Mất Kiểm Soát Sau Kết Hôn - Tô Ly + Mạc Hành Viễn - Chương 308: Tại sao hồi đó lại bị em lừa ---

Cập nhật lúc: 2025-11-12 23:53:41
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGLdV1ZDE

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Tĩnh bưng đĩa trái cây , ba đàn ông như khúc gỗ, khẽ cau mày.

Cô bước bếp, “Sao hôm nay Luật sư Hạ cũng ít ?”

Phương Á im lặng.

Tô Ly bưng món ăn nấu xong ngoài, “Ít cũng mà, yên tĩnh.”

Ánh mắt Mạc Hành Viễn vẫn rời khỏi Tô Ly, nhưng cô căn bản là coi như khí. Đáng là, đêm hôm đó, họ mới mật xong.

Thức ăn dọn lên bàn, Phương Á còn mở rượu vang, cô nâng ly lên, chút bối rối nhưng vẫn khá tự nhiên: “Em vô cùng cảm ơn luôn ở bên em trong lúc khó khăn nhất. Em quá nhiều lời nhưng bắt đầu từ , tóm , tất cả tâm tình đều trọn trong ly rượu . Mọi cứ tự nhiên, em xin cạn ly .”

Cô ngửa cổ, uống cạn ly rượu lớn.

Uống xong, cô sặc ngay lập tức. Tô Ly vội vỗ lưng cho cô, còn Hạ Tân Ngôn thì rót một cốc nước ấm đưa qua.

“Cảm ơn .” Phương Á ít khi uống, loại rượu mạnh, tu một khiến nó cay xộc từ cổ họng xuống dày, lan tứ chi, vô cùng khó chịu.

Rượu quả thực hề dễ uống chút nào.

uống , ba đàn ông lớn cũng thể chỉ nhấp một ngụm nhỏ.

“Em nấu vài món đơn giản, đừng chê.” Phương Á xuống, mời dùng bữa.

Thực , mỗi đều tâm sự riêng, ai mở lời, bầu khí trở nên kỳ lạ.

Mãi đến khi Lục Tĩnh phá vỡ sự im lặng nặng nề, cô lên tiếng: “Tài nấu ăn của em thật sự quá ngon. Thảo nào em chịu mời ngoài ăn, bởi vì bên ngoài làm sánh bằng hương vị tự làm .”

“Chị Tĩnh, chị đừng quá lời chứ.” Phương Á ngại ngùng.

“Ôi trời, quá lời, một chị ngon em tin, em hỏi họ xem.” Lục Tĩnh ba đàn ông đối diện, “Mấy xem, ngon ?”

Trì Mộ gật đầu, “Ngon.”

Hạ Tân Ngôn cũng gật đầu.

Mạc Hành Viễn gì, nhưng vẫn đang ăn đều.

“Thật sự ngon.” Tô Ly cũng khen.

Phương Á cuối cùng cũng nở nụ , “Mọi thích là ạ.”

“Sau ai cưới em, đúng là phúc lớn trời ban. Vừa xinh , nấu ăn, chậc… Nếu chị là đàn ông, chị nâng niu em trong lòng bàn tay mà cưng chiều.” Lục Tĩnh quả thực cách nịnh khéo.

Mặt Phương Á đỏ bừng, do men nên đôi mắt mơ màng, trông càng thêm đáng yêu. Cô ngập ngừng : “Em chỉ làm một phụ nữ nấu ăn ở nhà.”

“Em nấu ăn giỏi như , làm việc khác chắc chắn cũng sẽ giỏi.” Lục Tĩnh mang giá trị tinh thần cực lớn, cô khoác vai Phương Á, ngữ điệu tràn đầy sức mạnh: “Phụ nữ chúng , cái gì cũng làm. Vừa kiếm tiền , quán xuyến nhà cửa . Cho nên, phụ nữ cũng thể gánh vác nửa bầu trời!”

Ánh mắt Phương Á Lục Tĩnh đầy ngưỡng mộ, “Em thật sự ngưỡng mộ chị và chị Tô Ly. Hai chị đều sự nghiệp riêng, thật là giỏi quá.”

Tô Ly , liếc Hạ Tân Ngôn một cái. Hạ Tân Ngôn lập tức hiểu ý cô. Cô gái nhỏ chỉ làm hậu phương mà còn khao khát trở thành một nữ cường nhân sự nghiệp.

“Em cũng sẽ thôi. Em còn trẻ, chỉ cần xác định đúng hướng , thứ sẽ phát triển nhanh.” Lục Tĩnh vỗ vai Phương Á an ủi, “Em đừng lo lắng, chúng đều từng bước lên như thế .”

Phương Á gật đầu.

Có Lục Tĩnh ở đó, bữa tiệc còn lạnh lẽo nữa.

Phương Á uống thêm một chút rượu, chuyện cũng nhiều hơn, mặt đỏ bừng, nhanh và gấp, trông đáng yêu.

Hôm nay cô uống nhiều, Hạ Tân Ngôn bên cạnh khuyên cô uống ít , nhưng cuối cùng thôi.

Gần đây quá nhiều chuyện đè nặng trong lòng, uống chút rượu, tạm thời quên những chuyện buồn bã, cũng .

Mạc Hành Viễn cũng đang uống rượu. Cứ uống hết một ly, lén Tô Ly một cái.

Tô Ly ăn thỉnh thoảng chuyện với Lục Tĩnh và Phương Á, phớt lờ sự tồn tại của Mạc Hành Viễn.

Suốt cả bữa tiệc, cô và hề trao đổi với lấy một câu. Họ cứ như hai xa lạ.

Ăn xong, Phương Á say mềm.

nhiều chuyện lan man, và cuối cùng bắt đầu nức nở, thổ lộ rằng cô nhớ bao.

Những mặt đều cảm động lây, ngay cả Tô Ly và Lục Tĩnh cũng rưng rưng đỏ cả mắt.

Tô Ly và Lục Tĩnh dìu Phương Á phòng ngủ. Nhìn những giọt nước mắt lăn dài gương mặt cô, cả hai khỏi thở dài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/mat-kiem-soat-sau-ket-hon-to-ly-mac-hanh-vien-uhkd/chuong-308-tai-sao-hoi-do-lai-bi-em-lua.html.]

Khi họ bước , ba đàn ông tất việc dọn dẹp. Hạ Tân Ngôn và Trì Mộ đang rửa bát trong bếp, còn Mạc Hành Viễn tỉ mỉ dùng khăn giấy lau sạch từng vết bẩn nhỏ mặt bàn.

Dọn dẹp xong xuôi, Hạ Tân Ngôn lên tiếng: “Mọi về .”

“Anh định ở ?” Tô Ly hỏi.

“Anh ở , cô uống say thế , nửa đêm nhất định sẽ khó chịu.” Hạ Tân Ngôn bắt gặp ánh mắt nghi ngờ của họ, liền cợt tự trào: “Yên tâm, đây là cầm thú.”

Tô Ly tin tưởng Hạ Tân Ngôn. Với tình cảm sâu đậm dành cho Phương Á, sẽ lợi dụng lúc cô yếu lòng .

“Vậy .”

Bốn còn cùng . Trong thang máy, Tô Ly và Lục Tĩnh ở một bên, Trì Mộ và Mạc Hành Viễn chung một góc. Bốn giữ im lặng, ai một lời.

Đến bãi đậu xe lòng đất, Tô Ly sang với Lục Tĩnh và Trì Mộ: “Xe của đỗ đằng . Mọi về nhà nghỉ sớm nhé.”

“Ừm.” Lục Tĩnh uống rượu nên cô sẽ là lái xe.

Mạc Hành Viễn từ đầu tới cuối vẫn dán mắt Tô Ly, trong khi cô thậm chí còn thèm liếc .

Khi Tô Ly bắt đầu bước về phía xe của , Mạc Hành Viễn lập tức theo.

Lục Tĩnh cau mày khó chịu, nhưng Trì Mộ kịp thời kéo cô về phía xe của họ.

“Anh làm cái gì ?” Lục Tĩnh giằng tay , lớn về phía Mạc Hành Viễn: “Mạc Hành Viễn, xe bên cơ mà!”

Mạc Hành Viễn giả vờ như thấy.

Tô Ly cạnh xe, cô buộc ngẩng đầu thẳng Mạc Hành Viễn đang chắn mặt .

“Anh đang làm gì?”

“Cho nhờ một đoạn.” Mạc Hành Viễn xong, vòng qua ghế phụ, tự mở cửa xe thản nhiên .

Tô Ly cau mày, cuối cùng vẫn lên xe. Cô thấy thắt dây an , dựa lưng ghế một cách thoải mái và nhắm mắt .

Cô khởi động xe, chầm chậm lái khỏi bãi đỗ.

Suốt quãng đường , Mạc Hành Viễn giữ nguyên tư thế nhắm mắt nghỉ ngơi, Tô Ly cũng hề chuyện với .

Xe của Lục Tĩnh theo sát phía .

“Sao Tô Ly đường nhỉ?” Lục Tĩnh thắc mắc. “Hai họ rốt cuộc làm lành ?”

Trì Mộ vẫn tập trung lái xe, đáp gọn: “Cứ coi như là làm lành .”

Tô Ly lái xe về khu Vân Cảnh. Đỗ xe xong, cô gọi Mạc Hành Viễn một tiếng, giọng lạnh nhạt: “Đến nơi .”

Mạc Hành Viễn từ từ mở mắt, nhưng tháo dây an . “Lên nhà một lát ?”

“Không.” Tô Ly hiểu ý . “Mau xuống xe .”

“Đã đến cổng mà.”

🌷Team Bá Tổng đăng truyện full free🌷

“Tôi !” Tô Ly tăng giọng, trừng mắt thẳng : “Xuống xe ngay!”

Mạc Hành Viễn nhắm mắt , vẻ mặt mệt mỏi: “Anh uống say , giờ sức để bộ.”

“…” Tô Ly cau mày. “Mạc Hành Viễn, đừng giở trò.”

“Thật mà.” Mạc Hành Viễn nắm tay cô, đặt lên má : “Có nóng ?”

Tô Ly rút tay về, nhưng nắm chặt đến mức cô thể cử động. Mí mắt vén lên, ánh mắt đầy vẻ thăm dò và chân thành: “Anh thật sự mệt . Hoặc em đưa lên, hoặc sẽ ngủ đây một lát.”

“Tôi sẽ gọi Trì Mộ đón .”

“Ngày thường hề làm phiền em, chút thời gian ở cạnh em thế , còn ở tận bãi đậu xe tối tăm , em cũng chịu cho ?” Giọng Mạc Hành Viễn mang theo vẻ oán giận sâu sắc.

Tô Ly dùng lực mạnh kéo tay . “Được thôi, cho. Anh ở .”

Mạc Hành Viễn cảm thấy bàn tay trống rỗng, Tô Ly, sự thiếu kiên nhẫn và chán ghét trong mắt cô hề che giấu.

“Em thật sự từng thích , dù chỉ một chút.” Mạc Hành Viễn đột ngột nhận điều .

Tô Ly khẽ nhướng mày, phủ nhận.

Mạc Hành Viễn bật nhẹ, pha chút tự giễu: “Vậy mà hồi đó em lừa cơ chứ?”

Loading...