Cuối cùng chọn cách truyền tin bằng giấy. Theo cao kiến của lớp trưởng, nhóm Tiêu Hà kéo lên bàn giáo viên, vờ xoa tay bóp vai cho cô để che tầm , tạo cơ hội cho bạn nữ lẻn khỏi lớp.
Sau khi chạy một vòng quanh tầng, cô về, lắc đầu đầy thất vọng vì bộ giáo viên lớp hôm nay đều là nữ, thể mang cô Thy xuống lầu.
- Vô dụng! – Lớp trưởng liếc xéo, mắng khẽ quyết định chinh.
Vì dãy giữa, sợ đường hoàng sẽ cô phát hiện, liền xuống trườn qua từng dãy bàn như trinh sát, khiến cả lớp nhịn đến phát .
Chừng năm phút , trườn về, mặt mày nhăn nhó.
- Bộ kéo picnic hết gì ? Không thấy thầy nào hết trơn!
- Qua phòng thầy hiệu phó thử ! – Phương Ny hiệu.
Cậu gật đầu, trườn như cũ. Mười phút trôi qua, khi cả lớp bắt đầu nhao nhao thì thầy hiệu phó với cái bụng tròn xuất hiện, mặt mày hốt hoảng.
- Cô Thy, cô ?
Cô Thy gượng .
- Trời, mấy đứa gọi thầy chi ? Cô mà. – Rồi sang thầy, nhẹ giọng. – Em chút là khỏe thôi.
- Nghe lời . Tôi đưa cô xuống phòng y tế. – Giọng thầy dịu dàng mà dứt khoát.
Cô Thy miễn cưỡng gật đầu, cố dậy nhưng ngay lập tức, cả lảo đảo ngã quỵ xuống, bất tỉnh.
Cả lớp hoảng loạn. Đám học sinh nháo nhào chạy lên, đỡ tay, kẻ đỡ chân, đặt cô lên lưng hiệu phó.
Nhóm Tiêu Hà cũng chạy theo hỗ trợ. mới chừng năm, bảy bậc cầu thang, hiệu phó bỗng khựng , cả chao đảo khiến ba cô gái chật vật giữ thăng bằng bệt luôn xuống đất.
- Thầy ơi thầy, đừng ngất nha thầy! Thầy mà ngất là tụi em cõng thầy xuống nổi . – Phương Ny cuống lên khi thấy thầy thở dốc, mồ hôi nhỏ từng giọt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/chuong-146-mot-phen-hoang-loan.html.]
Thế là Trúc Quỳnh đỡ cô Thy, còn Tiêu Hà và Phương Ny bu quạt lia lịa cho thầy hồi sức.
Đang lúc cả nhóm rối bời, một thầy giáo bước ngang qua hành lang.
- Thầy Cường! Thầy Cường ơi! – Hiệu phó mắt sáng rỡ, vẫy tay điên cuồng như vớ vàng.
Thầy Cường mau mắn phóng đến. Không rằng, ném ngay cái cặp cho Trúc Quỳnh, nhấc bổng cô Thy lên.
Ai nấy phen ngưỡng mộ vị thầy giáo nhỏ con nhưng vẻ khỏe mạnh . Trong lúc đó, Phương Ny và Tiêu Hà vẫn chật vật đỡ hiệu phó . Xuống đến lầu hai, thầy Cường bỗng khựng , chân run rẩy, mồ hôi túa như tắm.
- Thầy… thầy thầy? – Tiêu Hà lo lắng .
Chưa kịp trả lời, thầy Cường lảo đảo khuỵu xuống. Cô Thy tay thầy rớt xuống theo, đầu đập thẳng lan can.
Tiêu Hà hốt hoảng nhào tới, vươn tay đỡ lấy, nhưng vì lực va khá mạnh khiến mấy ngón tay cô tê rần. Tiêu Hà khẽ rên lên một tiếng nhưng tay vẫn đỡ lấy đầu cô giáo.
Ba cô gái , bật tại chỗ. Nếu hôm nay cô Thy nổi hứng kéo cả lớp lên phòng thực hành Lý ở tầng ba thì đến nỗi thế .
- Hay… em tìm mấy thầy thể dục ! - Hiệu phó thều thào, mặt cũng trắng toát.
Tiêu Hà , phóng như tên bắn. Vừa xuống đến tầng một, cô thấy Quốc Hy và cô Thúy đang sóng vai tới.
- Thầy… thầy ơi… - Tiêu Hà mừng rỡ chạy đến, nhưng chân vướng dây giày tuột, khiến cô ngã chúi nhủi, trời đất như cuồng.
Quốc Hy hốt hoảng chạy tới đỡ cô dậy. Thấy đầu gối cô trầy đỏ, khẽ cau mày.
- Sao em cứ thích khiến bản thương ?
Tiêu Hà đau quê, khổ sở vịn lấy tay . Cố nén đau, thều thào.
- Thầy ơi… cô Thy ngất… lầu.