Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 197: Lời tàn nhẫn
Buổi tối, Toàn Phương mua 1 ít hoa quả với mấy cốc sữa mang đến xóm trọ chơi.
Mọi người theo dõi mình nha.
https://www.facebook.com/profile.php?id=61572901632426
Cậu chậm rãi bước trong phòng. Hương Trà đang giường, mặt phía tường. Nhìn chẳng vẻ gì là cả. Còn Kiều Ly thì vẻ đang đợi .
Toàn Phương đặt túi hoa quả và sữa lên bàn, tự động xuống mà đợi chủ nhà mời.
- Nghe ăn đồ ngọt sẽ mang cảm giác yêu đời nên mua đến cho em với chị Trà.
Kiều Ly giường, 2 tay đặt lên đùi, vô thức cấu . Cô cũng điều cô sắp làm là đúng sai nữa. mà cô quyết định .
Cô dậy, lấy cốc thủy tinh rót 1 cốc nước mát mời Toàn Phương.
Hương Trà chia tay, mà Toàn Phương cảm thấy Kiều Ly cũng là . Hình như mắt vẫn còn sưng. Cậu sờ lên mắt cô hỏi:
- Em ? Sao mắt sưng như ?
Kiều Ly đặt cốc nước mát tay , khẽ lắc đầu, nghiêm túc bảo:
- Em chuyện với . Mong bình tĩnh em .
Toàn Phương thấy thái độ của Kiều Ly vẻ nghiêm trọng, cũng cảm thấy ngột ngạt. Cậu đưa cốc nước lên miệng uống 1 ngụm và gật đầu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/nguoi-yeu-la-trap-girl/chuong-197-loi-noi-tan-nhan.html.]
- Em .
Kiều Ly dậy, cầm tờ giấy quyết định du học, nhẹ nhàng đặt xuống mặt bàn:
- Em trường cử sang London du học thạc sĩ. Em nhận lời .
Toàn Phương âm thanh mềm mại phát từ khóe miệng xinh cảm giác như sét đánh ngang tai. Kiều Ly thông báo với , mà nhận lời . Cậu cấm cô, nhưng tối thiểu cũng nên báo với , để chứng tỏ cũng chỗ trong lòng cô chứ.
Mặc dù cảm thấy xem trọng nhưng vẫn kiên định hỏi:
- Du học cũng . mà lúc em nhận lời nghiệp đại học sẽ kết hôn với . Vậy kết hôn xong em du học cũng .
Kiều Ly đối diện Toàn Phương, cắn môi căng thẳng, 2 tay đặt đùi vô thức cấu . Sau 1 hồi đấu tranh nội tâm, cô vẫn quyết định những câu sẽ gây cho Toàn Phương và cả cô vết thương thể nào lành :
- Em kết hôn.
Toàn Phương câu , chẳng khác nào rơi xuống vực thẳm đen ngòm:
- Sao ? Anh chờ đến hôm nay để cưới em, em cho câu trả lời như ?
Kiều Ly nhắm mắt hít thở sâu chậm rãi tiếp, những lời mà chính cô cũng cảm thấy nó tàn nhẫn:
- Anh còn đủ lông đủ cánh, lo cho em, làm em thể nhận lời kết hôn . Chúng đều còn trẻ còn cần thời gian để phát triển bản . Em sang London học xong thạc sĩ sẽ còn học lên tiến sĩ. Cũng mất mấy năm.