Uông Gia Nghệ và Tần Minh Thành sống cùng , vì cô gái ... cũng sống ở đó. Càng nghĩ càng thấy rợn , khi nghĩ đến việc Tần Minh Thành quan hệ mờ ám với một như , mặt cô nhăn như chiếc bánh bao. Cô đưa tay chạm cằm, một tay loay hoay với bảng biểu máy tính, nhưng mãi thể ghép cô gái "loli" với Tần Minh Thành với . Mãi mới ghép , nhưng vỡ tan tành ngay lập tức vì tam quan (quan điểm về thế giới, giá trị và nhân sinh) của cô hủy hoại.
Buổi trưa, bảng biểu quý vẫn còn một chút làm xong, Lộ Thiên Ninh Nhậm Mẫn Kiệt kéo đến tầng giữa của công ty để ăn cơm. Cô Nhậm Mẫn Kiệt khoác tay, Nhậm Mẫn Kiệt gọi là "Thiên Ninh" một tiếng. Cô nhịn hỏi: "Tiểu Kiệt, em bao nhiêu tuổi ?" "Em hai mươi ba tuổi ạ." Nhậm Mẫn Kiệt hỏi xong, Lộ Thiên Ninh từ xuống : "Chị chắc lớn hơn em một hai tuổi thôi, em gọi chị là chị , gọi tên thôi nhé." Không chỉ một hai tuổi? Gần mười tuổi . Lộ Thiên Ninh thầm rủa trong lòng: "Em cứ nhảy tưng tưng trong công ty thế , sợ gây rắc rối cho em ?" "Đường trong công ty rộng thế , em lăn một vòng cũng , ai dám gây rắc rối cho em?" Nhậm Mẫn Kiệt lý lẽ, khá buồn : "Chị xem chị kìa, nếu vì lúc giải quyết công việc trông chị điềm tĩnh chín chắn, chỉ với cái gan nhỏ và khuôn mặt trang điểm , em còn tưởng chị là sinh viên đại học cơ đấy." Lời trêu chọc của cô khiến Lộ Thiên Ninh nên lời, cô lắc đầu, kịp đáp lời thì đột nhiên Nhậm Mẫn Kiệt kéo sang một bên. Cô đầu ngước lên, thấy Chu Bắc Cảnh Tần Minh Thành cung kính dẫn về phía . Đằng Tần Minh Thành còn cô gái "loli" , và đó là Uông Gia Nghệ. Cả hai thấy Lộ Thiên Ninh, đều chút tự nhiên, theo bản năng lùi hai bước, tránh xa Chu Bắc Cảnh, miễn cưỡng ngang hàng với "Tổng giám đốc Tề" . "Tổng giám đốc Tề" thấy Lộ Thiên Ninh ở đó, cũng lên tiếng. Tần Minh Thành đầu liếc mắt hiệu cho Uông Gia Nghệ, Uông Gia Nghệ liền dừng , họ bước nhà ăn về phía Lộ Thiên Ninh. "Uông..." Nhậm Mẫn Kiệt hưng phấn vội vàng chào hỏi. Uông Gia Nghệ gật đầu chào cô, trực tiếp cắt ngang lời chào kịp hết của cô , Lộ Thiên Ninh: "Cô theo một lát." "Được." Lộ Thiên Ninh đáp lời, hiệu cho Nhậm Mẫn Kiệt ăn , theo Uông Gia Nghệ sân thượng nhỏ ngoài nhà ăn. "Cô làm gì ở đây?" Uông Gia Nghệ đút hai tay túi, giọng chút chất vấn. Lộ Thiên Ninh mặt , một lúc lâu mới hỏi ngược : "Tôi hình như là chị họ của nhỉ." Uông Gia Nghệ sững sờ, khó hiểu cô. "Thái độ của là ?" Lộ Thiên Ninh đánh giá từ xuống : "Thế nào? Chỉ vì chức vụ trong công ty cao hơn một chút xíu, nên thể xem là chị nữa ? Anh tin sẽ cho tất cả trong công ty là em họ ?" "Đừng!" Uông Gia Nghệ theo bản năng thốt một từ, đó chút tức giận cô: "Tôi , quan hệ của chúng và quan hệ của cô với dượng đều tiết lộ trong công ty." Lộ Thiên Ninh thu ánh mắt , nhướng mày hỏi: "Không tiết lộ thì tìm làm gì?" Uông Gia Nghệ về phía nhà ăn : "Cô làm gì ở đây?" "..." Vậy , đêm qua Chu Bắc Cảnh hỏi cô là của tập đoàn Uông Viễn , chính là để hôm nay đến đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/noi-thang-luon-vo-cua-sep-chu-chinh-la-toi-chu-bac-canh-lo-thien-ninh/chuong-466-co-the-giup-toi-be-dua-be-mot-lat-khong.html.]
Cô , tám phần là đến vì cô. Chu Bắc Cảnh mơ cũng ngờ, đến, cô thậm chí còn ăn cơm. "Giờ là giờ ăn trưa, cần nhắc một nữa ?" Uông Gia Nghệ chút luống cuống, năng suy nghĩ nhiều, cúi đầu lấy một tờ tiền trong ví : "Cô đừng ăn ở nhà ăn công ty nữa, hôm nay chúng tiếp khách lớn." Lộ Thiên Ninh nhận tiền và : "Mấy keo kiệt thế, tiếp khách lớn mà mời họ ăn ngoài, chạy đến ăn ở căng tin ?" "Là khách hàng tự yêu cầu." Uông Gia Nghệ trả lời xong thấy cô lắm lời: "Cô đừng hỏi nhiều thế nữa, cô hiểu cái gì chứ?" "Tôi chẳng hiểu gì cả, nhưng một điểm đặc biệt tò mò là, mấy mời khách ăn cơm Tại ăn ở nhà ăn công ty?" Cô hỏi nhét tờ tiền túi. Uông Gia Nghệ thấy cô nhận tiền, giải thích nhiều: "Mau , còn bàn chuyện hợp tác ở đây." Nói bước nhà ăn. Lộ Thiên Ninh tại chỗ suy nghĩ một lúc, rời khỏi sân thượng nhỏ. Chưa kịp nghĩ xem nên , cô nhận tin nhắn từ Nhậm Mẫn Kiệt, [Em giúp chị lấy suất ăn và giữ chỗ , mau đến ! Hôm nay mở rộng tầm mắt .] Mở rộng tầm mắt? Chẳng qua là Chu Bắc Cảnh đến thôi. Ồ, còn mang theo bé Pao Pao, nhưng lúc nãy bé ngủ , ôm trong lòng bọc kín mít. Tuy nhiên, nhóm hình như theo đuổi đàn ông chỉ ngoại hình, ngay cả việc đang bế một đứa bé trong lòng cũng hề e ngại. Cô bước nhà ăn, quét mắt một vòng, về phía Nhậm Mẫn Kiệt đang ở góc bàn cạnh bàn của Chu Bắc Cảnh. Nhậm Mẫn Kiệt cố ý chọn vị trí để thể gần Uông Gia Nghệ hơn. Thấy cô đến, cô vẫy hai tay. Uông Gia Nghệ và Tần Minh Thành đều chú ý, liếc sang thì sắc mặt lập tức đổi. "Tổng giám đốc Tề" ban đầu bên cạnh cũng ngay lập tức Tần Minh Thành kéo xuống. Làm loạn lên như , bàn của họ còn chỗ , Uông Gia Nghệ đành bưng khay cơm đến bàn của Nhậm Mẫn Kiệt và Lộ Thiên Ninh, đối diện Lộ Thiên Ninh. Anh dùng giọng chỉ hai tức giận : "Không bảo cô ?" "Tôi là đang tiết kiệm tiền cho ?" Lộ Thiên Ninh nhỏ giọng trả lời: "Một trăm tệ đủ tiền ăn cho chúng mấy ngày đấy, hơn nữa Tiểu Kiệt lấy suất ăn trưa cho , ăn thì lãng phí lắm." Nhậm Mẫn Kiệt đột nhiên ghé đầu , chằm chằm hai : "Hai quen ?" Uông Gia Nghệ do dự : "Không quen, lúc ăn cơm ít thôi." Nói bắt đầu cúi đầu ăn. Thấy , Nhậm Mẫn Kiệt cũng dám ăn nữa. Chu Bắc Cảnh phối hợp với màn diễn xuất của Lộ Thiên Ninh, cô vạch trần phận của Uông Gia Nghệ và Tần Minh Thành, coi như thấy những hành động nhỏ của Tần Minh Thành. Anh điều chỉnh tư thế bế Pao Pao, nhưng cô bé ngang tầm bàn, khiến thể ăn cơm. "Tổng giám đốc Chu, để bế bé giúp ??" Cô gái "loli" buông đũa xuống, thăm dò hỏi Chu Bắc Cảnh. "Không cần." Chu Bắc Cảnh chút do dự từ chối. Cô gái "loli" vẫn dậy tới : "Không , đây cũng từng bế trẻ con , làm ." Chu Bắc Cảnh nhướng mi, sự vui bộc lộ hết, ánh mắt sắc lẹm xuyên thấu gò má cô gái "loli".
cô gái "loli" vẫn kiên trì đó. Cuối cùng, Chu Bắc Cảnh động đậy, dậy. Cứ tưởng sẽ đưa đứa bé cho , cô gái "loli" mừng thầm trong lòng, bàn tay đưa kịp chạm Pao Pao, Chu Bắc Cảnh tránh . Anh thẳng đến bên cạnh Lộ Thiên Ninh, nhẹ giọng hỏi: "Làm phiền một chút, cô thể giúp bế đứa bé một lát ?" "Khụ khụ khụ..." Lộ Thiên Ninh sặc nước bọt. Cô đưa tay che trán để giấu vẻ mặt " nó" của .