Nói Thẳng Luôn, Vợ Của Sếp Chu Chính Là Tôi - Chu Bắc Cánh & Lộ Thiên Ninh - Chương 555: Sẽ giải quyết mọi thứ cho cô
Cập nhật lúc: 2025-10-18 16:57:43
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoắc Khôn Chi cúi hiệu cho cô hạ cửA Cảnh xuống. “Diệp Hâm Ngưng đến bệnh viện làm gì?” Hoắc Khôn Chi theo đến bệnh viện, sơ suất một cái là lạc mất cô . Tìm kiếm nửa vòng cũng thấy , ngoài thì thấy Lộ Thiên Ninh: “Đừng lừa , cô đến bệnh viện cô cũng đến bệnh viện, tin là trùng hợp.” Vành tai đỏ bừng của Lộ Thiên Ninh nhanh chóng còn đỏ nữa: “Chúng hẹn đến bệnh viện gặp mặt, chuyện phiếm.” “Nói tiếng !” Hoắc Khôn Chi gõ cửa xe: “Cô gần đây rốt cuộc đang làm gì?” “Tôi cũng rõ lắm, đến bệnh viện là thăm bệnh nhân.” Lộ Thiên Ninh chỉ thể khăng khăng thừa nhận: “Anh nhà họ Tưởng chứ? Tưởng Trì Thư là bố ruột , vợ ông bệnh, đến thăm.” Hoắc Khôn Chi xong nhíu mày: “Cần cô thăm hỏi !? Lộ Thiên Ninh, cô thật với đúng ?” “Tôi thật sự hiểu đang gì, , Diệp Hâm Ngưng đền bù một đứa con ? Có lẽ cô đến kiểm tra xem thai thôi.” Lộ Thiên Ninh một cách tự nhiên. Có thai? Phải đến khoa sản, tìm lung tung chú ý khoa sản ở . Ngay lập tức, bệnh viện, Lộ Thiên Ninh lúc mới thở phào nhẹ nhõm, lái xe rời .
Tòa án thụ lý vụ án Tần Minh Thành ôm tiền bỏ trốn, định ngày xét xử một tuần .
Cuối tuần, Chu Bắc Cảnh nghỉ, đưa Lộ Thiên Ninh và Pháo Pháo đến trường đua ngựa gần nhất.
Trên thảo nguyên rộng lớn bao la, vô con ngựa tự do chạy nhảy, ăn cỏ.
Ngựa dùng để cưỡi đều huấn luyện, đường đua ngựa chuyên dụng để cưỡi, những con tự do chạy nhảy cũng là ngựa do trường nuôi, nhưng chỉ để ngắm chứ thể cưỡi.
Lộ Thiên Ninh chọn một con ngựa lông đen bóng loáng, chọn cho Pháo Pháo một con ngựa con lông trắng tinh.
Cô bé hơn một tuổi, mà hề sợ hãi một chút nào, bộ đồ cưỡi ngựa Chu Bắc Cảnh mua sẵn, đội một chiếc mũ nhỏ, trông dáng.
Chu Bắc Cảnh cũng chuẩn đồ cưỡi ngựa cho Lộ Thiên Ninh, áo sơ mi trắng bên ngoài là áo ghi lê xanh lam, ngầu.
Cộng thêm mái tóc đen của cô buộc thành đuôi ngựa, buộc cao vẫy theo gió, vẻ ngoài dũng, hào sảng.
Đồ cưỡi ngựa của cũng là màu xanh lam, khó để nhận đó là đồ đôi.
Ngay cả Pháo Pháo cũng nhận , chỉ đồ của hai họ, chỉ của : “Pháo Pháo, giống~”
“Đồ của bố là của lớn, đồ của Pháo Pháo là của trẻ con, nên giống .” Chu Bắc Cảnh sớm nghĩ lý do, cúi ôm cô bé lên, khi tay vẫn nắm cổ tay Lộ Thiên Ninh, sải bước khỏi phòng đồ.
Ba ở trường đua ngựa là một khung cảnh , ít ngoái đầu .
Nhân viên trường ngựa dẫn những con ngựa họ chọn , Chu Bắc Cảnh giao Pháo Pháo cho Lộ Thiên Ninh: “Ngựa con chỉ thể bộ đất trống , sẽ nhân viên cùng đảm bảo an , em đưa Pháo Pháo qua đó, thử con ngựa .”
Ngựa con tính khí dữ dằn, hiền, nên yên tâm để Lộ Thiên Ninh và Pháo Pháo cùng nhân viên qua.
con ngựa đen thì khác, dù thuần hóa nhưng thỉnh thoảng vẫn nổi tính khí dữ dằn, tự thử .
Lộ Thiên Ninh đưa Pháo Pháo đến đất trống đó, đặt Pháo Pháo lên con ngựa con màu trắng, nhân viên còn buộc dây an các thứ cho bé, dắt ngựa con dạo hai vòng.
“Dá dá dá~” Pháo Pháo vỗ nhẹ lên lưng ngựa, miệng học theo tiếng Chu Bắc Cảnh dạy mà la hét.
Lộ Thiên Ninh vội vàng lấy điện thoại chụp ảnh, thấy Pháo Pháo vui vẻ khóe môi tự chủ nhếch lên.
Gia Gia, với mái tóc tết bẩn, bước từ phòng đồ, thấy cô ngay lập tức.
Cô lập tức nhíu mày: “Thật xui xẻo, gặp cô ở đây?”
“Ai ?” Một phụ nữ mặc đồ cưỡi ngựa màu đỏ tươi bước , búi tóc củ tỏi gọn gàng, khiến cô trông trưởng thành và gợi cảm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/noi-thang-luon-vo-cua-sep-chu-chinh-la-toi-chu-bac-canh-lo-thien-ninh/chuong-555-se-giai-quyet-moi-thu-cho-co.html.]
Gia Gia cần nghĩ ngợi ngay: “Còn ai nữa? Người nhà họ Uông thất lạc nửa đường tìm về cướp gia sản nhà đó, , bố bố cô là bố cô.”
Tưởng Nguyên Ngãi sững sờ, ánh mắt đột nhiên rơi Lộ Thiên Ninh cách đó xa.
Ánh nắng ban mai bao phủ cô, mái tóc đuôi ngựa đen nhánh bay trong gió, cô trông chỉ hai mươi mấy tuổi.
“Tưởng Nguyên Ngãi, cô gả bằng , chỉ về tiền bạc mà còn về ngoại hình nữa, cô con gái cô là , trông giống cô , nhưng chỗ giống cũng hảo, Chu Bắc Cảnh là đàn ông trai góc c.h.ế.t mà.”
Gia Gia những lời chua chát.
nghĩ đến lời Uông Ngọc Yên dặn dò, cô cứng họng khen Lộ Thiên Ninh.
Thấy Tưởng Nguyên Ngãi động tĩnh, cô chạm cánh tay Tưởng Nguyên Ngãi: “À , nể tình chúng quen bao nhiêu năm, khuyên cô tranh thủ bây giờ nhanh chóng bỏ tiền túi , kẻo đến lúc bố cô cho hết tiền cho Lộ Thiên Ninh, cô chẳng còn đồng nào.”
“Cô linh tinh gì đó?” Tưởng Nguyên Ngãi tức giận cô : “Bố như !”
Tưởng Nguyên Ngãi lớn lên ở nước ngoài, tinh thông cầm kỳ thi họa, cô chỉ nhỏ hơn Lộ Thiên Ninh nửa tuổi, nhưng vì học ở nước ngoài nên học thẳng lên thạc sĩ và tiến sĩ.
Vì khi về nước, cô chơi cùng một nhóm mới nghiệp, trong đó Gia Gia nhỏ hơn cô nhiều.
Cô chuyện mang đậm âm điệu Anh, nếu khuôn mặt mang đặc trưng phương Đông rõ rệt, khác sẽ nghi ngờ cô là nước ngoài.
“Tôi sai , dù Lộ Thiên Ninh
Tưởng Nguyên Ngãi nhíu mày càng chặt: “Gia Gia, cô mà còn như sẽ giận đó!”
Gia Gia mặt khịt mũi, điều cô chẳng là cô tức giận !?
cũng thể thẳng, cô đầu với vẻ khổ tâm: “Nguyên Ngãi, cô đừng nghĩ trong nước dễ dàng như nước ngoài cô, trong nước cạnh tranh, vì gia sản mà tranh giành đến sống c.h.ế.t đầy! Em dâu cô hung dữ như , thể để cho cô một chút gia sản là may , nhưng nếu Lộ Thiên Ninh đột nhiên xuất hiện, phần của cô chắc chắn còn…”
Vì ở cùng từ nhỏ, tình cảm giữa Tưởng Nguyên Ngãi và em trai sâu đậm.
Và khi cô về nước, em trai cô , Tưởng Ân Triết, cưới Trình Tương, con gái nhà danh giá.
Trình Tương nổi tiếng là ghê gớm, ban đầu Tưởng Nguyên Ngãi định chơi một thời gian khi về nước, nhưng sự tác hợp của Trình Tương, đầy hai năm cô kết hôn thấp hơn.
Tưởng Nguyên Ngãi tính thẳng thắn, cảm thấy gả thấp, cũng nghĩ là do Trình Tương cố ý tác hợp sắp đặt mới lấy chồng.
“Nguyên Ngãi, với cô, cô ngây thơ hiểu gì, cô cũng đấu Lộ Thiên Ninh , nên chuyện cô cũng đừng tự tay, khuyên cô chuyện với em dâu cô về Lộ Thiên Ninh, em dâu cô sẽ giải quyết thứ cho cô.”
Nhắc đến Trình Tương, Gia Gia cũng thấy đau đầu, cô dám đến mặt Trình Tương mà buôn chuyện, chỉ thể xúi giục Tưởng Nguyên Ngãi.
Nghe , Tưởng Nguyên Ngãi im lặng, nghiêm túc suy nghĩ điều gì đó.
Gia Gia còn gì đó, nhưng kìm nghĩ đến lời Uông Ngọc Yên dặn, cô đành dừng , chuyển chủ đề: “Ê, cô Chu Bắc Cảnh kìa, chồng Lộ Thiên Ninh đó, trai ?”