Nói Thẳng Luôn, Vợ Của Sếp Chu Chính Là Tôi - Chu Bắc Cánh & Lộ Thiên Ninh - Chương 598: Cùng con về Giang Thành

Cập nhật lúc: 2025-10-18 16:58:26
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đương nhiên sẽ ngăn cách.” Lộ Thiên Ninh xong câu , một bóng lao khỏi sở cảnh sát.

Đó chính là Ngô Ngọc Lan, cô mặt mày tím tái giật mạnh Lộ Thiên Ninh, “Cô hèn hạ! Dám giả mạo cảnh sát để hù dọa Trương Tĩnh, là những thủ đoạn bẩn thỉu!”

Đây vẫn là trong sân sở cảnh sát, hành động bốc đồng và giọng lớn của cô ngay lập tức thu hút sự chú ý của vài cảnh sát bên trong.

Tưởng Trì Thư nhíu mày quát lớn, “Vẫn đủ mất mặt ? Mau xin Ninh Ninh, về nhà!”

“Con dựa xin ?” Ngô Ngọc Lan thậm chí quên cả tôn ti trật tự, “Ông thiên vị cũng đến mức chứ? Con là con dâu của ông, cô là cái thá gì? Ông bênh vực cô bắt con xin ? Sao ông bắt con xin , chuyện là do con bày !”

Nghe thấy cô la hét, phu nhân Tưởng sải bước , đang định bắt Ngô Ngọc Lan im miệng, bất ngờ phát hiện cung khai, mắt tối sầm.

nhanh chóng tiến lên đẩy Ngô Ngọc Lan một cái, nhưng vì giữ thể diện nên đáp lời Ngô Ngọc Lan, “Lộ Thiên Ninh, cô tiếng nào làm lớn chuyện như , là coi trọng thể diện của cả hai gia đình, cách hành xử quả thực quá độc đoán.”

“Lúc bà tung tin chuyện truyền thông, coi trọng thể diện của hai nhà ?” Lộ Thiên Ninh bình tĩnh hỏi ngược .

Ngô Ngọc Lan thò đầu lưng phu nhân Tưởng, cãi , “Mẹ đến nhà họ Uông ! Nhà họ Uông các c.h.ế.t sống chịu thừa nhận chứ gì!”

Lộ Thiên Ninh, “Thiếu phu nhân Tưởng, nếu đầu óc cô vấn đề thì mau đến bệnh viện kiểm tra, thời gian ở đây cùng cô vô lý gây rối, hôm nào nghĩ kỹ lời xin hãy đến tìm .”

Nói khoác tay Chu Bắc Cảnh bước ngoài.

Tiếng bước chân gấp gáp phía đuổi theo sát, qua gương chiếu hậu xe ô tô bên đường thể thấy Ngô Ngọc Lan đang đuổi theo, nhưng phu nhân Tưởng chặn .

Không Ngô Ngọc Lan thì thầm gì đó, phu nhân Tưởng do dự một lúc cùng Ngô Ngọc Lan đuổi theo.

Ngay khi họ đến gần, cánh tay mạnh mẽ của Chu Bắc Cảnh ôm Lộ Thiên Ninh lòng, nghiêng né tránh hai đang lao tới.

Giây tiếp theo, Ngô Ngọc Lan xô đẩy phu nhân Tưởng về phía Lộ Thiên Ninh, trong lúc xô đẩy, phu nhân Tưởng loạng choạng vững.

Lộ Thiên Ninh lập tức hiểu ý đồ của họ, cô kéo Chu Bắc Cảnh, giơ hai tay hiệu, cả hai đồng loạt lùi .

“Trong sân camera giám sát, hai thể động não một chút ?”..

Chẳng qua là tạo hỗn loạn khiến phu nhân Tưởng thương, đó đổ ngược tội cho Lộ Thiên Ninh, chuyện xin sẽ bỏ qua, kể khi còn bắt Lộ Thiên Ninh mặt xin !

Ý đồ vạch trần, phu nhân Tưởng mặt lộ vẻ hổ và tức giận, thực sự là chuyện đến quá bất ngờ, bà còn kịp tiêu hóa việc Ngô Ngọc Lan giả mang thai lộ tẩy, cũng nghĩ cách đối phó với chuyện xin .

Gần như Ngô Ngọc Lan xúi giục nên đầu óc nóng lên, mới sai càng thêm sai.

“Đủ !” Tưởng Trì Thư cuối cùng cũng thể chịu đựng nữa, bước đến cảnh cáo bằng giọng thấp, “Đừng làm mất mặt ở đây nữa, mau về nhà!”

Ngô Ngọc Lan hiếm khi thấy Tưởng Trì Thư giận dữ, dám lên tiếng nữa.

Phu nhân Tưởng chịu nổi việc ông làm mất mặt giữa nơi công cộng, nghiến răng phản bác, “Ông thích làm hòa giải, thì ông cũng nghĩ đến thể diện của nhà họ Tưởng chứ, Ngô Ngọc Lan cũng đại diện cho thể diện của nhà họ Tưởng!”

“Chỉ bà mới cần thể diện, khác thì cần ?” Tưởng Trì Thư giận dữ vô cùng, “Hơn nữa chuyện phân biệt đúng sai! Thể diện tác dụng gì? Ba ngày nữa, hai cùng xin Ninh Ninh, nữa, về nhà!”

“Không thể nào!” Phu nhân Tưởng trừng mắt Lộ Thiên Ninh, “Bắt xin , thà c.h.ế.t còn hơn!”

Nói , bà lưng tức giận bỏ .

Ngô Ngọc Lan cũng trừng mắt Lộ Thiên Ninh, chạy theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/noi-thang-luon-vo-cua-sep-chu-chinh-la-toi-chu-bac-canh-lo-thien-ninh/chuong-598-cung-con-ve-giang-thanh.html.]

“Chú Tưởng, còn sớm nữa, chúng cháu còn về nhà họ Uông, xin phép .” Lộ Thiên Ninh khẽ gật đầu, cùng Chu Bắc Cảnh lên xe.

Tưởng Trì Thư bước đến, cúi qua cửa sổ xe đang hạ một nửa cô, “Ninh Ninh, chú nhất định sẽ đòi công bằng cho con, hôm nay để con thấy chê .”

Trầm ngâm một lát, Lộ Thiên Ninh hạ hết cửa sổ xe, khách sáo , “Thôi , vài ngày nữa con sẽ về Giang Thành, việc họ xin quan trọng, chỉ cần chú hợp tác với con làm rõ chuyện, giải thích rõ với truyền thông là đủ .”

Cứ tiếp tục dây dưa, ân oán sẽ càng sâu, chỉ cần cô , phu nhân Tưởng sẽ còn bám víu cô nữa.

Đây là vì nể mặt Tưởng Trì Thư.

Tay Tưởng Trì Thư nắm lấy cửa xe, “Con sẽ ? Đã quyết định ? Thế còn bà ngoại con?”

“Con định đưa bà ngoại cùng.” Lộ Thiên Ninh thấy cảm xúc dâng trào trong mắt ông, giải thích, “Uông Viễn xử lý thỏa đáng, thỉnh thoảng sẽ về, nhưng lâu.”

“Vậy là… nữa.” Giọng Tưởng Trì Thư giấu nổi vẻ mất mát.

, mối quan hệ giữa ông và Lộ Thiên Ninh vô cùng khó xử.

Sau Lộ Thiên Ninh thỉnh thoảng , cũng thể một rủ ông gặp gỡ.

Điều nghĩa là, khả năng ông gặp Lộ Thiên Ninh nhỏ.

Lâu , ông thở dài, buông cửa xe, “Được, hai đứa về , ba ngày nữa sẽ bảo họ tổ chức họp báo để xin con.”

“Vâng.” Lộ Thiên Ninh thấy ánh mắt ông kiên định, cuối cùng cũng đồng ý.

Nếu cứ thế mang theo ân oán mà , e rằng Tưởng Trì Thư sẽ cả đời khó an lòng.

Bất kể dùng phương pháp nào, Tưởng Trì Thư giải quyết xong phu nhân Tưởng và Ngô Ngọc Lan, họ xin , chuyện mới coi là thực sự kết thúc.

, còn ân oán, ai cũng còn vướng mắc trong lòng.

Tối hôm đó, Lộ Thiên Ninh và Chu Bắc Cảnh về đến nhà họ Uông nửa đêm, kết quả xử lý sự việc, cô mới với Uông lão phu nhân sáng hôm .

Uông lão phu nhân thở dài một tiếng, “Vẫn luôn cải thiện mối quan hệ với nhà họ Tưởng, nhưng ngờ gặp chuyện rắc rối, tuy nhiên… Tưởng Trì Thư còn con là con gái ruột của ông , cô con dâu nhà họ Tưởng ?”

“Chắc là truyền từ miệng Tần Minh Thành và những khác.” Nói một cách chính xác hơn, Lộ Thiên Ninh càng nghi ngờ Uông Ngọc Yên.

Không chịu bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để gây khó dễ cho cô.

Phu nhân Tưởng là , thông minh thì thông minh, nhưng ngu ngốc thì cũng đủ ngu ngốc.

Biết rõ Uông Ngọc Yên lợi dụng làm bia đỡ đạn, vẫn nhắm mũi dùi Lộ Thiên Ninh, lẽ là trong cuộc thì mờ mịt.

“Ninh Ninh, bà ngoại nghĩ kỹ , cùng con về Giang Thành.” Uông lão phu nhân vỗ nhẹ tay Lộ Thiên Ninh, ánh mắt hiền từ cưng chiều, “Con cuộc sống riêng ở Giang Thành, cuộc đời con còn dài, bà thể ngăn cản con về, cái già của bà tuy già , nhưng c.h.ế.t ngay , thể để con khó xử, bà sống vì con và Bão Bão, các con đó, bà chỉ một yêu cầu.”

Sự ấm áp bất ngờ khiến lòng Lộ Thiên Ninh như rót một dòng nước ấm, cô cảm động Uông lão phu nhân, “Bà ngoại, bà ạ.”

“Sau khi bà trăm tuổi, hãy đưa bà về an táng tại từ đường nhà họ Uông, cho bà ở cùng con, bà dặn dò trông coi mồ mả đổi vị trí từ đường một chút, mộ của con bé ở mộ bà và ông ngoại con, bài vị của con bé đặt ở giữa bà và ông ngoại con.”

Nỗi ân hận cả đời của Uông lão phu nhân, chính là tóc bạc tiễn tóc xanh.

________________________________________

Loading...