.
Hai uống hết ly đến ly khác, chừng nào uống khá nhiều.
Khi Hứa Sơ Nguyện cảm thấy đầu óc bắt đầu choáng váng, Thẩm Khanh Khanh liền đỡ cô dậy, đưa cô về phòng.
“Cô đừng nghĩ ngợi gì nữa, tối nay cứ ngủ ngon một giấc .”
Hứa Sơ Nguyện đáp , hôm nay trải qua quá nhiều chuyện, cô thực sự mệt .
Thêm đó hai đứa bé ở bên, nên xuống ngủ …
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-174-bi-thuong-canh-giu-co-mot-dem.html.]
Lần tỉnh giấc tiếp theo là lúc năm giờ sáng.
Cô điện thoại làm cho tỉnh giấc…
Hứa Sơ Nguyện mơ màng lấy điện thoại, bắt máy.
Vừa kết nối, đầu dây bên vang lên giọng cuống quýt của Kỳ Ngôn.
“Tiểu thư Sơ Nguyện, cô thể đến chữa vết thương cho gia gia ? Anh còn sốt cao, ý thức còn tỉnh táo nữa, chúng hiện đang ở cửa nhà cô!!!”
Kỳ Ngôn nhanh, nhưng Hứa Sơ Nguyện vẫn rõ nội dung trong lời của , bỗng choàng tỉnh.
Cô bản năng nhíu mày, tin lời của Kỳ Ngôn.
Bạc Yến Châu học cách dùng kế khổ nhục ?
Thật là xảo quyệt!
Anh dựa cái gì mà cho rằng sẽ quan tâm đến ?
Hơn nữa, thời điểm , dù thực sự thương, chẳng nên đến bệnh viện ?
Hứa Sơ Nguyện nghĩ đến việc họ tranh cãi hôm nay, liền lạnh lùng : “Nói với Bạc Yến Châu, làm phiền giấc mộng của khác là một chuyện đạo đức…”
Kỳ Ngôn cô tin, vội vàng : “Tiểu thư Sơ Nguyện, thực sự đùa! Trên thực tế, gia gia thương khi còn ở nước ngoài.
Bởi vì cuộc điện thoại của tiểu gia gia hôm đó, rằng cơ thể cô khỏe, nên luôn lo lắng cho cô, đặc biệt dồn hết công việc , chỉ để thể trở về sớm.
Bác sĩ vốn khuyên nên nghỉ ngơi nhiều, nhưng vẫn khăng khăng trở về , tối nay xuống máy bay vội vàng đến khách sạn, xử lý mâu thuẫn giữa cô và phu nhân… Sau đó theo cô về, canh giữ cửa nhà cô suôt đêm!!!”
Hứa Sơ Nguyện đến đây, tim đau thắt.
Bạc Yến Châu canh ở ngoài suốt đêm?
Trong lòng cô vẫn còn chút hoài nghi, nhưng đôi chân theo bản năng bước đến bên cửa sổ.
Ban công phòng cô đối diện thẳng với cổng lớn, từ góc độ thể thấy lờ mờ cánh cổng bên ngoài sân.
Thực sự hai bóng !
Một trong đó dường như bất tỉnh, gần như dựa …
Hứa Sơ Nguyện lập tức nhận , đó chính là Bạc Yến Châu và Kỳ Ngôn.
Kỳ Ngôn dường như cũng phát hiện cô xem họ, vội : “Tiểu thư Hứa, nếu cô tin, thể xem một chút, nếu dối, tuyệt đối lập tức đưa gia gia rời , … vết thương lẽ rách , đang rỉ máu…”
Giọng của Kỳ Ngôn càng lúc càng gấp gáp.
Hứa Sơ Nguyện nắm chặt tay, trong mắt thoáng chút giằng xé, rốt cuộc kiên trì nữa, xuống lầu…
Chẳng mấy chốc, cô ngoài cổng lớn.
Sau khi mở cửa, Kỳ Ngôn và Bạc Yến Châu ở bên ngoài cổng lọt tầm mắt.
Trên hai vẫn mặc bộ quần áo tối hôm qua.
Chiếc áo sơ mi vốn luôn chỉn chu của đàn ông nhàu.
Hứa Sơ Nguyện chỉ liếc phát hiện vị trí xương sườn bên của m.á.u nhuộm đỏ một mảng, khuôn mặt tuấn của đàn ông cũng vì vết thương và mất m.á.u mà tái …
Làm còn thể giữ trạng thái đối đầu với cô tối hôm qua?
Kỳ Ngôn thấy cô xuất hiện, như thấy cọng rơm cứu mạng, vội : “Tiểu thư Sơ Nguyện, cô , thật quá! Tôi ngay là cô sẽ bỏ mặc gia gia mà, cô mau giúp xem vết thương ! Ơi ơi… đỡ nổi , cô đỡ giúp một tay…”
Lời của Kỳ Ngôn dứt, bước chân loạng choạng.
Hứa Sơ Nguyện thấy rõ ràng thể đàn ông đổ về phía .
Cô gần như theo phản xạ, đưa tay đỡ…
Giây tiếp theo, cô ôm lấy eo của Bạc Yến Châu.
Người đàn ông bất tỉnh, bộ trọng lượng cơ thể gần như đè lên cô, nặng!
Hứa Sơ Nguyện phát hiện thở của cũng nặng nề, dường như khó chịu.
Không chỉ , nhiệt cũng nóng đến kinh …