Mùa Hạ Năm Ấy Chúng Ta Gặp Gỡ - Chương 147: Quên Đề Kiểm Tra

Cập nhật lúc: 2025-10-26 03:06:29
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Quốc Hy lên cầu thang, cô. Khi chắc chắn Tiêu Hà vững, mới buông tay chạy vội . Cô Thúy kịp hiểu chuyện gì cũng hấp tấp chạy theo. Tiêu Hà thì bên cầu thang, ôm đầu gối xuýt xoa.

- Ôi ơi, đau c.h.ế.t bé !

Lên đến nơi, Quốc Hy hình khi thấy hiệu phó tựa lan can , thầy Cường xụi lơ bên vách trái, cô Thy thì sải lai trong tay Trúc Quỳnh. Anh nhất thời ai mới là cần cấp cứu. 

Sau vài giây định thần, nhanh chóng bế cô Thy lên một cách gọn gàng con mắt ngưỡng mộ của đồng nghiệp.

Cô Thúy chạy đến, đang thở hổn hển thì thấy Quốc Hy nhẹ nhàng lướt qua. Cô tiếc nuối theo, ước bản mới là ngất , còn dặn lòng sẽ ngất xỉu một ngày xa.

Sau khi đưa cô Thy phòng y tế, trở lớp học. Quốc Hy liếc đầu gối Tiêu Hà, trầm giọng hỏi.

- Em sơ cứu ?

Tiêu Hà giật , lắc đầu.

- Chỉ trầy chút xíu thôi ạ. Còn chảy miếng m.á.u nào. – Cô toe toét.

Quốc Hy khẽ gật đầu. Cô Thúy bên cạnh, biểu cảm dịu của , bỗng thấy bản thừa thãi một cách khó hiểu.

Tiếng trống chuyển tiết vang lên, cả lớp nhanh chóng định chỗ . Tiêu Hà đưa tay định mở sách thì chợt nhăn mặt. Ngón trỏ va mạnh lan can, giờ cầm bút cũng thấy tê rần. Cô nhíu mày, xoa bóp ngón tay như để giảm đau, nhưng mỗi đụng vẫn ê buốt khó chịu. 

Quốc Hy bước lên bục giảng, ánh mắt lướt nhanh qua lớp. Sau vài câu dặn dò, gọi vài lên bảng. 

Tiêu Hà khựng khi tên , nhưng vẫn dậy. Cô cầm viên phấn lên, nhưng bảng thì một cơn đau nhói truyền tới. Cô nhăn mặt, tay buông thõng theo phản xạ, viên phấn rơi xuống nền gạch kêu lên một tiếng khô khốc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/chuong-147-quen-de-kiem-tra.html.]

Quốc Hy rời bàn, bước nhanh đến, ánh mắt thoáng lo lắng.

- Tay em ?

- Dạ... chắc tại lúc nãy đỡ cô Thy lỡ va lan can mạnh quá nên... đau.

Anh ngón tay sưng đỏ của cô, chau mày.

- Em về chỗ .

Tiêu Hà mím môi, gật đầu về chỗ, lòng chút áy náy lẫn bối rối.

- Tay còn cầm nổi ? Tiết bài kiểm tra đấy. – Trúc Quỳnh ghé sát, lo lắng hỏi nhỏ.

- Chắc ... – Tiêu Hà liếc ngón tay sưng đỏ, thở dài.

Tiếng trống vang lên, báo hiệu giờ học mới bắt đầu. Cả lớp rục rịch lấy giấy bút, hồi hộp về phía bục giảng.

Quốc Hy bàn giáo viên, ánh mắt lướt qua xấp giấy kiểm tra trong cặp, dừng nơi góc bàn, nơi cô học trò đang bất giác siết nhẹ bàn tay

- Hôm nay để quên đề kiểm tra ở nhà , dời ngày khác nhé. – Giọng nhẹ bẫng như thể chỉ là một chuyện nhỏ.

Cả lớp vỡ òa trong tiếng reo vui và tiếng ghế xê dịch rộn ràng. Tiêu Hà khựng , mắt mở to ngỡ ngàng, cũng bật khẽ như trút gánh nặng trong lòng. Cô thấy bản thật may mắn làm

Trên bục giảng, Quốc Hy lặng lẽ quan sát, khóe môi thấp thoáng một nụ mơ hồ. Ánh nắng lấp ló, rọi xuống mặt bàn những vệt sáng vàng nhạt, dịu dàng và ấm áp, hệt như lòng lúc .

Loading...