Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KijJaXZkz
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 231: Vụ cá cược
Có 1 hôm do nhiều việc, Hương Trà tăng ca. Đến tận 9h cô mới xong việc, lúc ngẩng mặt lên thì phát hiện văn phòng hình như còn mỗi cô. Cô vội vàng thu dọn tài liệu về. Có điều khi qua phòng giám đốc, cô phát hiện Toàn Phương vẫn làm việc. Lúc , trong lòng cô giấy lên 1 cảm giác xót xa. Chẳng lẽ ngày nào Toàn Phương cũng ở làm việc theo cách bán mạng như . 9h tối còn về. Nếu là khác đam mê công việc như sinh mạng thì còn dễ hiểu. Đằng Toàn Phương hề thích nối nghiệp bố .
Ngày rộng tháng dài, đa chị em chỉ dám ngắm CEO từ xa, vì CEO ngoài công việc thì ai cả. Tuy nhiên thỉnh thoảng vẫn những ngoại lệ dám tự tin thử sức. Hương Trà xếp đống tài liệu để chuẩn ăn trưa thì nhóm đồng nghiệp phía xúm xít bàn tán:
- Chị em ơi, hôm nay 1 cảm t.ử quân kìa.
- Ai thế?
- Ồ, trưởng phòng nhân sự ? Máu nhỉ!
- Trưởng phòng nhân sự hơn tuổi CEO mà m.á.u thế.
- Em nên nhớ sở thích của CEO là lái máy bay đấy. mà đá .
- Chị em làm kèo cá ? Tỉ lệ 1:100. Chị làm cái. Vẫn như khi, ai đặt cửa CEO thì chỉ ăn 1 phần, đặt cửa trưởng phòng nhân sự thì ăn 100 phần nếu thắng.
- OK, làm kèo đê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/nguoi-yeu-la-trap-girl/chuong-231-vu-ca-cuoc.html.]
Trưởng phòng nhân sự bên ngoài cửa phòng giám đốc, cầm theo 1 hộp cơm, lẽ là chuẩn cho CEO. Gương mặt xinh makeup tỉ mỉ phảng phất 1 chút do dự, cũng tràn trề tự tin và hi vọng. Trưởng phòng nhân sự mỉm , nhẹ nhàng đưa những ngón tay làm nail cực kỳ tỉ mỉ lên gõ cửa phòng giám đốc, nhẹ nhàng đẩy cửa bước khi sự đồng ý của giám đốc trẻ tuổi.
Mọi người theo dõi mình nha.
https://www.facebook.com/profile.php?id=61572901632426
Nhóm đồng nghiệp nữ bên ngoài lên kèo xong xuôi, hớn hở về phía cửa phòng giám đốc đợi chờ kết quả. Tuy rằng nội dung cuộc trò chuyện, nhưng ai cũng rõ cử chỉ của ở bên trong phòng vì căn phòng bao quanh bởi lớp kính trong suốt cách âm.
Nhóm đồng nghiệp nữ chăm chú quan sát qua lớp kính, mồm cứ há hốc như thể đói thông tin. Có còn cố gắng dịch nội dung câu chuyện thông qua khẩu hình miệng. Dịch thì dịch cứ cũng nội dung thật sự là gì. Chỉ thấy trưởng phòng nhân sự mặt CEO gì đó, CEO ngẩng mặt lên , trưởng phòng nhân sự chìa hộp cơm, CEO gì đó cắm đầu làm việc.
Không đến 5 phút , ván cược kết quả. Trưởng phòng nhân sự mang theo hộp cơm khỏi phòng giám đốc. Khuôn mặt lúc nãy còn ôm theo nhiều hi vọng, bây giờ trở nên đen sì, khó coi khủng khiếp.
Có kết quả , nhà cái liền hớn hở thu tiền. Nhóm chị em thua, nôn tiền hăm hở thảo luận, như thể việc mất tiền quan trọng lắm, điều họ quan tâm hơn là những gì xảy bên trong phòng giám đốc.
- Không lúc nãy họ chuyện gì với nhỉ?
- Em tò mò thì làm cảm t.ử quân đây kể cho cùng .
- Thôi em chả dám, cỡ nhân viên quèn thường thường bậc trung, nhan sắc nổi bật như em đấy làm gì cho nhục.
- Kể cũng lạ nhỉ. Rất nhiều cảm t.ử quân hi sinh dũng mà vẫn nhiều thử sức thế.
- Căn bản phần thưởng đặt quá hậu, khiến cho mờ mắt thôi. Khi mà phần thưởng quá lớn, thậm chí đối mặt với t.ử hình còn dám làm, nữa là chuyện thắng thì đổi đời, thua cũng chỉ mặt 1 tí thôi.
Hương Trà tham gia câu chuyện, nhưng vẫn âm thầm ngóng. Lần nào cũng khiến cô buồn nhưng chẳng dám gì, chỉ thể 1 .