Nô lệ của chị gái - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-11-06 03:19:33
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tay trái cầm hai xiên lạp xưởng bột, tay ba xiên râu mực, lắp bắp: “ thế, (nhai nhai nhai) đời (nhai nhai nhai) (nhai nhai nhai) cái loại chị gái đó chứ?”

 

Nhai đến nửa chừng, chợt thấy cô gái bàn bên : “Tôi cứ thắc mắc mãi, dựa mà cô đắc tội với Tạ Tư Duy vẫn bình an vô sự ở trong đoàn phim, hóa kim chủ!”

 

“Tiểu Nhiễm nhà chúng thảm quá, rõ ràng là nữ chính mà kẻ cửa bắt nạt thành thế . Khó khăn lắm cô mới hợp tác với nam thần!”

 

Tôi đặt xiên que ăn dở xuống, lặng lẽ cầm điện thoại lên.

 

Cậu còn mắng : “Đang ăn mà, nghịch điện thoại gì!”

 

Tiếng thảo luận bên cạnh càng lúc càng lớn.

 

“Kim chủ của Tô Thanh Hoan là ai ? Đến đạo diễn cũng nể mặt?”

 

“Nghe họ Từ, vợ , còn bảo là dẫn em gái chơi cái gì đó đặc biệt, dâm đãng lắm.”

 

Cậu đột nhiên đặt mạnh cái chân giò heo xuống: “?”

 

Tôi phát hiện mạng nổ tung, đều đang bàn tán về chuyện nữ minh tinh họ Tô nào đó bán em cầu vinh. Thời gian, địa điểm, đối thoại đều kể rõ mồn một. Nếu trong cuộc, cũng tin là một đại dâm ma vô địch thiên hạ .

 

Nhìn màn hình hiển thị cuộc gọi, mười cuộc gọi nhỡ đều đến từ Tạ Tư Duy.

 

Tôi kịp gọi cho Tạ Tư Duy, hết gọi cho chị : “Đại ngốc, chị đang làm gì ?!”

 

“À, tao vẫn đang cãi với , chuyện gì?”

 

“Trên mạng tung tin đồn chị kim chủ.”

 

Chị kinh ngạc: “Phiên bản cập nhật nhanh thế? Tao còn đang cãi với về việc Tạ Tư Duy cố ý ngáng chân tao mà!”

 

Thôi , cái vô dụng nữa .

 

Tôi gọi cho Tạ Tư Duy, giọng gấp gáp hỏi : “Tô Thanh Hàn, cô chứ? Tổng giám đốc Từ dẫn cô làm gì?”

 

“Ăn đồ nướng.”

 

“Cái gì? Tắm rửa? Cậu đừng sợ, qua ngay đây…”

 

Tôi cuộc điện thoại đột ngột cúp, cảm thấy khó hiểu.

 

Ông cũng ôm điện thoại, cuống cuồng vòng quanh: “Tiêu , chị mày ? Chị mày sắp qua ?”

 

Cả cái Tấn Tây Bắc đều thành một nồi cháo !

 

Hai lập tức quyết định chia bỏ chạy, nhưng kết quả là tóm gọn ngay cửa khách sạn cách đó xa, cả hai cùng sa lưới.

 

Mẹ tiến tới tặng một cái tát trời giáng: “Từ lão nhị, mày sống nữa ? Dám dẫn cháu gái ăn quán lề đường, mày ăn phân cho ?”

 

Cậu : “Không , chị, em…”

 

“Mày còn đầu tư cho đoàn phim của Thanh Hoan? Làm cái loại kim chủ gì! Thích xen chuyện khác thế , là ngay cả xe chở phân qua mày cũng nếm thử xem mặn nhạt thế nào? Thật sự thì kiếm chỗ nào mà , đỡ để tao tát mày nữa.”

 

“Chị, đừng mắng nữa… Cháu gái, cháu !”

 

Tôi .

 

Đây là "sát thủ một triều Thanh", bạn dám thẳng mười giây ?

 

Tôi dám.

 

Giữa lúc hai chúng mắng té tát, Tạ Tư Duy xuất hiện!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/no-le-cua-chi-gai/chuong-4.html.]

Anh giống như một vị hùng kéo lưng, với khí phách ngời ngời: “Bà Từ, xin bà đừng trách , Thanh Hàn vô tội! Tất cả đều là do Tổng giám đốc Từ ép làm!”

 

Mẹ nheo mắt: “Vô tội? Ba xiên lạp xưởng nướng, năm mươi xiên thịt thăn, thịt bò, thịt dê, bốn cân tôm hùm đất, cá thu đao nướng, hàu nướng, chân giò heo lớn đó đều là mày ép mày ăn ?”

 

Tôi rưng rưng nước mắt gật đầu: “ thế ạ, con chịu ăn, ông còn cố nhét miệng con, quá đáng lắm.”

 

Tạ Tư Duy đột nhiên nhận gì đó , từ từ buông , hỏi nhỏ: “Đây là ai?”

 

Tôi cũng đáp nhỏ : “Mẹ .”

 

“Còn ai nữa?”

 

“Và cả nữa.”

 

“Ruột thịt?”

 

Nếu hỏi bố thì còn chắc chắn, nhưng những đang ở đây thì thể khẳng định.

 

“Ruột thịt.”

 

Khoảnh khắc đó, thấy sự phản bội trong mắt Tạ Tư Duy, sắp vỡ vụn .

 

Mắt ba phần kinh ngạc bảy phần mờ mịt, thất thần hỏi: “Vậy rốt cuộc còn điều gì là thật nữa?”

 

Tôi cẩn thận : “Chị thực sự cố ý ngáng chân .”

 

Mẹ cãi nữa, cuộc trò chuyện của chúng một cách khoái trá, híp mắt hỏi: “Cái đồ ‘biểu đồ hình quạt’ là con nhà ai thế? Trông trai quá!”

 

Tối quá, bà bật đèn pin lên , cực kỳ hài lòng với Tạ Tư Duy.

 

Tôi đột nhiên thấy , nụ của bà ? Không lẽ là Tạ Tư Duy thế vị trí của ư?

 

Tôi nhanh trí, lớn: “Của con!”

 

Mẹ : “Của bố mày! Kêu to thế là tưởng tao điếc ? Thôi, hai đứa cứ chuyện tiếp , đưa mày về đây.”

 

Trên con phố vắng vẻ chỉ còn và Tạ Tư Duy, thật sự lúng túng.

 

Tôi cúi đầu dám thẳng , sợ hỏi tại gọi là “biểu đồ hình quạt”.

 

Tạ Tư Duy nắm lấy tay , mười ngón đan xen, khẽ : “Xin cô, là nhầm . Tôi cứ nghĩ chị cô đối xử với cô…”

 

Gan lớn thật!

 

Tôi lập tức ngẩng đầu lên trừng mắt .

 

Anh tiếp tục: “Vì cha dượng , mặt khác thì tỏ với , mua đồ ăn ngon, đồ chơi, bao giờ mắng . về nhà thì động tí là đánh chửi , làm gãy hai cái xương sườn của , nhưng với khác là do tự ngã.”

 

“Mẹ cũng thiên vị đứa em trai cùng khác cha, bao giờ hỏi rằng những vết thương là từ . ai cũng họ đối xử với . Vì , bao giờ dám tin tình . Thấy Tô Thanh Hoan đối xử với cô như thế, cứ nghĩ cô cũng giống …”

 

Thật trong nhà đều thiên vị chị , nhưng chị yêu thương nhất.

 

Hồi nhỏ, chơi với một đứa trẻ nhà hàng xóm, nó đẩy xuống sông. Chị lúc đó xông lên đá cho nó một phát, làm gãy ba cái răng. Khi phụ đứa bé đó đến nhà mắng , chị nhào tới cắn xé ông loạn xạ.

 

Tôi sờ lên mặt Tạ Tư Duy, ngắm hàng mi dài của : “Mọi chuyện qua . Sau cũng sẽ gia đình yêu thương thôi.”

 

Tạ Tư Duy mỉm dịu dàng, cúi đầu xuống, hàng mi mềm mại lướt qua da thịt .

 

“Ừm, tin cô.”

 

tay, nguồn gốc của những lời đồn thổi nhanh chóng tìm .

 

Tôi hề ngạc nhiên khi tung tin đồn chính là nữ chính Mạnh Nhiễm. Dù cô là ngôi từ nhỏ, nhưng diễn xuất gì, lớn lên thì khuôn mặt cũng ngày càng ‘nát’. Cô dựa việc tung tin đồn tình ái và dẫn dắt fan công kích mạng để đàn áp đối thủ, cho đến khi đụng chị , một tảng sắt cứng.

Loading...