Dưới lớp tuyết, cỏ tươi xanh mát mọc lên khỏi tuyết, cành cây cũng mọc chồi non cùng những đóa hoa sặc sỡ, dường như trong nháy mắt mùa đông chuyển sang mùa xuân.
Sau đó chuyển hè sang thu.
Phần lớn thực vật ở đây giống ở thế giới nhỏ, còn cảnh trí khác.
Tiên cảnh cũng giống như những gì Văn Trạch tưởng tượng, nhưng khi qua, cảm thấy đây là tiên cảnh.
Văn Trạch khỏi kinh ngạc mà cảm thán, đây mới là tạo vật của thần tiên.
Thẩm Chi Diễn dùng tiên pháp đưa bọn họ tới nơi ở.
Một căn nhà giống hệt căn biệt thự của Thẩm Chi Diễn ở thế giới bên hiện mặt Văn Trạch.
Văn Trạch: “…”
Đây là tiên phủ trong truyền thuyết ?
Bởi vì Côn Bằng đang ngủ say, Khương Đào xung phong nhận việc săn thú, Thẩm Chi Diễn đeo tạp dề phòng bếp nấu cơm.
Văn Trạch: “…”
Cậu cảm thấy cơ thể dường như đờ đẫn, cảm giác khỏe cũng càng ngày càng mạnh.
nhanh Đoàn Đoàn kéo đến phòng chơi của cô bé.
Nói là phòng chơi nhưng thật giống như một thế giới mini hơn, Đoàn Đoàn ở trong đó làm trang trại, chơi vô cùng vui vẻ.
Lúc Văn Trạch mới hồn khi bước trong căn phòng hiện đại .
Thoạt giống như thế giới nhỏ nhưng chung quy vẫn giống .
Đến khi Thẩm Chi Diễn nấu ăn xong, mặc dù khó tính như Văn Trạch, ngửi thấy mùi thơm cũng nhịn nuốt nước miếng.
Đây là mùi hương mà bao giờ ngửi thấy, thậm chí còn cảm thấy nếu từ nhỏ Đoàn Đoàn ăn mấy thứ để lớn thì cô bé thể nuốt trôi mấy món ở thế giới nhỏ, đây là thứ thể so .
Lúc Đoàn Đoàn làm lê hấp đường phèn ngon nhất định là an ủi .
Hai khỏi phòng chơi, thấy Thẩm Chi Diễn gỡ tạp dề, Khương Đào cũng khởi động tay.
“Hai đứa cứ ăn .” Khương Đào ý bảo hai , đó sát khí hiện lên nơi đáy mắt, giọng điệu nhẹ nhàng bâng quơ, dường như chỉ ngoài cửa mua đồ ăn: “Mẹ và ba con ngoài xử lý chút chuyện, sẽ về nhanh thôi.”
Đối với bọn họ, để con gái môi trường an nhất thì họ g.i.ế.c hết nguy hiểm.
Những tu tiên lúc dám động tới Đoàn Đoàn nên nghĩ tới hậu quả .
Bọn họ , Đoàn Đoàn và Văn Trạch cũng ăn xong bữa nhanh.
Đây là đầu tiên bạn đến núi Thương Lan, Đoàn Đoàn hưng phấn đến nỗi cái gì cũng giới thiệu cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/nu-phu-muon-an-ca-showbiz/chuong-444-nu-phu-muon-an-ca-showbiz.html.]
Từ lúc bắt đầu Văn Trạch sợ c.h.ế.t khiếp, dần dần cũng bình tĩnh , dùng ánh mắt thưởng thức ngắm hết cảnh trí ở núi Thương Lan.
lúc , Đoàn Đoàn đột nhiên nhớ tới cái gì đó, kéo chạy tới đỉnh núi, đỉnh núi một cây lớn, bám đầy tuyết trắng, nhánh cây loại quả giống như ngọc thạch, tiến sát còn thể ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt.
Đoàn Đoàn buồn bực : “Khi em , quả còn lớn như , hơn nữa thơm, hiện tại còn cần để sát mới thể ngửi thấy .”
Văn Trạch : “Đoàn Đoàn, đây là loại quả gì ?”
Đoàn Đoàn lắc đầu: “Ba em chỉ , cây khó quả.”
Sau đó cô bé dang hai tay: “Anh, bế em lên hái !”
Lúc cô bé nhảy lên nhưng thể với tới , bây giờ trai bế cô, chắc chắn thể với tới.
Văn Trạch gật đầu, bế cô bé lên.
Đoàn Đoàn nháy mắt cảm thấy cao thêm một đoạn, duỗi dài tay cố gắng với tới trái cây.
Mà lúc đây, trái cây hề né tránh, nhẹ nhàng rơi lòng bàn tay cô bé.
Đoàn Đoàn ghé sát ngửi, khuôn mặt lộ rõ vẻ say mê: “Thơm quá !”
Cô bé vốn định há miệng ăn luôn, nhưng đột nhiên chần chờ.
Vừa nãy nếu trai thì chắc chắn cô bé sẽ hái trái cây .
Mẹ , học cách chia sẻ với bạn bè.
Cho nên cô bé chia nửa quả cho trai.
Vì thế cô trực tiếp bẻ trái cây , ngay lập tức một mùi thơm nồng nàn lan tỏa đến mũi hai , thậm chí còn lan tới vị giác, dường như đầu lưỡi cũng bởi vì mùi hương mà vị ngọt nhẹ.
Văn Trạch nhịn nuốt một ngụm nước miếng.
Đoàn Đoàn đưa một nửa cho Văn Trạch: “Anh, cho một nửa !”
Văn Trạch sửng sốt.
Cậu ngửi thấy mùi thơm liền nhận trái cây chắc chắn đồ bình thường, hơn nữa ba nuôi cây khó kết quả, vì nên trái cây quý là điều cần cũng .
Cậu lắc đầu: “Em ăn .”
Đoàn Đoàn cố chấp nhét nửa quả tay : “Mẹ , thứ thì chia sẻ với bạn bè.”
Trong tâm trí đơn giản của Đoàn Đoàn, thơm chính là .
Văn Trạch lay chuyển cô bé, đành nhẹ nhàng cắn một miếng.
môi chạm trái cây, trái cây lập tức hóa thành nước ngọt thanh chảy miệng , giống như một dòng nước ấm chảy thực quản của , trôi xuống dày.