Mất Kiểm Soát Sau Kết Hôn - Tô Ly + Mạc Hành Viễn - Chương 247: Cô đơn, muốn tìm ai đó

Cập nhật lúc: 2025-11-12 23:27:53
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đột nhiên, điện thoại Tô Ly vang lên tiếng chuông.

Là tin nhắn.

màn hình, là cảnh báo giao thông, chỗ cấm đỗ xe, yêu cầu cô nhanh chóng di chuyển.

“Anh mau xuống xe ,” Tô Ly giục. “Tôi . Không nhanh sẽ trừ điểm và phạt tiền đấy.”

Mạc Hành Viễn ngờ khoảnh khắc tĩnh lặng phá hỏng bởi một tin nhắn đến đúng lúc.

Anh hỏi: “Hay là lái xe bãi đỗ ngầm?”

“Không , ngày mai còn làm.” Tô Ly dứt khoát từ chối.

Mạc Hành Viễn thẳng cô, “Cô với ?”

Anh nghĩ, ít nhất cô sẽ hỏi một câu.

“Không .” Tô Ly giục , “Anh mau xuống xe , thực sự .”

Xe mới quệt một , cô nhận thêm một tấm vé phạt vì tội dừng đỗ sai quy định ngay vụ tai nạn đó.

Mạc Hành Viễn thấy cô vội vã, đành xuống xe.

Cửa xe đóng, Tô Ly hề do dự, lập tức đạp ga đầu xe, lướt qua mặt Mạc Hành Viễn.

gương chiếu hậu, Mạc Hành Viễn vẫn đó theo cô, bóng dáng dần nhỏ , cho đến khi biến mất khỏi tầm mắt.

Cô thở phào nhẹ nhõm. Sự căng thẳng tích tụ từ lúc gặp cuối cùng cũng tan biến.

Về đến nhà, cô tắm rửa xong giường, câu “Cậu với ?” của Mạc Hành Viễn cứ vang vọng trong đầu.

Điện thoại hiện lên một tin nhắn mới.

Nhìn dãy , Tô Ly hít một thật sâu.

Mở .

[Thêm Wechat .]

Sau đó, Wechat cũng thông báo tin nhắn mới.

Tô Ly bấm Wechat.

[Tôi là Mạc Hành Viễn]

[Tôi là Mạc Hành Viễn]

[Tôi là Mạc Hành Viễn]

Anh gửi yêu cầu kết bạn đến ba, bốn .

Tô Ly chấp nhận.

Điện thoại reo lên.

Tô Ly dãy , cô , cứ mặc kệ chiếc điện thoại reo inh ỏi cho đến khi nó tự tắt hẳn.

dây dưa với Mạc Hành Viễn nữa.

quyết tâm sắt đá, nhất định .

Cho dù câu thích đó thì chứ?

Lời của Tạ Cửu Trị sai.

Thích thì thể đại diện cho điều gì chứ?

Chẳng qua là cô đơn, tìm ai đó lấp đầy trống mà thôi.

Bạn tình, yêu… cô khi làm ầm ĩ lâu như , nếu hòa hợp , thì nên ở trong phận nào.

Thôi thì, cứ như .

chỉ vì một câu của mà mối quan hệ trở như cũ.

Điện thoại reo mấy , Tô Ly đều .

Với thái độ kiên quyết , hy vọng sẽ hiểu.

Ngày hôm , Tô Ly làm như thường lệ, đùa vui vẻ với đồng nghiệp, dám để chuyện tối qua bận lòng.

Tết Đoan Ngọ sắp đến, đồng nghiệp ai nấy đều uể oải, chỉ rủ buôn dưa lê và chờ đến giờ tan làm.

🌷Team Bá Tổng đăng truyện full free🌷

Tô Ly hỏi Lục Tịnh Tết Đoan Ngọ dự định gì.

Lục Tịnh sẽ về quê thăm nhà.

Dù mối quan hệ với gia đình êm , Tô Ly vẫn thầm ngưỡng mộ việc Lục Tịnh một nơi để gọi là quê hương, một nơi để cô thể trở về.

Bố còn khỏe mạnh, nơi để về, là một điều may mắn gì sánh bằng .

Không như cô, ngày lễ tết ngoài tự chơi, nơi nào để .

Hai năm ở bên Mạc Hành Viễn, thì còn đỡ hơn.

[Cậu cùng ?]

[Không.]

Mối quan hệ gia đình họ khó khăn lắm mới hòa hoãn , cô xen .

Lục Tịnh đang bận, cũng chuyện nhiều với Tô Ly.

Buổi chiều, Hứa Lạc Chân gọi điện thoại cho Tô Ly, hỏi cô Tết Đoan Ngọ sắp xếp gì .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/mat-kiem-soat-sau-ket-hon-to-ly-mac-hanh-vien-uhkd/chuong-247-co-don-muon-tim-ai-do.html.]

Tô Ly .

Hứa Lạc Chân bảo cô đến chỗ cô chơi hai ngày.

nhắc, Tô Ly chút .

Cô xem vé máy bay, đặt vé.

Ngày cuối cùng kỳ nghỉ, nhiều tan làm sớm từ buổi chiều.

Tô Ly mang hành lý sắp xếp đến công ty buổi sáng, đồ đạc cũng nhiều, chỉ mang theo một chiếc ba lô nhỏ, buổi chiều cô cũng tan làm sớm, bắt taxi sân bay.

trong phòng chờ, nhắn tin cho Hứa Lạc Chân.

Hứa Lạc Chân sẽ đợi cô ở sân bay .

Sau khi lên máy bay, đầy hai giờ hạ cánh.

Hứa Lạc Chân ngay cổng , thấy Tô Ly ngay lập tức.

Tô Ly vẫy tay với cô , rạng rỡ về phía cô.

Hai gặp mặt, Hứa Lạc Chân giúp cô xách túi.

“Không cần , nhiều đồ.”

“Xe ở bên ngoài.” Hứa Lạc Chân dẫn cô ngoài, băng qua đường, chiếc xe đậu ngay chỗ đậu xe bên đường.

Đó là một chiếc bán tải, trông vẻ khá hầm hố.

Tô Ly chiếc xe cũng ngạc nhiên.

Hứa Lạc Chân , “Đôi khi cần nhập hàng, lái xe tiện hơn. Hơn nữa, một , đủ .”

“Cũng đúng.”

Ngồi xe, Hứa Lạc Chân giới thiệu phong tục tập quán ở đây cho Tô Ly, nơi cô ở cách sân bay một giờ lái xe, càng càng hẻo lánh, nhưng phong cảnh vẫn .

Nơi đây tựa sơn hướng thủy, quả thực là một địa điểm nghỉ dưỡng lý tưởng.

“Cô sợ bán cô ?” Hứa Lạc Chân đùa.

Tô Ly liếc , “Bị cô bán , e rằng đó cũng là mệnh của .”

Hứa Lạc Chân , “Cô cũng cam chịu đấy.”

“Chứ ?” Tô Ly đặt tay lên cửa sổ xe, xòe lòng bàn tay, cảm nhận sự dịu dàng của gió, “Chúng luôn cam chịu, nhưng thực cam chịu cũng là một sự sắp đặt của mệnh.”

“Ừm.” Hứa Lạc Chân đồng tình, “Ngay cả khi phản kháng, đó cũng là một hình thức của định mệnh. Mọi sự xảy đều là do định mệnh an bài.”

Hai chuyện, Hứa Lạc Chân kể về cuộc sống của , đó là điều mà Tô Ly ngưỡng mộ.

Dám một đến một nơi xa lạ như để sống và bắt đầu , là điều đáng nể .

Thấy phía nhà cửa và bộ, Tô Ly sắp đến nơi.

Quả nhiên đầy mười phút, chiếc xe bán tải dừng một ngôi nhà nhỏ.

“Đến .”

Hứa Lạc Chân xuống xe.

Tô Ly cầm đồ theo cô , xung quanh, cô hỏi: “Ngôi nhà nhỏ cô thuê ?”

“Ừm. Chủ nhà đây kinh doanh homestay, con trai ông bảo ông nước ngoài sống, nên để trống, thuê .” Hứa Lạc Chân : “Tầng một là quán cà phê kết hợp cửa hàng tiện lợi mini, tầng hai làm homestay, chỉ sáu phòng. Tầng ba là nơi ở riêng, cũng bếp nhưng ít khi nấu ăn ở đây. Sân thượng trồng một ít hoa cỏ, khi tâm trạng , thỉnh thoảng sẽ lên đó uống chút gì.”

Hứa Lạc Chân đưa Tô Ly lên tầng ba, “Ở đây thiết kế hai phòng. Một phòng ở, phòng còn là phòng thiền, nơi dùng để thả lỏng và tĩnh tâm lúc rảnh rỗi. Tôi dọn dẹp một chút , tạm ở đây nhé.”

Tô Ly quan sát căn phòng, đó là phong cách tối giản với tông gỗ mộc, đồ đạc bên trong tinh xảo nhưng nhỏ gọn. Điều khiến cô thích nhất là cửa sổ chạm trổ tinh xảo, chỉ cần đẩy thể thấy con đường bên ngoài.

Khu vực vắng qua , bình thường hề ồn ào.

“Làm phiền cô .”

“Cậu đến, vui, phiền gì cả .” Hứa Lạc Chân : “Phòng tắm ở . Cậu xem tắm , lát nữa đưa dạo một chút.”

“Được.”

Hứa Lạc Chân chỉ chỗ cho cô xuống lầu.

thuê giúp việc, nhưng hầu hết thời gian Hứa Lạc Chân vẫn thích tự tay làm việc.

Tô Ly tắm xong , cô nhịn bước đến bên cửa sổ. Hứa Lạc Chân đặt một chiếc chiếu tatami ở đó, cô thể thoải mái dựa , ngắm khung cảnh bên ngoài.

Ngôi nhà gỗ nhỏ gọn giữa thảm cỏ xanh mướt. Phía là con đường nhỏ, và xa hơn chính là mặt biển bao la.

Từ đây , tầm hướng biển vô cùng đắc địa.

Lúc là hoàng hôn, mặt trời sắp lặn, ánh vàng rải lấp lánh mặt biển, cảnh tượng đến phi thực tế.

Tô Ly thích nơi , nhịn chụp một bức ảnh, đăng lên mạng xã hội.

định vị, Lục Tịnh bấm "thích" xong gửi tin nhắn hỏi cô đang ở .

Tô Ly gửi định vị mới nhớ dặn dò cô .

[Tuyệt đối đừng với ai, ngay cả Trì Mộ.]

[Ừm.]

Lúc , đối diện Lục Tịnh đang chính là Mạc Hành Viễn.

Trì Mộ và Lục Tịnh đang cùng .

Họ dọn dẹp xong, chuẩn về quê ngay lập tức, nhưng Mạc Hành Viễn tìm đến tận nhà.

Mục đích đến rõ ràng, chỉ để hỏi Lục Tịnh tung tích của Tô Ly.

Loading...