Nói Thẳng Luôn, Vợ Của Sếp Chu Chính Là Tôi - Chu Bắc Cánh & Lộ Thiên Ninh - Chương 313: Có thể cho tôi một lần không
Cập nhật lúc: 2025-10-11 03:41:26
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Lộ Thiên Ninh tháo dây an , vốn định xuống xe, cô vững vàng.
“Có vài lời với .”
Lông mày Chu Bắc Cảnh nhướng lên, bàn tay nắm vô lăng khỏi dùng sức hơn, gân xanh mu bàn tay càng rõ ràng, ẩn cánh tay.
“Nếu gặp phụ nữ gia thế phù hợp, cũng nên xem xét chuyện trăm năm của .” Cô thẳng thắn.
Vừa dứt lời, khí trong xe đột nhiên giảm xuống điểm đóng băng.
Anh nghiêng đầu cô, “Gia thế phù hợp? Bị cô ngủ trắng mấy năm, còn ly hôn, ai mà thèm?”
Vô cớ cảm thấy lời chói tai, trong đầu Lộ Thiên Ninh hiện lên: một đàn ông cũ phá sản còn ly hôn…
“ năng lực.” Cô cố gắng hết sức nhắc nhở , ưu điểm của là điều mà bao nhiêu thể sánh bằng.
Đường nét mặt bên của Chu Bắc Cảnh căng thẳng, ánh mắt sâu hơn vài phần, “Thật ? Vậy cô cần?”
Lộ Thiên Ninh khựng , “Tôi dám cần.”
Địa vị của cô ở Hoắc Thị còn vững, thể mang sự giúp đỡ cho Chu Bắc Cảnh, còn thể gây rắc rối.
“Vậy khác càng dám cần.” Anh tức giận, giọng gần như gầm gừ.
“Cái đó chắc, cô tiểu thư ưng ý lúc nãy, con gái độc nhất trong nhà, sản nghiệp vô , cưới cô , thể Đông Sơn tái khởi.”
Cô cố gắng thuyết phục, ý rằng cô đang nghiêm túc.
dứt lời, Chu Bắc Cảnh đột nhiên giơ tay lên, ngón tay luồn tóc cô, cố định đầu cô.
Nghiêng ấn cô xuống ghế, hôn mạnh mẽ.
Bàn tay gân guốc rõ ràng cố định eo cô, di chuyển khơi gợi nhiệt độ khắp cơ thể cô.
Dường như nụ hôn như đủ, cánh tay dài của vòng qua eo cô, ôm cô lên ghế.
Hôm nay làm, cô mặc quần thể thao đơn giản và áo thun ngắn tay.
Ngồi vắt vẻo đùi cứng rắn của , tư thế quen thuộc và ý nghĩa mật, khiến con tim cô đập loạn xạ.
Hai tay chống vai , ấn xuống hôn cưỡng bức, thở đan xen cơ thể dán chặt .
“Anh buông !” Lời thoát trong môi cô, đôi môi mềm mại ấn chặt lên môi mỏng của .
Anh mặc quần thể thao màu đen, mỏng.
Cô cảm nhận rõ ràng sự đổi của cơ thể , thở gấp gáp nặng nề.
Cô nghĩ rằng cô sẽ tức giận, nhưng nghĩ đến sẽ—
Cô lo lắng sẽ làm chuyện đó với cô ngay tại đây!
Sự bất mãn thoát từ môi mỏng, biến thành tiếng rên khe khẽ, khiến rên lên một tiếng nghẹn ngào, buông cô .
Đầu tựa ghế, cau mày thành nút thắt, yết hầu gợi cảm lên xuống, dùng hết sức bình sinh để đè nén ngọn lửa trong cơ thể.
Lộ Thiên Ninh cũng cảm giác, làm cho cơ thể mềm nhũn, chút vô lực bò .
Hai tay cố định eo cô, dùng sức ấn xuống, là để giảm bớt là tiến thêm một bước.
Cô ghét cái cảm giác tùy tiện nắm trong tay , đầu kéo áo sơ mi của , cắn một cái n.g.ự.c .
“Hít—” Anh đau đớn kêu lên một tiếng, tay nắm eo cô càng chặt hơn, nhẹ giọng quát, “Buông !”
“Anh đáng đời.” Cô dừng đúng lúc, trừng mắt , nhưng vì má đỏ bừng càng giống như đang làm nũng.
Gân xanh bên cổ nổi lên, toát vẻ hoang dã, yết hầu nuốt hai cái, khàn giọng , “Bây giờ hiểu ? Cơ thể , chỉ phản ứng với cô, đừng nhắc đến phụ nữ khác nữa.”
Lộ Thiên Ninh tin lắm, đàn ông đều là động vật suy nghĩ bằng nửa .
Có lẽ hôm nay Chu Bắc Cảnh là phụ nữ khác, cũng sẽ phản ứng .
Thật cơ thể của họ hòa hợp, mặc dù ngủ với nhiều như , vẫn khiến đối phương mê mẩn.
Cô thừa nhận, cô dễ thu hút.
“Có thể cho một ?” Trong mắt phản chiếu chiếc cổ thiên nga trắng như ngọc của cô, đôi môi gợi cảm ánh lên và đôi mắt long lanh.
Bất kể là chỗ nào, đều khiến thể kiểm soát , tất cả nỗi nhớ và ham trong suốt thời gian dài tuôn trào .
Anh làm là quá đáng, nhưng thực sự .
“Không thích hợp.” Lộ Thiên Ninh cử động, nhưng giữ , dám động nữa.
Muốn xuống, cũng ôm cô lên bằng cách nào, đổi chỗ trong xe chật hẹp hề dễ dàng.
luôn thể làm một cách dễ dàng.
Ba chữ, như nước sôi nóng hổi đổ tim .
Không vì cô chịu, nhưng cũng là vì cô chịu.
“Thật giữ chừng mực.” Anh kéo khóe môi, “Không thiếu tiền cũng thiếu tình yêu, lấy gì để cô về?”
Lộ Thiên Ninh ngẩng đầu lên, nước mắt suýt chút nữa rơi xuống, cô làm mới chịu về đây?
“Cô thiếu ?” Ngón tay nhẹ nhàng véo eo cô, “Dù chỉ một chút cũng nhớ ?”
Con đường mắt là màu xám xịt, khao khát nhận một câu trả lời thể thấy màu sắc từ miệng cô.
Đó là hy vọng.
Một lát , Lộ Thiên Ninh cúi đầu xuống, “Đợi vững vị trí ở Hoắc Thị, sẽ thú nhận một chuyện với , bất kể chúng ở bên , cũng nên thẳng thắn với .”
“Lại thú nhận?” Anh thẳng , dán sát cơ thể mềm mại của cô, “Cô giấu bao nhiêu chuyện?”
“Nói thật, chuyện nào cũng giấu , nhưng chuyện nào cũng bắt đầu từ sự bất đắc dĩ.” Lộ Thiên Ninh nghĩ, năng lực lớn nhất của cô cũng chỉ là vững ở Hoắc Thị.
Đó nên là đỉnh cao của cuộc đời, bất kể thể bảo vệ Bào Bào , cũng nên tiếp tục giấu Chu Bắc Cảnh nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/noi-thang-luon-vo-cua-sep-chu-chinh-la-toi-chu-bac-canh-lo-thien-ninh/chuong-313-co-the-cho-toi-mot-lan-khong.html.]
Tâm tư cô lập tức Chu Bắc Cảnh vạch trần, cô củng cố địa vị trở nên mạnh mẽ mới thú nhận một chuyện.
Anh cau mày, môi mỏng căng thẳng, một lát ngẩng cằm, “Vậy thời gian , né tránh , từ chối .”
Thấy cô khẽ mở môi, ngón tay nhanh chóng nâng lên ấn môi cô, “Tôi sẽ làm chuyện quá đáng.”
Nghe , cô động nữa.
“Cho thêm năm phút, cô về .”
Lộ Thiên Ninh gật đầu, nhưng động tác còn làm xong, chặn môi một cách đột ngột, tùy ý mút mát sự ngọt ngào của cô.
Bao nhiêu ngày đêm nhớ nhung, bù đắp khoảnh khắc , là thể.
Nụ hôn của lúc thì dữ dội lúc thì dịu dàng, từ đuôi mắt cô xuống xương quai xanh.
Năm phút thật sự đủ, chỉ ôm cô sang ghế phụ.
Điều quá đáng là, bắt cô xuống xe đợi mười phút, mới bình tĩnh , xuống xe, giao chìa khóa xe cho cô.
Tai Lộ Thiên Ninh đỏ ửng, nhưng vẻ mặt trông bình thường, nhận lấy chìa khóa xe, lái xe rời .
Cô lên một chiếc taxi trong gương chiếu hậu, bộ đồ thể thao đặt riêng đó hợp với chiếc taxi chút nào.
Trong xe, tâm trí đều đặt cô.
Sau khi xuống xe, tâm trí cô đặt .
Không ai phát hiện, cách đó xa một chiếc xe bán tải đậu lâu, chụp nhiều ảnh.
Những bức ảnh giao hết cho Thịnh Ương Ương.
Cô cử theo dõi Lộ Thiên Ninh và Chu Bắc Cảnh từ lâu, nhưng ngờ lâu như mới chụp thứ hữu ích.
Nụ hôn quấn quýt của hai trong xe, ảnh HD, cô thậm chí thể thấy sự cưng chiều và đắm chìm trong mắt Chu Bắc Cảnh.
Tất cả đều vì Lộ Thiên Ninh!
Cô ghen tỵ đến đỏ mắt.
Cô từng nghĩ, ít nhất cô cũng một đàn ông yêu cô sâu sắc, đó chính là Hoa Ngự Phong.
ngờ, bán cô thảm hại nhất, cũng là Hoa Ngự Phong!
Ngày đêm kinh khủng đó, trở thành bóng ma cô thể thoát khỏi suốt đời.
Trần Kiến Quốc căn bản là , giữa chừng dựa thuốc để duy trì, chê cô phản ứng, cho cô uống ít thuốc.
Trần Kiến Quốc thể thỏa mãn cô …
Cảm giác dục hỏa đốt , vẫn hành hạ cô khi Trần Kiến Quốc rời .
Tất cả lòng tự trọng và kiêu ngạo của cô đều xóa sạch, thấy Hoa Ngự Phong bước , quan tâm bất kỳ cảm xúc nào, nắm chặt quần tây của , cầu xin .
Anh lời tàn nhẫn nhất, “Tôi ghê tởm cô.”
“Sao thể đối xử với như ? Sau làm ?” Cô lời lạnh lùng của làm cho tỉnh táo vài phần, nước mắt và giọng cùng tuôn .
Hoa Ngự Phong kéo khóe môi, hận ghê tởm , “Cô để Vân Nhiên làm ? Bác sĩ , cô dựa thuốc để duy trì tỉnh táo suốt đời, cô thể lấy chồng, thể sinh con, cả đời cô thì !?”
Thực , Hoa Vân Nhiên ý gì.
Thủ đoạn nhỏ đối phó với Lộ Thiên Ninh, so với Thịnh Ương Ương, chỉ là trò trẻ con.
“Hãy nhớ kỹ, những gì cô chịu đựng hôm nay, đều chụp , … gọi cô đến.”
Thịnh Ương Ương kinh hoàng Hoa Ngự Phong giống như lạ… , giống như ác quỷ, “Anh còn làm gì?”
“Cô xem?” Hoa Ngự Phong âm hiểm, “Để cô suốt đời thoát khỏi bóng ma của ngày hôm nay.”
Người như Thịnh Ương Ương, nội tâm mạnh mẽ, tổn thương gây cho cô hôm nay, chỉ là tạm thời.
Anh luôn nhắc nhở cô , để cô trải qua một sống bằng chết!
Vì , ngày hôm đó khi khỏi chỗ Hoa Ngự Phong, sống lưng cô luôn đổ mồ hôi lạnh, thỉnh thoảng đề phòng Hoa Ngự Phong tìm cô .
May mắn , cho đến hôm nay vẫn tìm.
Những việc cô nên làm, vẫn tiếp tục.
Một lúc , nghĩ đến gì, cô mím môi xử lý những bức ảnh , gửi cho các tòa soạn báo…
Khoảng thời gian buổi chiều dễ chịu, Lộ Thiên Ninh về đến nhà, đưa Lộ Bào Bào ngủ một giấc, tỉnh dậy thì phát hiện lên báo.
: Tin nóng, Tổng giám đốc mới nhậm chức của Hoắc Thị ban ngày cặp kè ‘tiểu bạch kiểm’.
: Bóc mẽ, đời tư của nữ Tổng giám đốc mới nhậm chức của Hoắc Thị!
Trong ảnh là cảnh cô Chu Bắc Cảnh ấn xuống hôn nồng nhiệt, đều chụp từ ngoài xe, thật thể chụp mặt Chu Bắc Cảnh, nhưng Chu Bắc Cảnh làm mờ.
Thật chụp mặt cô, nhưng chụp hai tấm ảnh HD cô xuống xe.
Nên lập tức , đó là cô đang hôn nồng nhiệt trong xe ban ngày.
Còn đàn ông đó là ‘tiểu bạch kiểm’, vì còn chụp một tấm ảnh Chu Bắc Cảnh lên taxi, một cái bóng lưng.
Dáng tồi, mặc đồ tồi, nhưng taxi, gì khác ngoài việc Lộ Thiên Ninh nuôi , chỉ là xe.
Lộ Thiên Ninh độc , nhậm chức ở Hoắc Thị hai ngày, thủ đoạn thương trường nhanh như chớp lan truyền rầm rộ.
Nên tin tức ảnh hưởng gì lớn đến cô, ngược còn tăng thêm thiện cảm của qua đường đối với cô.
Cô tò mò, tung tin tức … cố ý làm mờ Chu Bắc Cảnh, là ý gì?
Cô nghĩ lý do, nhưng Triệu Tĩnh Nhã đang sống qua ngày ở Giang Thành thấy tin tức , lập tức nhảy dựng lên.
Gọi điện thoại cho Lộ Khang Khang đang giao đồ ăn, “Khang Khang, chị con từ nước ngoài về … Gì cơ con , chắc là chị con cho con thôi! Không , con gấp gì, thấy chị con lên báo, quan tâm một chút thôi mà? Chị con và Chu Tổng xảy chuyện gì? Lại đổi , còn thành Tổng giám đốc của Hoắc Thị!”
Giọng cô mỗi lúc một cao, vì hy vọng trong lòng càng lúc càng lớn!
Tổng giám đốc? Lộ Tổng!? Vậy kiếm bao nhiêu tiền chứ! Cô , năm mươi vạn của cô phí công!