Nói Thẳng Luôn, Vợ Của Sếp Chu Chính Là Tôi - Chu Bắc Cánh & Lộ Thiên Ninh - Chương 617: Cô nỡ sao

Cập nhật lúc: 2025-10-19 16:45:53
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Khôn Chi nhíu mày: “Thân thiết với cô? Sao thấy cô cùng cô gây dựng sự nghiệp, Bắc Ninh Bắc Chu đều do một cô xử lý ?”

“…” Cuộc cãi vã của họ xảy quá vô cớ, Lộ Thiên Ninh nhất thời phản ứng kịp, đơ tại chỗ.

Lòng bàn tay truyền đến một ấm lạnh, là Chu Bắc Cảnh nắm lấy cổ tay cô, với giọng âm u: “Rút vốn.”

với cô.

“Đột ngột rút vốn chiết khấu cho cô với lợi nhuận thấp nhất, dựa lợi nhuận hiện tại của Hoắc thị, cô sẽ mất đến hàng trăm triệu.” Hoắc Khôn Chi hỏi thẳng Lộ Thiên Ninh: “Cô nỡ ?”

Lộ Thiên Ninh mấp máy môi: “Tôi…”

ngu, ngày khó khăn nhất của Hoắc thị cũng vượt qua , bây giờ đang lúc phát triển mạnh mẽ, công việc cô quản lý cũng ít nhiều, tiền kiếm dễ dàng, ai mà rút vốn chứ?

đợi cô hết, tay Chu Bắc Cảnh đột nhiên đặt lên eo cô, véo nhẹ miếng thịt mềm mại đó.

Cảm giác tê dại ngứa ngáy, lời của cô đột ngột dừng , đầu Chu Bắc Cảnh.

Nhìn vài giây, cô nhỏ: “Chuyện kiếm tiền dễ dàng làm, chẳng để đắc ý ?”

“Có lý, cổ phần rút, Diệp Hâm Ngưng cũng giúp tìm, nếu ý thì em đuổi cô khỏi hội đồng quản trị, lợi nhuận nhân mười .”

Tính toán của Chu Bắc Cảnh rõ ràng, lợi nhuận nhân mười Hoắc Khôn Chi sẽ lỗ nặng.

Trong khoảnh khắc, mặt Hoắc Khôn Chi tối sầm , nắm thóp chặt chẽ, căn bản thể lừa Diệp Hâm Ngưng rốt cuộc làm .

“Vậy chúng đây.” Lộ Thiên Ninh dứt khoát chuồn, thấy Hoắc Khôn Chi cản , cô vội vàng : “Gần đây gặp rắc rối , tin tức sắp nổ tung , ? Hơn nữa, cũng gọi điện hỏi thăm , thể thấy ngoài quan hệ công việc, chúng cũng giao tình gì riêng.”

Nói cách khác, cô dựa cho chuyện của Diệp Hâm Ngưng?

Hoắc Khôn Chi chửi thề: “Tôi gửi cho cô bao nhiêu tin nhắn hỏi cô rốt cuộc là tình hình gì, cô trả lời một cái nào!”

Hả? Lộ Thiên Ninh sững sờ.

“Đi thôi.” Chu Bắc Cảnh ôm cô lùi thang máy, cánh cửa thang máy từ từ đóng , cả Lộ Thiên Ninh và Hoắc Khôn Chi đều ngơ ngác.

Ra khỏi thang máy, Lộ Thiên Ninh nhắn tin cho Diệp Hâm Ngưng hỏi cô đang ở .

Diệp Hâm Ngưng gửi một bức ảnh, cô đang ôm Huyên Huyên ngủ say trong cầu thang thoát hiểm.

Cuộc trò chuyện của họ, cô đều thấy.

Việc kéo Lộ Thiên Ninh chuyện giữa cô và Hoắc Khôn Chi, cô cũng cảm thấy ngại, cô bảo Lộ Thiên Ninh về , sẽ tự giải quyết chuyện với Hoắc Khôn Chi.

Lộ Thiên Ninh cất điện thoại, bất ngờ thấy Tống Thanh mặc thường phục ở đằng xa.

Tống Thanh cao, dáng thẳng tắp do nghề nghiệp, nổi bật trong đám đông.

thẳng về phía , bước từ thang máy, tay cầm một túi tài liệu, bên trong một chiếc máy ghi âm.

Có lẽ ánh mắt Lộ Thiên Ninh quá nóng, Tống Thanh đột nhiên đầu về phía .

Thấy cô, cơ thể Tống Thanh cứng , đổi hướng về phía : “Ninh Ninh, các cháu đến bệnh viện làm gì?”

Vừa , Tống Thanh cúi đầu chào Chu Bắc Cảnh.

Chu Bắc Cảnh gật đầu đáp .

“Có bạn viện ở đây, đến thăm thôi.” Lộ Thiên Ninh khách sáo: “Dì Tống, dì đến đây để giải quyết công việc ?”

Tống Thanh gật đầu: “ , bà Tưởng bên chịu mở lời, gì cũng thừa nhận gì, dì đến tìm nhà bà hỏi thăm tình hình, xem thể phát hiện quan trọng nào .”

Chiếc túi trong tay cô , đựng là bản ghi lời khai.

“Tưởng Trì Thư viện ở đây, cháu lên thăm ông ?” Tống Thanh mở lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/noi-thang-luon-vo-cua-sep-chu-chinh-la-toi-chu-bac-canh-lo-thien-ninh/chuong-617-co-no-sao.html.]

Lộ Thiên Ninh lắc đầu: “Để tránh hiểu lầm cần thiết, thôi .”

Lời của Tống Thanh mang tính thăm dò: “Cháu… định nhận ông ?”

“Nói chính xác hơn là định nhận, ông gia đình, sự tồn tại của cháu sẽ mang đến rắc rối cho ông .” Lộ Thiên Ninh bất ngờ khi Tống Thanh cũng mối quan hệ giữa cô và Tưởng Trì Thư.

Tống Thanh và Uông Vũ Nhu mối quan hệ như .

ngờ Tống Thanh khuyên cô: “Gia đình họ Tưởng thành thế , bây giờ coi như ‘tan đàn xẻ nghé’ , công ty nhà họ Tưởng cũng vì thế mà ảnh hưởng, cháu nhận ông nữa, ông là mất cả chì lẫn chài.”

Nghe , Lộ Thiên Ninh sững sờ.

Trong lúc cô còn đang ngơ ngác, Tống Thanh cúi đầu chào Chu Bắc Cảnh: “Thôi, dì về lo việc đây, tạm biệt.”

Nhìn theo Tống Thanh rời , Lộ Thiên Ninh vén tóc dài, Tống Thanh bước khỏi sảnh bệnh viện ngay lập tức ánh nắng bao trùm, khỏi nhíu mày.

“Đi thôi.” Chu Bắc Cảnh nắm cổ tay cô bước , thấy cô biểu cảm phức tạp mở lời: “Chuyện nhà họ Tưởng, vẫn kết thúc, cần phiền lòng vì chuyện nhận .”

, bây giờ bà Tưởng vẫn kết án.

Lộ Thiên Ninh lên xe mới : “Cháu phiền lòng vì chuyện nhận , cháu chỉ tò mò tại dì Tống mặc thường phục đến điều tra, và cũng tò mò chú Tưởng những gì.”

Nếu bà Tưởng thực sự là kẻ chủ mưu của những chuyện , bao nhiêu năm qua Tưởng Trì Thư phát hiện manh mối nào ?

Phát hiện phát hiện , là một tính chất khác.

Vụ án là công khai, bây giờ ầm ĩ đến mức , Tống Thanh lý do gì để mặc thường phục đến lấy bằng chứng điều tra.

Mọi chuyện đều toát sự kỳ lạ, nhất thời Lộ Thiên Ninh thể xác định là trực giác của cô sai, … đúng như cô nghĩ.

________________________________________

Diệp Hâm Ngưng thấy bên ngoài còn động tĩnh, mới dám ngoài, nhanh chóng về phòng bệnh, hai lời trực tiếp làm thủ tục xuất viện cho Huyên Huyên.

Hộ lý khuyên cô: “Tâm trạng cô hiện tại định, Huyên Huyên đang bệnh, cô rời khỏi bệnh viện thì làm ?”

mảy may lay động: “Tôi , Huyên Huyên sẽ rời xa ! Tôi sẽ đưa thằng bé đến bệnh viện khác điều trị!”

Nghe , hộ lý giúp cô thu dọn đồ đạc.

lời của hộ lý, Diệp Hâm Ngưng lọt tai, cô nghĩ nghĩ vẫn lấy điện thoại nhắn tin cho Lộ Thiên Ninh.

[Thiên Ninh, chuyển viện cho Huyên Huyên, cô thể giúp liên hệ bệnh viện ?]

Tin nhắn gửi lâu vẫn hồi âm, cô chút sốt ruột mở điện thoại định gọi, bất ngờ phát hiện tin nhắn gửi nhầm cho Hoắc Khôn Chi!

Cửa sổ trò chuyện, đối phương đang nhập liệu kích thích nhãn cầu cô.

Cô nhanh tay lẹ mắt chặn Hoắc Khôn Chi, kịp lấy đồ ôm Huyên Huyên chạy.

Rời khỏi bệnh viện, Diệp Hâm Ngưng tạm thời tìm một nhà nghỉ để ở, định xong, cô lập tức gọi điện thoại cho Lộ Thiên Ninh.

kịp gọi thông, bên ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng ồn ào.

Tiếng bước chân dừng ngay cửa phòng cô, kịp để cô phản ứng, cửa phòng đá tung.

Người mặc đồng phục xông , ôm Huyên Huyên đang trong lòng Diệp Hâm Ngưng .

“Các làm gì!” Diệp Hâm Ngưng đuổi theo, hai cảnh sát khác khống chế.

“Có tố cáo cô bắt cóc trẻ em, cô cần về cùng chúng để điều tra! Tôi là Tống Thanh, hiệu cảnh sát 3605, đây là giấy tờ tùy của !”

Tống Thanh giơ giấy tờ tùy mặt Diệp Hâm Ngưng, lệnh cho bắt Diệp Hâm Ngưng .

Diệp Hâm Ngưng hồn : “Các nhầm , đó là con trai , bắt cóc trẻ em!”

Loading...