Mất Kiểm Soát Sau Kết Hôn - Tô Ly + Mạc Hành Viễn - Chương 167: Em Là Của Anh
Cập nhật lúc: 2025-11-12 04:53:10
Lượt xem: 68
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGLdV1ZDE
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Ly thò đầu ngoài, hít một thật sâu mới thẳng .
"Tôi vẫn nên về phòng ngủ thì hơn." Cô dậy.
Mạc Hành Viễn vươn cánh tay dài , kéo cô trở , đè cô .
Tô Ly mở to mắt, tim đập nhanh, thở dốc.
"Anh , làm, chỉ ngủ thôi." Khao khát trong mắt Mạc Hành Viễn cực kỳ mãnh liệt, và phản ứng cơ thể của cũng khiến Tô Ly cảm nhận rõ ràng điều đó.
Tô Ly tin .
Mạc Hành Viễn thấy sự nghi ngờ trong mắt cô, thở dài một , "Tin ."
"Vậy buông , như thế cả hai chúng mới ngủ ngon ." Tô Ly ngủ chung giường với .
"Không buông em , vẫn ngủ ngon đấy chứ." Mạc Hành Viễn đột nhiên mang theo ý trêu chọc, "Chỉ em là ngủ ngon ?"
Tô Ly đang cố tình chọc ghẹo cô.
Cô chống tay lên n.g.ự.c , cố gắng đẩy dậy.
Đàn ông luôn mạnh hơn phụ nữ, sức lực của cô đáng kể đối với Mạc Hành Viễn.
"Em hãy bình tĩnh một chút." Mạc Hành Viễn trêu cô nữa, lật xuống, để cô lưng với như lúc đầu. "Đừng cựa quậy nữa."
Tô Ly dán chặt , phản ứng sinh lý của càng trở nên rõ ràng hơn.
Cô cách xa một chút, cử động, phía liền phát một tiếng rên trầm khẽ.
"Tô Ly."
Mạc Hành Viễn hiếm khi gọi tên cô. Lúc , hai tiếng đó thốt từ miệng , đặc biệt gợi cảm, mang theo vẻ lười biếng đầy quyến rũ, khiến cảm thấy râm ran trong lòng.
Tô Ly bất động.
"Anh hứa với em sẽ làm gì em, nhưng em cứ trêu chọc như , thì là chuyện khác." Mạc Hành Viễn đang nhịn khó khăn, nhưng thất hứa với cô.
Tô Ly thề, cô thật sự hề ý định trêu chọc .
Cô chỉ cách xa một chút, nếu , làm cô thể ngủ đây?
Có lời cảnh cáo của Mạc Hành Viễn, Tô Ly thật sự dám cử động.
Mặc dù phía nóng rực như lửa, cô vẫn cứng đờ .
Không duy trì tình trạng bao lâu, cô cảm thấy khó chịu. May mà nóng phía nguội một chút, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Nghe thấy tiếng thở đều đặn truyền đến từ phía , Tô Ly đoán ngủ .
Cô nhẹ nhàng gỡ cánh tay đang đặt ngang eo , nhích về phía một chút, cuối cùng cũng kéo một cách an với . Lúc cô mới thở phào nhẹ nhõm một thật mạnh.
Nhắm mắt , sự phòng và căng thẳng cao độ tan biến, cơn buồn ngủ nhanh chóng ập đến, cô chìm giấc ngủ sâu.
Cô mơ một giấc mơ.
Giấc mơ khiến cô đỏ mặt hổ thôi.
Cô mơ thấy đùi Mạc Hành Viễn, giống như cảnh tượng đầu họ gặp . Điều duy nhất khác biệt là Mạc Hành Viễn đẩy cô . Cô cũng bỏ , mà còn nhiệt tình hưởng ứng...
Tô Ly đó là một giấc mơ, cô vô cùng tận hưởng khoái cảm trong mộng, thậm chí tỉnh dậy.
Cho đến khi thở cô chút khó khăn, cô mới thể vùng vẫy tỉnh dậy.
Trước mắt, là ánh mắt đang đầy ẩn ý của Mạc Hành Viễn.
Tô Ly mở to mắt, mặt đỏ bừng.
Cảm giác cứ như thể giấc mơ riêng tư đó trộm, khiến cô ngượng ngùng vô cùng.
"Anh cái gì?" Tô Ly dám thẳng mắt , lớn, cố gắng che giấu sự bối rối: "Xuống ngay!"
Tô Ly đẩy , Mạc Hành Viễn bật lớn. Đôi mắt sắc bén thẳng cô, ánh quyến rũ lan tỏa trong đáy mắt .
Tô Ly cắn chặt môi , cố quên hành vi lén lút hôn cô lúc cô còn đang ngủ.
Trời sáng hẳn.
Tô Ly đối diện với khuôn mặt tươi đầy rạng rỡ của Mạc Hành Viễn, cô vội vàng xuống giường, chạy thẳng khỏi phòng ngủ mà hề đầu .
Phía , tiếng của Mạc Hành Viễn càng lúc càng lớn hơn, vang vọng cả căn phòng.
Tô Ly cứ nghĩ Mạc Hành Viễn sẽ bỏ qua cho cô, nhưng cho đến khi cô rửa mặt, quần áo xong, Mạc Hành Viễn vẫn ý định trêu chọc bắt bẻ cô.
Anh cũng mặc quần áo xong, áo sơ mi đen và quần tây, trông trầm tĩnh và nghiêm túc.
Bất cứ bộ trang phục nào khoác lên cũng toát vẻ hút mắt, hề thừa thãi.
"Đi thôi." Mạc Hành Viễn đưa tay chờ đợi.
"Đi ?"
"Đi thăm em."
Tô Ly sững sờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/mat-kiem-soat-sau-ket-hon-to-ly-mac-hanh-vien-uhkd/chuong-167-em-la-cua-anh.html.]
Cô suýt nữa quên mất chuyện .
Mạc Hành Viễn từng đó, về sẽ cùng cô thăm .
Cô tưởng, chỉ vu vơ để dỗ cô mà thôi.
Mạc Hành Viễn mua một bó hoa cúc trắng, nắm tay Tô Ly bước khu nghĩa trang trang nghiêm.
Tô Ly thực dẫn Mạc Hành Viễn đến đây.
Dẫn đến, là để cảnh gia đình cô chi tiết đến mức nào.
Trên bia mộ là bức ảnh phụ nữ đường nét khuôn mặt tinh tế, nụ dịu dàng, thừa hưởng những nét tương đồng rõ rệt với Tô Ly.
Mạc Hành Viễn bức ảnh mới Tô Ly thừa hưởng vẻ từ ai.
"Mẹ, đây là Mạc Hành Viễn." Tô Ly giới thiệu với , cô chỉ gọi tên, nhắc đến phận mối quan hệ hôn nhân của với cô.
"Con là chồng của Tô Ly." Mạc Hành Viễn tự bổ sung một câu, giọng điệu nghiêm túc. "Tuy chúng con tổ chức hôn lễ, nhưng về lý, con cũng nên gọi một tiếng 'Mẹ' như cô ."
Tô Ly kinh ngạc, thẳng thắn đổi cách xưng hô một cách đường hoàng như .
🌷Team Bá Tổng đăng truyện full free🌷
Phải , hơn một năm trôi qua, cô vẫn gọi Mạc phu nhân là dì.
Không ai trong nhà họ Mạc nhắc nhở cô nên đổi cách xưng hô, cô cũng nghĩ đến việc đổi, vì cô gọi quen, hơn nữa cô luôn lạc quan về cuộc hôn nhân hợp đồng .
Lời Mạc Hành Viễn khiến Tô Ly chút hổ.
"Xin , lâu như con mới đến thăm ." Mạc Hành Viễn đặt bó hoa xuống, "Con xin hứa, sẽ chăm sóc cho cô ."
Không lời thề thốt hứa hẹn dài dòng, chỉ là một câu đơn giản, nhưng hề khiến cảm thấy đang qua loa, chiếu lệ.
Tô Ly lúc thể diễn tả cảm xúc của .
Điều duy nhất khiến cô cảm thấy khác biệt là việc đưa Mạc Hành Viễn đến đây, giống như một con dấu thép đóng tờ giấy đăng ký kết hôn. Trừ khi xé bỏ, nếu sẽ thể xóa .
Mối quan hệ giữa cô và Mạc Hành Viễn, tại thời điểm , trở nên thực tế và ràng buộc hơn bao giờ hết.
Ra khỏi nghĩa trang, lòng Tô Ly nặng trĩu.
"Cô còn trẻ như , tại mất?" Mạc Hành Viễn nắm c.h.ặ.t t.a.y Tô Ly, cẩn thận hỏi cô.
Những điều cần , nhất định tìm hiểu.
Anh thể bằng những cách khác, nhưng càng mong sự thật từ miệng cô.
"Tự tử." Ngón tay Tô Ly khẽ co rúm kiểm soát .
Mạc Hành Viễn nắm c.h.ặ.t t.a.y cô hơn.
Tô Ly nhắc chuyện , thực cũng còn khó chấp nhận đến nữa.
"Ba ngoại tình, thể chịu đựng . Lần đầu tiên bà tự tử bằng cách nhảy cầu, may mắn cứu. Sau đó, bà nhảy lầu." Tô Ly nghĩ đến khuôn mặt trắng bệch tấm vải trắng năm xưa, cô vẫn run rẩy kiểm soát .
Mạc Hành Viễn ôm chặt cô lòng, nắm tay cô thật chặt.
Tô Ly hít một sâu, điều chỉnh tâm trạng, "Tôi ."
Mắt cô đỏ, nhưng thể đối diện một cách thẳng thắn.
Cô ngước Mạc Hành Viễn, "Anh còn nhớ với , 'ân cứu mạng, lấy báo đáp' ?"
Mạc Hành Viễn gật đầu.
Làm thể quên .
Lúc đó, lời cô thật hoang đường và bất ngờ.
"Tôi hề đùa ."
"Trước khi em tìm , từng gặp em." Mạc Hành Viễn vẫn còn nhớ rõ điều , nó là chi tiết mâu thuẫn lớn nhất.
Vì , nghĩ rằng giữa họ bất kỳ ân tình nào để cô báo đáp bằng hôn nhân.
Tô Ly , đôi mắt cô cong lên, những giọt nước mắt kịp rơi ánh lên lấp lánh như pha lê nắng, một vẻ trong veo đến nao lòng.
"Người cứu là , mà là ." Tô Ly , "Lần đầu tiên bà tự tử, nhảy cầu, là cứu bà ."
Mạc Hành Viễn hiếm hoi lộ vẻ kinh ngạc tột độ.
"Tiếc là, bà trân trọng cơ hội đó." Tô Ly thở dài, bước về phía .
Mạc Hành Viễn yên bất động tại chỗ.
Tô Ly đầu , "Sao thế?"
"Là chuyện tám năm ?"
Tô Ly suy nghĩ nghiêm túc, gật đầu, "Tính cả năm nay, là đúng ."
Mạc Hành Viễn cô chằm chằm, ánh mắt chứa đựng hàng vạn câu hỏi giải đáp.
Tô Ly cũng thẳng .
Bỗng nhiên, đầu Tô Ly như siết chặt bởi một dòng điện.
Anh , Như Cẩm cũng mất tích tám năm .