Nô lệ của chị gái - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-11-06 03:19:09
Lượt xem: 67
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Tư Duy đôi mắt hai mí còn hồi phục của Tô Thanh Hoan: "Cô bày đặt hiểu , Ếch buồn?"
Tô Thanh Hoan đại nộ: "Tấn công ngoại hình, đúng là kém văn minh. Mũi mới sửa đúng ? Tháo còn làm móc treo đồ , cái cánh mũi co thế , lẽ dùng lỗ chân lông để thở hả?"
Tôi cảm thấy mặt Tạ Tư Duy và cái miệng của chị đều nên mua bảo hiểm, thật nếu mất một trong hai sẽ đau lòng đến mức nào.
Tôi nhanh chóng tiến lên kéo hai kẻ gà mờ đang cắn .
"Chị, chị thể yên tĩnh một chút ?
"Tạ Tư Duy, xin , ..."
Tạ Tư Duy ngắt lời : "Tô Thanh Hàn, của cô, cô cần xin cô ! Tôi thực sự thể chịu đựng nữa, cô theo !"
Tạ Tư Duy đang trong cơn thịnh nộ, kéo lên xe của mà một lời, nhưng cửa xe đóng , xung quanh đều trở nên tĩnh lặng, trong gian chật hẹp chỉ còn hai chúng , bầu khí dần trở nên kỳ lạ.
Tôi chằm chằm mặt , lay lay bàn tay đang nắm chặt, ngơ ngác hỏi: "Anh kéo đến đây làm gì?"
Tạ Tư Duy dường như đột nhiên nhận vẫn đang nắm tay , vội vàng buông , ánh mắt lảng tránh, khẽ ho một tiếng: "Tôi... Tôi tìm cô là , hôm nay mời cô ăn cơm."
Thì là .
Tôi lịch sự từ chối: "Cảm ơn, tự cơm ăn."
Cơn giận của Tạ Tư Duy dâng lên: "Cơm gì? Là loại cô ăn ? Tô Thanh Hàn, cô đừng ngốc nữa, chị cô căn bản coi cô là em gái, rời xa cô !"
Tôi bậy.
"Anh hiểu gì chứ, chị siêu yêu !"
Nói nửa câu, chợt nghi ngờ: "Tạ Tư Duy, rõ ràng ưa chị , tại quan tâm đến ? Anh là thầm mến chị , cố ý gây sự để thu hút sự chú ý của chị ?"
Anh đối xử nhạt nhẽo với tất cả trong đoàn phim, chỉ riêng cãi với chị , còn tiến cử thêm vai diễn cho chị , đây là thích thì là gì?
Tôi hầu hạ chị , liên quan gì đến , nhưng luôn theo dõi, ly gián, ép rời khỏi chị .
Khả năng duy nhất, là hất cẳng , tên hầu trung thành nhất , để chiếm lấy vị trí của !
là thâm tâm khó dò, âm hiểm xảo quyệt!
Tôi tức đến mức sắp nghiến nát răng, đặc biệt là khi thấy Tạ Tư Duy bỗng nhiên sững sờ, mặt đỏ lên, lắp bắp một lời giải thích chỉnh: "Không, thể... Tôi đối với... Dù thì thích cô ! Tôi thích !"
Tốt lắm, chị đây dốc lòng với , bày đặt chơi trò tâm cơ.
Tôi tin một chữ nào , trong lòng , thăng cấp thành đối thủ cạnh tranh đáng gờm nhất .
"Vậy thể với fan của một tiếng, bảo họ đừng chửi chị nữa ? Chị thấy mấy lời đó buồn lắm, đến cơm cũng ăn nổi, trong lòng sốt ruột thôi."
Buồn là giả, ăn cơm là thật, Tô Thanh Hoan lập tám cái tài khoản phụ, bận rộn đáp trả nên thời gian ăn cơm.
Tạ Tư Duy : "Được, cô đừng lo lắng, sẽ với họ ngay."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/no-le-cua-chi-gai/chuong-3.html.]
Tôi cũng cúi đầu gửi tin nhắn cho chị : [Phe đối diện đánh trống bãi binh , ngưng chiến , đại vương.]
Tô Thanh Hoan: [Không, quả nhân 'dùng hết sức còn truy kích giặc cùng'.]
Tôi: [Chị cần gì như ?]
Tô Thanh Hoan: [Một câu ấm ba mùa đông, ác ngữ làm thương thì vui mấy.]
Tôi: [...]
Trong phút chốc, lòng tràn ngập sự hổ thẹn đối với Tạ Tư Duy.
tuyệt đối thể dâng chị cho khác!
Tạ Tư Duy đột nhiên phấn chấn một cách khó hiểu, do dự hỏi: “Vậy, hôm nay thể mời cô ăn ?”
Tôi chợt nhớ đàn ông dám món chị thích nhất là đồ ăn cho heo. Chỉ riêng điểm thôi cũng đủ để Tô Thanh Hoan xé xác làm muôn mảnh .
Cơ mà heo, ăn đồ ăn cho heo làm gì?
Tôi híp mắt gật đầu: “Được chứ.”
cuối cùng vẫn ăn bữa cơm do Tạ Tư Duy mời.
Cậu ký xong hợp đồng đầu tư, khoác vai bá vai với đạo diễn . Vừa thấy đồ ăn mặt chị , lập tức kinh ngạc: “Mấy hôm nay cháu ăn mấy thứ ư? Đi, dẫn cháu ăn bữa thật ngon.”
Chị đang bận chửi , rảnh, thèm ngẩng đầu lên: “Kệ , dù cũng c.h.ế.t đói .”
Tôi giống bố, còn Tô Thanh Hoan giống . Thế nên, thấy khuôn mặt của chị liền run rẩy, theo bản năng làm đủ cách để nịnh bợ.
Cậu chẳng thèm quan tâm đến cánh tay cuồn cuộn cơ bắp của Tô Thanh Hoan, tư thế hoang dã thái độ coi ai gì của chị . Chỉ vuốt tóc chị một cách trìu mến, mặt đầy xót xa: “Cháu xem cháu kìa, đóng phim gầy nhiều quá, khổ cực . Hay là xin nghỉ vài ngày ? Cậu còn dẫn cháu chơi tử tế bao giờ.”
Mọi xung quanh đều bằng ánh mắt kỳ lạ. Nữ chính Mạnh Nhiễm nghịch điện thoại thì thầm với nữ phụ. Tạ Tư Duy khẽ nhíu mày, hướng về phía một ánh nghi hoặc.
Tôi để ý, chỉ thấy thể thiên vị đến mức . Một đứa cháu gái to đùng đang ngay bên cạnh mà thấy ?! Không thể vì giống bố mà trút giận lên chứ!
Đạo diễn nhận , ho khan một tiếng: “À, Từ ơi, ở đoàn làm phim chú ý đến hình ảnh. Dù Tô Thanh Hoan cũng là tự thi tuyển bằng thực lực…”
Cậu ha hả : “Đương nhiên , lẽ là cửa ?”
Tôi cúi gằm mặt xuống, dám hó hé lời nào.
Chắc là Tô Thanh Hoan cãi bên , đột nhiên ném điện thoại cái rầm, bùng nổ: “Đã là chính là ! Tô Thanh Hàn, mày ? Em gái ở đây, dẫn thì dẫn nó ăn , đừng làm phiền nữa!”
Tôi quen thuộc theo đến một quán ăn ruồi bay giữa con phố. Rác rưởi đất chất đống khiến đặt chân , nhưng mùi tôm hùm đất cay nồng khiến nảy sinh cảm giác ăn nhưng sợ chết.
Chúng đang ăn uống vui vẻ, mạng xã hội nổ tung.
“Thật lố bịch, kim chủ đến thăm đoàn, nữ minh tinh nào đó đẩy cô em gái đang học đại học thế . Nhân phẩm thế , trách gì cô lập!”
Người ở bàn bên cạnh đang nhiệt tình bàn tán chuyện phiếm, tiếng truyền cả sang bên .
Cậu đang gặm một cái chân giò heo lớn, mặt mày lấm lem dầu mỡ, cảm thán: “Cái loại kim chủ gì mà ghê thế! Giới giải trí đúng là loạn thật!”