Phong Tư nhanh chóng tìm vị đại sư thôi miên.
Dưới sự thôi miên, nhớ tất cả.
Năm đó, khi từ nước ngoài trở về, vốn định bàn bạc với bố chuyện cưới .
đường t.a.i n.ạ.n xe , m.á.u tụ chèn ép lên não, ngờ quên .
Anh sụp đổ nấc lên:
“A Mịch... A Mịch của ơi! Sao thể đối xử với em như ... Xin ... Thật sự xin em!”
“Tôi đáng c.h.ế.t, thực sự đáng c.h.ế.t!”
Về phần , đến đồn cảnh sát để “tự thú”.
Cảnh sát thấy , chút bất ngờ:
“Cô là phụ nữ thuê châm chích đứa bé gần đây , ồ tự dâng tới !”
Tôi lấy chìa khóa Trung tâm chăm sóc và bé, giải thích:
“Tôi đến đây với hai mục đích. Thứ nhất, để làm rõ tin đồn, chuyện lúc là do khác hãm hại, nếu tin thể cùng về kiểm tra camera giám sát.”
“Thứ hai, kiện Hạ Nịnh tội vu khống, và kiện Phong Tư tội cố ý gây thương tích.”
Các cảnh sát .
Tôi xe cảnh sát đến cổng Trung tâm chăm sóc và bé, vì vụ việc đó gây ảnh hưởng quá lớn, bây giờ cửa vẫn còn tụ tập nhiều dân hiếu kỳ rõ sự thật.
Thấy , họ giận dữ tột độ, cầm rau thối trứng ung ném .
“Đồ tiện nhân c.h.ế.t !”
“Đồ độc phụ! Chưa thấy ai trơ trẽn như cô!”
“Một đứa trẻ nhỏ như cô cũng dám tay, cô quá đáng lắm !”
Cảnh sát bảo vệ vội vàng trung tâm.
Tôi thẳng lên tầng hai, lúc đầu Hạ Nịnh , sợ cô hãm hại , nên ngoài một camera giám sát bắt buộc, còn lắp thêm một camera ẩn trong phòng trẻ con.
Camera ẩn dấu hiệu hư hỏng, mới yên tâm.
Các cảnh sát vây quanh, xem đoạn video ghi hình.
Bảo mẫu đang dùng kim đ.â.m mạnh miệng em bé, kim đ.â.m đến chảy máu.
Một cảnh sát chịu nổi nữa, hỏi :
“ là bảo mẫu làm, nhưng cô bằng chứng chứng minh rằng cô do cô chỉ đạo!”
Tôi gì, chỉ đưa một đoạn video giám sát khác.
Trong vườn hoa trung tâm, Hạ Nịnh đang giao dịch với bảo mẫu:
“Hai triệu, làm theo lời , dùng kim đ.â.m con gái , càng nghiêm trọng càng !”
“Gần đây Phong Tư rõ ràng bắt đầu để ý đến con tiện nhân đó, triệt để đuổi nó !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/nhan-lam/chuong-5.html.]
“Cô lảm nhảm cái gì, chỉ là một đứa con gái thôi, quý bằng con trai , hủy dung thì hủy! Dựa nó để lật đổ Chúc Mịch cũng coi như nó chút tác dụng!”
Các cảnh sát đều tỏ vẻ thể tin .
Tôi đăng đoạn video giám sát lên mạng, những mắng nhận lừa, thi sang mắng Hạ Nịnh.
Cảnh sát hành động nhanh, ngay trong đêm đến nhà Hạ Nịnh, tuyên bố sẽ tạm giam cô thời gian ở cữ.
Phong Tư trở về khi sự thật, mắt đỏ ngầu vì giận.
“Đồ tiện nhân! Cô hại hiểu lầm cô ! Cô đổi trở nên độc ác từ khi nào !”
“Cô A Mịch chịu khổ sở bao nhiêu vì cô ! Cô còn lương tâm !”
Hạ Nịnh đến mức mất tiếng:
“Xin A Tư, em chỉ là quá sợ mất ... Em cố ý!”
“A Tư, giúp em xoay sở quan hệ một chút ? Em tù!”
“Con cái của chúng thể một phạm tội, cầu xin , giúp em...”
Phong Tư cô , chỉ thấy ghê tởm:
“Lúc cô làm những chuyện cô nghĩ đến điều đó!”
“Cô còn cao... oan ức A Mịch, giày vò cô ! Lòng cô trở nên đen tối từ bao giờ!”
Phong Tư tức giận, trực tiếp đuổi Hạ Nịnh khỏi nhà, cho cô gặp con nữa.
Thời gian đó, Phong Tư chạy đến cửa nhà , bắt đầu cầu xin sự tha thứ:
“Cầu xin em, sai , nhớ tất cả!”
“Em cho một cơ hội nữa ? Tôi nhất định sẽ yêu thương em thật ...”
“Thật đấy, thề, chỉ cần một cơ hội thôi, A Mịch, đừng bỏ rơi ...”
Tôi thèm để ý đến , đóng cửa và gọi điện báo cảnh sát.
Lòng chân thành đến muộn, còn rẻ rúng hơn cỏ rác.
Trước đó, giao nộp tất cả bằng chứng Phong Tư cố ý gây thương tích cho cảnh sát.
Cảnh sát nhanh chóng đến nơi, kéo Phong Tư tạm giam.
Trước khi , vẫn đang giãy giụa cầu xin:
“Xin ... Thật sự xin ... Tôi sai , em cho một cơ hội nữa !”
Sau , cả gia đình nước ngoài định cư, Kỳ Niên cũng theo đuổi sang nước ngoài.
Trong một ngày trời, chúng kết hôn.
Khoảnh khắc chiếc váy cưới trắng tinh lướt qua thánh đường, năm năm kinh nghiệm qua giống như một cơn ác mộng.
Bây giờ, cơn ác mộng tan biến, là một tương lai mới.
(Toàn văn )