Mất Kiểm Soát Sau Kết Hôn - Tô Ly + Mạc Hành Viễn - Chương 117: Dù sao, em là của anh ---

Cập nhật lúc: 2025-11-10 16:05:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chịu trách nhiệm.

Hai từ vẻ đơn giản, nhưng nặng nề.

Người bình thường thể gánh vác nổi.

Tô Ly n.g.ự.c Mạc Hành Viễn, lắng nhịp tim mạnh mẽ của , má cô nóng bừng.

Anh đang trần giường cô. Câu thốt quá sức nặng nề, khiến trái tim cô đập loạn xạ ngừng.

Cơ thể ôm chặt đến mức thể cử động, nhưng đầu óc Tô Ly vẫn giữ sự tỉnh táo cần thiết. "Vậy ý ? Ly hôn ly hôn?"

"Không ly hôn." Mạc Hành Viễn đáp dứt khoát, chút do dự.

Tô Ly nóng nảy, cố gắng dậy, nhưng càng ấn chặt cô hơn, khiến cô thể nhúc nhích. "Anh thất hứa ."

"Những chuyện khác thể chiều theo ý em, nhưng riêng chuyện , cần bàn cãi." Thái độ Mạc Hành Viễn tuy mạnh mẽ, nhưng giọng mang sự dịu dàng khó hiểu. "Anh , trừ khi chết, tuyệt đối ly hôn."

Tô Ly thừa nhận, lời quả thực sức hấp dẫn.

, nó chỉ ý nghĩa nếu giữa hai yêu . Đó chỉ là một lời hứa, mà còn là một lời tỏ tình.

"Hai tình cảm, cố chấp giữ lấy hôn nhân, kết cục chỉ là đau khổ thôi." Tô Ly hít sâu, giữ vững sự bình tĩnh, dùng tông giọng mềm mỏng nhất thể. "Cuộc hôn nhân như , rốt cuộc ý nghĩa gì?"

"Em quên ."

"Quên gì cơ?"

"Chúng làm chuyện đó ."

"..." Cơ thể Tô Ly cứng đờ. Mặt cô nóng ran, đỏ bừng lên. Giữa ban ngày ban mặt, nhắc đến chuyện làm gì chứ?

Cảm nhận sự cứng đờ của cô, tay Mạc Hành Viễn bắt đầu xoa nhẹ lưng cô theo chuyển động hình tròn, động tác cực kỳ nhẹ nhàng.

Tô Ly cảm thấy bắt đầu khó chịu, một cơn ngứa ngáy chạy dọc, thậm chí bụng cũng căng lên.

"Tay đừng cử động!"

Mạc Hành Viễn quả nhiên dừng , nhưng lòng bàn tay vẫn áp chặt lưng cô. Hơi ấm nóng hổi xuyên qua lớp vải mỏng manh, ngừng truyền cơ thể cô.

🌷Team Bá Tổng đăng truyện full free🌷

"Vậy nên, hôn nhân vẫn ý nghĩa của nó." Mạc Hành Viễn ôm cô thật chặt, cảm giác an tràn đầy trong lồng n.g.ự.c .

Anh từng kỳ vọng về hôn nhân. Lúc đầu là nồng nhiệt, là cãi vã, dần dà trở thành thói quen, và cuối cùng là sự bình lặng. Bình lặng là kết quả cuối cùng, là cái kết đẽ nhất cho hôn nhân của những bình thường. Ít nhất, đời một sợi dây ràng buộc, sự nhớ nhung, và một thiết nhất.

Sau , còn khao khát điều đó nữa. Thế nên khi Tô Ly kết hôn với , cũng chẳng hề bận tâm.

giờ đây, thừa nhận, kết hôn cũng tệ chút nào.

Tô Ly nhớ câu từng : Anh thể ngủ với yêu. Mà , họ làm . Trái tim Tô Ly thể bình tĩnh .

"Chúng ly hôn." Mạc Hành Viễn khẽ hôn lên vành tai cô. Đó là lời khẳng định, là cách bày tỏ tâm ý.

Lòng Tô Ly rối như tơ vò.

từng nghĩ mối quan hệ thể kéo dài lâu đến thế. Khi hồi phục và trở về, lẽ họ kết thúc . Không những kết thúc, ngược , họ còn chuẩn tiếp tục duy trì nó.

Hai họ, thể duy trì bao lâu nữa đây?

"Hửm?" Mạc Hành Viễn thấy cô im lặng quá lâu, khẽ vỗ nhẹ lưng cô, "Bày tỏ thái độ của em chứ."

Tô Ly cũng bày tỏ thái độ gì lúc . Đầu óc cô đang cuồng.

"Anh ly hôn cũng , nhưng em thể chấp nhận Bạch Tri Dao cứ lảng vảng mặt ." Trước đây cô thể bỏ qua, nhưng nếu họ thực sự tiếp tục, cô rõ ràng: cô thể chấp nhận phụ nữ đó liên lạc với một cách vô cớ.

Mạc Hành Viễn ôm cô chặt hơn, "Giữa và cô hề bất kỳ quan hệ gì."

" cũng thể quan tâm đến cô , đúng ?" Đã vài đối đầu ngầm với Bạch Tri Dao, Tô Ly Mạc Hành Viễn thể phớt lờ cô .

"Trừ khi thật sự cần thiết, sẽ gặp cô ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/mat-kiem-soat-sau-ket-hon-to-ly-mac-hanh-vien-uhkd/chuong-117-du-sao-em-la-cua-anh.html.]

"Thế nào là cần thiết?" Tô Ly hiểu lý lẽ, cô chỉ rõ ràng, mối quan hệ giữa phụ nữ đó rốt cuộc sâu đến mức nào.

Mạc Hành Viễn buông cô .

Tô Ly chống hai tay bên cạnh cơ thể , ngẩng mặt lên. Ánh mắt cô thẳng khuôn mặt , cố gắng bắt lấy bất kỳ cảm xúc nào ẩn giấu trong đáy mắt đó, chờ đợi câu trả lời.

Câu hỏi khiến bầu khí giữa hai trở nên căng thẳng đến nghẹt thở.

Thấy vẫn im lặng, Tô Ly dứt khoát dậy. Khóe miệng cô khẽ nhếch lên một nụ mỉa mai.

"Em đang cái gì?" Mạc Hành Viễn kéo cô xuống nữa, lật , đè cô . "Anh đồng ý với em, nếu thật sự gặp cô , sẽ chủ động với em."

Cú lật mạnh mẽ khiến Tô Ly đè lớp chăn mỏng, còn thì ở . Cơ thể trần trụi, vạm vỡ của lộ ngoài, Tô Ly dám khác, chỉ thể dán chặt ánh mắt mắt . Khuôn mặt cô nóng lên theo từng giây.

Cố ý xua những hình ảnh gợi cảm đang ám ảnh trong đầu, cô cãi : "Rốt cuộc cô làm gì cho ? Không yêu, nhưng thể dứt khoát. Cô cứu mạng ?"

"Chỉ cần em yêu là đủ ."

"Anh dậy !" Bị đè nặng lên , cô cảm thấy vô cùng khó chịu.

Mạc Hành Viễn buông cô , hai tay đan kẽ ngón tay cô, nhẹ nhàng vuốt ve ngón áp út trống trơn. "Đeo nhẫn , Ly Ly."

"Không đeo." Tô Ly bướng bỉnh từ chối. Cô hài lòng với lời giải thích của về Bạch Tri Dao.

Mạc Hành Viễn khẽ thở dài, chấp nhận. "Không đeo thì thôi. Dù nữa, em là của ."

Sự chiếm hữu mạnh mẽ nhưng ẩn chứa chút bất lực, thỏa hiệp đó khiến trái tim Tô Ly đập rộn ràng.

Tô Ly trở về công ty xin nghỉ phép, lúc mới tin Sếp tổng đột ngột đổ bệnh, Phó Tổng tức tốc đến chăm sóc. Trong khi đó, vợ Sếp ôm tài sản ly hôn chia nước ngoài.

Tin hành lang râm ran, bệnh của Sếp vẻ thể chữa khỏi. Điều nghĩa là công ty sắp đối mặt với một biến động lớn.

"Sắp biến . Nghe họ chuẩn sa thải nhân viên hàng loạt đấy."

" là 'một đời vua, một đời triều thần'. Không những nhân viên nhỏ bé như chúng trụ nổi ."

"Tớ thì chẳng bận tâm. Bị sa thải cùng lắm là về nhà lấy chồng."

"Đó là vì về nhà làm bà chủ , dĩ nhiên cần lo lắng."

Nghe đồng nghiệp than thở, Tô Ly cũng khỏi lo lắng cho bản , liệu cô ảnh hưởng gì . Sếp mới nhậm chức, sẽ áp dụng những chính sách khắc nghiệt nào.

"Cứ làm ngày nào xào ngày đó thôi. Lo nghĩ chi cho mệt?" Diêu Nam, của phòng truyền thông, uốn éo bước lấy ly cà phê, thái độ dửng dưng như hề bận tâm đến tương lai công ty.

Miệng thì dễ, nhưng khi thực sự đối diện với nguy cơ, ai mà chẳng hoang mang.

Diêu Nam chợt hướng về phía Tô Ly, giọng điệu ẩn chứa sự mỉa mai: "Cậu thì lo gì. Dù cắt giảm, về nhà làm thiếu phu nhân Mạc gia, sống an nhàn còn sướng hơn cái cảnh làm bây giờ."

Những khác đều đồng loạt về phía Tô Ly.

Tô Ly thấy khó hiểu, cô và phụ nữ hề thiết, tại Diêu Nam cứ cố ý nhắm cô? Kể cả , cô cũng vô cớ hỏi chuyện về bạn của cô. Rõ ràng đó là sự ghen ghét hiển hiện, đặc biệt khi họ đang đối mặt với khủng hoảng.

Tô Ly nhướng mày, trực tiếp phản công: "Ghen tị ?"

"Chúng nào cái phúc phần đó." Diêu Nam hớp một ngụm cà phê, liếc đồng nghiệp xung quanh, rõ ràng lôi kéo cùng chiến tuyến.

"Thế thì chịu thôi, cô cứ việc ghen tị ." Tô Ly vốn luôn giữ mối quan hệ với đồng nghiệp, nhưng Diêu Nam đang cố tình đẩy cô thế cô lập. Tô Ly bao giờ sợ cô lập. Nếu đối phương chơi trò bóng gió, cô cũng ngại đáp trả. Cô hiểu rõ, lòng chỉ những gì thể hiện bên ngoài. Lúc , cố gắng giữ vẻ khiêm tốn cũng trở nên vô nghĩa.

"Cô làm thế?" Một đồng nghiệp trở về bàn làm việc, chỗ Tô Ly, theo hướng Diêu Nam khuất, thắc mắc: "Hai thù oán gì ?"

Tô Ly nhún vai, đáp: "Tớ và cô hề thiết."

"Hay là... cô để ý chồng ." Đồng nghiệp buột miệng xong, lập tức lấy tay che miệng, trừ: "Đùa thôi, chỉ là đùa thôi nhé!"

Tô Ly nhẹ.

Sau khi đồng nghiệp rời , Tô Ly mở WeChat, gửi tin nhắn cho Mạc Hành Viễn.

[Anh quen Diêu Nam ?]

Loading...