Nói Thẳng Luôn, Vợ Của Sếp Chu Chính Là Tôi - Chu Bắc Cánh & Lộ Thiên Ninh - Chương 565: Tất cả đến đây để khám người

Cập nhật lúc: 2025-10-18 16:57:53
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cảm ơn dì Ngụy.” Lộ Thiên Ninh khẽ gật đầu, liếc Chu Bắc Cảnh, liền đưa chiếc hộp quà .

Ngụy Giai Giai nhận lấy chiếc hộp quà.

Lộ Thiên Ninh nhíu mày, chiếc hộp nhỏ đó đúng, trọng lượng đổi, Ngụy Giai Giai cầm một cách dễ dàng, đặt lên bàn mặt ông cụ Ngụy.

“Bố, bố xem, nhà họ Uông đến .” Ngụy Giai Giai nhỏ giọng giới thiệu.

Không kịp nghĩ nhiều về chiếc hộp quà đó nữa, Lộ Thiên Ninh tiên cúi đầu chào ông cụ Ngụy: “Ông Ngụy, chúc ông phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn, bệnh tai.”

“Tốt, lắm!” Ông cụ Ngụy gật đầu.

Không khí khách sáo còn kịp tan , bà Giang một câu: “Miệng lưỡi lanh lợi, là tặng quà gì? Tôi thực sự tò mò, hôm nay cứ mặt dày nhờ ông cụ Ngụy lấy cho xem, huyết mạch mà nhà họ Uông vất vả tìm kiếm bấy nhiêu năm mới tìm về , năng lực làm việc thế nào.”

Lời bà ý gây khó dễ, sự mật khiến khác khó mà từ chối, là cố ý.

Lộ Thiên Ninh liếc bà Giang hai cái, xác định bà là của Giang Nguyên Ngải, hai con trông giống .

Chỉ là so với hình ảnh ngây thơ đến đờ đẫn của Giang Nguyên Ngải, bà Giang vẻ tinh ranh, khó tính hơn nhiều.

“Cô bé, cháu ngại lấy món quà mừng thọ , cho xem ?”

Chu Bắc Cảnh nhận thấy điều bất thường, ánh mắt chăm chú, quét một vòng xung quanh, nháy mắt hiệu cho Trương Văn Bác.

Trương Văn Bác nhanh chóng lẫn đám đông, tìm kiếm gì đó khắp nơi.

“Ông Ngụy, cháu đương nhiên ngại, chỉ cần là quà mừng thọ do cháu tặng, cháu ngại.” Lộ Thiên Ninh nhướng mày, nở nụ rạng rỡ với .

Ngụy Giai Giai cầm lấy món quà mừng thọ đó, mở chiếc hộp nhỏ , qua từng lớp bọc.

Bên trong, một chiếc hộp nhỏ tinh xảo màu đỏ rực—

Không, đó là chiếc hộp nhỏ.

Lộ Thiên Ninh đổi góc mới phát hiện , đó là một chiếc quan tài nhỏ.

Mọi nhận vật , sắc mặt lập tức trắng bệch.

Ông cụ Ngụy mừng thọ tám mươi tuổi thể là tuổi thêm hoa gấm, đang tổ chức tiệc mừng thọ lành, kỵ nhất là dính líu đến những thứ sinh ly tử biệt!

Kết quả thì ?

Lại trực tiếp tặng một chiếc quan tài, đây chẳng là nguyền rủa ?!

Ngụy Giai Giai lập tức sa sầm mặt vứt đồ vật xuống đất.

Chiếc quan tài nhỏ chất lượng khá , rơi xuống đất một cũng hỏng, chỉ sứt một góc nhỏ.

“Cô ý gì?” Những lời chất vấn dồn dập ập đến Lộ Thiên Ninh, sắc mặt Ngụy Giai Giai khó coi.

Bà Giang nhịn : “Tôi , chính là tuổi trẻ bồng bột hiểu chuyện, ai tặng cái thứ ? Dù cô đến từ Giang Thành, thứ cũng thể dùng phong tục gì để giải thích ? Chắc là cô quen thói ngang ngược ở Giang Thành , cho cùng Giang Thành mới là nơi phù hợp với cô, cô nên đến Bắc Nguyên làm hại khác.”

Thì , trăm phương ngàn kế bày màn , chính là xa lánh, đuổi cô rời khỏi Bắc Nguyên?

Động cơ khiến Lộ Thiên Ninh nhịn : “Bà Giang ? Chúng đầu gặp mặt, bà hình như hiểu về , xin hỏi bà ghét nhất điều gì ?”

“Cô ghét nhất điều gì tâm trí đoán, chúng đều tâm trí đoán, dù cũng quen cô.” Bà Giang cho cô chút bậc thang nào.

Lộ Thiên Ninh tự đặt thang, trèo xuống một cách thuận lợi: “Không quen tò mò về đến , tặng quà mừng thọ gì, giờ nhân cơ hội gièm pha, cố ý định nghĩa quá sớm. Nếu bà rảnh rỗi quá thì nên về nhà dành thời gian cho nhiều hơn, đừng ở đây lo chuyện bao đồng của .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/noi-thang-luon-vo-cua-sep-chu-chinh-la-toi-chu-bac-canh-lo-thien-ninh/chuong-565-tat-ca-den-day-de-kham-nguoi.html.]

Cô ám chỉ bà Giang nếu thực sự sợ cô điều gì, thì nên về giải quyết Giang Trì Thư, bớt ý đồ với cô !

Sắc mặt bà Giang đen .

mở lời, kiên nhẫn giải thích với ông cụ Ngụy: “Ông Ngụy, thấy quan tài phát tài, vật tuy ngoài vẻ may mắn, nhưng ý nghĩa cực , mặc dù thu nhập hàng năm của ông cao, cần quan lộ quản nơi làm việc, nhưng con cháu nhà ông đều đang trải qua một trong những con đường đó. Vật chính là mong cả nhà họ Ngụy đều thăng quan phát tài!”

Ý nghĩa của “thăng quan phát tài” thì ai cũng hiểu, nếu đặt lên một trẻ tuổi bồng bột, từ ngữ vẫn thích hợp.

giờ đây ông cụ Ngụy cao tuổi, dùng từ để giải thích khó tránh khỏi hợp lý.

Cô dứt khoát mở rộng đối tượng thăng quan phát tài, mượn phúc khí của ông cụ Ngụy để phù hộ cho cả nhà họ Ngụy.

Ai lời cũng nhịn thấy vui vẻ, sắc mặt vốn nặng trịch của ông cụ Ngụy dần giãn .

“Lý sự cùn.” Bà Giang hừ lạnh một tiếng: “Cô đây chính là nghĩ sẵn lời giải thích, cố ý đến đây làm khó khác.”

“Đương nhiên , dù vật đều đổi tạm thời, nghĩ sẵn lời giải thích cũng nghĩ , tất cả đều là lời từ tận đáy lòng.”

Lộ Thiên Ninh đang đấu khẩu với bà , sự kiên nhẫn của Chu Bắc Cảnh tiêu hao đến cực điểm.

Anh nhíu mày, đường nét khuôn mặt căng thẳng toát vẻ lạnh lùng.

Đôi mắt dài hẹp chằm chằm bà Giang, ngay lập tức khiến bà Giang lạnh sống lưng.

Lộ Thiên Ninh khẽ kéo tay áo , bảo bình tĩnh.

Một đàn ông tức giận với một bà già làm gì?

Ít còn cái miệng của cô đây, tuyệt đối thể chịu thiệt !

“Cô Lộ, lời cô là ý gì?” Ngụy Giai Giai điều bất thường: “Cái gì gọi là đổi tạm thời?”

“Vật là do bà ngoại tự tay chuẩn , thật quà mừng thọ rốt cuộc là gì rõ lắm, nhưng nặng, xách bằng một tay hai bước chịu nổi .” Lộ Thiên Ninh kể một cách rành mạch.

Vừa quà mừng thọ đánh tráo, sắc mặt ông cụ Ngụy đột nhiên trầm xuống, cô miêu tả chi tiết về trọng lượng, ông lập tức biến sắc.

“Là ngọc tỷ!?”

Mọi đều , ông cụ Ngụy sở thích sưu tầm ngọc tỷ.

Vật đó theo lý mà nặng đến thế, nhưng mạ một lớp vàng, lấp đầy một loại vật liệu đặc biệt nào đó, mới nặng kinh khủng như .

Càng nặng càng chứng tỏ vật đó càng !

Gần như ngay lập tức, ông cụ Ngụy xác định món quà mà bà cụ Uông tặng là ngọc tỷ: “Mấy năm xa gần với nhà họ Uông, nếu sống đến tám mươi tuổi, thể nào mang ngọc tỷ mà nhà các sưu tầm trăm năm cho . Bà già đó đồng ý !”

“Rất xin , ông Ngụy, đồ vật may đánh tráo, chính là lúc xảy sự cố nhỏ nãy, rời khỏi chiếc hộp quà . Ông thể điều tra camera giám sát ?” Lộ Thiên Ninh chuyện đồng thời liếc bà Giang.

Bà Giang mặt , sắc mặt tái mét.

Ngụy Giai Giai tìm phòng bảo vệ xin camera giám sát, nhưng trong đoạn nội dung ngắn truyền từ phòng bảo vệ, vì môi trường lộn xộn, thể thấy ai đến vị trí Lộ Thiên Ninh lúc xảy chuyện.

thể thấy, trong lúc chen chúc, chiếc hộp quà hình như đổi một hướng.

Chỉ là quá đông, thể rõ chiếc hộp quà đó rốt cuộc mở .

Ông cụ Ngụy dậy, gõ gậy chống trong tay, vẻ già nua toát sự uy nghiêm: “Đi một tiếng, tối nay tất cả những tham dự tiệc, một ai phép rời ! Tất cả đều đến đây để khám !”

________________________________________

Loading...