Nhân viên bán hàng vẫn là mắt .
Người nhân viên híp mắt tiếp tục hỏi: “Cậu trúng cái nào ?”
“Bình thường em gái thích phong cách gì?”
“Số đo bao nhiêu?”
Mấy câu hỏi dồn dập, khiến Văn Trạch lờ mờ.
Cậu cúi đầu Đoàn Đoàn, thấy một khuôn mặt mù mờ y chang.
Cậu cố gắng để bản tỏ ngượng ngùng như , nhẹ nhàng bâng quơ : “Chị lựa cho em .”
Nhân viên bán hàng chọn cho Đoàn Đoàn mấy bộ quần áo, một bộ là váy đỏ phối với áo khoác cùng màu, một bộ là đồ jean cực ngầu, bộ còn là váy công chúa màu hồng, phối với áo khoác lông xù.
Nhân viên bán hàng hỏi: “Cậu lấy bộ nào?”
Văn Trạch: “...”
Đột nhiên hiểu gì đó, vì khi bạn chơi trò chơi, dốc lực cho skin nhân vật yêu thích, thật sự khó chọn quá.
Cậu lặng lẽ rút thẻ : “Đều mua hết.”
Trừ quần áo mặc bên ngoài , còn mua quần áo ngủ, xách túi to túi nhỏ khỏi cửa hàng quần áo trẻ em.
mấy bước, Đoàn Đoàn dừng bước một cửa hàng pizza, ngẩng đầu: “Anh ơi, từng ăn pizza hải sản chí tôn ? Nghe ăn ngon lắm đó!”
Văn Trạch: “...”
Cậu đưa Đoàn Đoàn cửa hàng pizza, khi ăn no, mới tiếp, Đoàn Đoàn l**m nước tương ở khóe miệng, hết sức hài lòng.
Chỉ là còn một trăm mét, cô bé thấy một cửa hàng bánh trứng gà non, thế là lắc lắc tay áo của Văn Trạch: “Anh ơi, từng ăn bánh trứng gà non ...”
Văn Trạch: “...Anh ăn , ngon, nhưng chúng siêu thị, thể ăn nữa!”
Đoàn Đoàn lập tức như chực : “Anh ơi, , tâm nguyện lớn nhất của em chính là ngày sinh nhật ngày mai, ăn bánh trứng gà non, cả loại kem ốc quế chocolate nữa...”
Văn Trạch: “...”
Mưu kế của em gái thật sự tầng tầng lớp lớp.
Mặc dù cảm thấy sinh nhật gì đó, khả năng cao là cô bé bịa chuyện, nhưng trái tim vẫn nhịn mềm xuống, mua cho cô bé một phần bánh trứng gà non, còn đặc biệt mua cái vương miện nhỏ sáng bóng cắm lên cây kem ốc quế.
Một tay Đoàn Đoàn cầm bánh trứng gà non, một tay dắt trai.
Cuộc sống quả thực quá hạnh phúc, cô bé tìm nữa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/nu-phu-muon-an-ca-showbiz/chuong-436-nu-phu-muon-an-ca-showbiz.html.]
Ăn bánh trứng gà non xong, Đoàn Đoàn thấy KFC: “Anh ơi, hiện tại tâm nguyện lớn nhất của em, chính là ngày sinh nhật một ăn gà rán và kem McFlurry*.”
*Kem McFlurry là một thương hiệu kem hương vị phân phối và bán bởi chuỗi cửa hàng thức ăn nhanh quốc tế McDonald"s trụ sở tại Mỹ.
Văn Trạch: “...”
Cậu siêu thị gần trong gang tấc, từ cửa hàng tới đây chẳng qua chỉ cách mấy tầng lầu ngắn ngủi, nhưng bọn họ một tiếng mà còn tới.
Khoảng cách xa nhất thế giới , chính là siêu thị thế nhưng mở ở bên cạnh KFC!
Văn Trạch quyết định chiều cô bé nữa, lạnh lùng : “Không , sinh nhật mỗi năm chỉ thể một tâm nguyện, hơn nữa, McFlurry của KFC, là của McDonald.”
Sau đó kéo theo Đoàn Đoàn còn đang suy nghĩ rốt cuộc McFlurry là của hãng nào, nhanh chóng siêu thị.
Một tay bé dắt Đoàn Đoàn, tay còn lấy đồ kệ hàng bỏ xe đẩy, bởi vì đó nghĩ xong mua cái gì , nên tốc độ vô cùng nhanh.
Đoàn Đoàn kéo một đoạn, cuối cùng lấy tinh thần, túm lấy góc áo của .
Văn Trạch cúi đầu, thấy Đoàn Đoàn đang nghiêm túc .
Cậu xổm xuống: “Sao thế?”
Đoàn Đoàn nhỏ giọng hỏi: “Anh ơi, hết tiền ?”
Văn Trạch: “...”
Đoàn Đoàn vỗ vỗ vai : “Em mà, nuôi em tốn tiền, nhưng , Đoàn Đoàn cũng tiền riêng đấy nhé!”
Cô bé móc móc ở túi nhỏ bên cạnh của nửa ngày trời, đó lấy một miếng linh thạch: “Anh, cho nè!”
Văn Trạch viên đá giống như pha lê , dở dở , nhưng trong lòng vẫn cảm động.
Cậu vươn tay sờ đầu Đoàn Đoàn: “Anh tiền mà.”
Bởi vì sự hiểu chuyện của Đoàn Đoàn, Văn Trạch cũng cảm thấy bản cho cô bé ăn gà rán hình như quá đáng, thế là tùy ý mua cho cô bé ít đồ ăn vặt.
chẳng mấy chốc, Văn Trạch ý thức bản tắc trách .
Đoàn Đoàn siêu thị, giống như trở về quê nhà.
Văn Trạch đầu, liền thấy Đoàn Đoàn nữa, lúc gấp gáp tìm khắp nơi, thì thấy cách đó xa một đống đồ ăn vặt đang di chuyển tới.
Thế là, lúc Đoàn Đoàn chuồn lấy đồ ăn vặt nữa, Văn Trạch bắt cô bé, Văn Trạch u ám hỏi: “Em lấy cái gì?”
Đoàn Đoàn chột : “Em cảm thấy hôm nay lửa giận của trai to, mua cho nước hoa quả, để hạ hỏa.”