Ly Hôn Rồi, Thân Phận Cô Diêu Bị Lộ - Diêu Khê Nguyệt & Kỷ Huân - Chương 111: Cậu chủ Thần đến rồi

Cập nhật lúc: 2025-11-03 04:48:24
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Lam lấy điện thoại , mở chế độ phim chĩa ba giường.

"Kẻ say khước cần bận tâm , xử lý Oánh Oánh . Nhìn điện thoại và túi xách của cô kìa, chắc chắn cô giàu! Quần áo cũng là hàng hiệu giới hạn đúng ? Phải là cô đúng là nuông chiều, chẳng chút mưu mô nào."

Những lời châm biếm chút khách khí của cô khiến Bùi Oánh Oánh tái mặt vì tức giận.

Cô đến dự buổi họp mặt bạn bè cấp ba chứng tỏ cô coi trọng những bạn , mà hai kẻ dám tính kế cô!

"Tôi khuyên hai nhất đừng hành động thiếu suy nghĩ."

Bùi Oánh Oánh đầu Diêu Khê Nguyệt với ánh mắt m.ô.n.g lung, cố gắng kiềm chế sự hoảng loạn của , "Nếu , hậu quả chắc chắn hai ."

Trương Thế An cởi quần lót, "Có hậu quả gì chứ? Video trong tay, sợ hãi là hai cô mới đúng."

Bùi Oánh Oánh là một cô gái từng trải sự đời, ánh mắt quét qua thấy cái thứ đó của đàn ông, lập tức thét lên một tiếng.

"Á!"

"Xem Oánh Oánh vẫn còn là cô bé nhỉ, , để trai đến thương em, trải nghiệm nhân sinh cực lạc!"

Bùi Oánh Oánh sợ đến mức nước mắt sắp trào , một tiểu thư cưng chiều từ bé, bao giờ từng trải qua chuyện như thế ? Cô sợ đến mức giọng run rẩy.

"Á, đừng đây, đừng đây..."

Đến nước , cô vẫn ôm chặt lấy Diêu Khê Nguyệt buông tay, bỏ cuộc.

"Đây là mục đích của các ?"

Giọng ngự tỷ lạnh lùng và nguy hiểm vang lên trong phòng, tất cả những mặt đều sững sờ trong giây lát.

Bùi Oánh Oánh Diêu Khê Nguyệt, lúc mới phát hiện ánh mắt cô tỉnh táo, hề vẻ say xỉn.

Tống Lam kinh ngạc: "Cô say?!"

Rõ ràng cô thấy Diêu Khê Nguyệt uống hết chai đến chai khác, ly đến ly khác, uống nhiều rượu như , thể say chút nào? Thật khoa học!

Trương Thế An quan tâm phụ nữ say ? Hắn bực bội : "Cứ thế xông , nhảm với cô làm gì?"

Hắn chỉ Diêu Khê Nguyệt, "Cô giữ im lặng , nếu lát nữa xảy chuyện gì dám đảm bảo !"

Mắt Bùi Oánh Oánh ngấn nước, "Chị Nguyệt, chị say, chị mau gọi điện thoại cho trai đến đón chúng , hu hu, tránh ."

Trương Thế An đến kéo chân cô, cô dùng sức đá tay .

"Đừng sợ, chị đây."

Diêu Khê Nguyệt xoa đầu Bùi Oánh Oánh, tung một cú đá ngang, đá trúng đầu Trương Thế An, đàn ông cú đánh mạnh, bay về phía bên.

"Khụ khụ khụ, đau quá."

Hắn ôm đầu, đau đớn lăn lộn sàn nhà.

Diêu Khê Nguyệt lau nước mắt cho Bùi Oánh Oánh, dậy, "Sớm các đang mưu tính chuyện gì đó đắn, hóa là đợi ở đây! Oánh Oánh, ngoài mang theo ?"

Bùi Oánh Oánh cúi đầu hối , "Em nghĩ họp mặt bạn bè cấp ba thì , nên mang theo ai."

Diêu Khê Nguyệt dùng ngón tay chọc nhẹ đầu cô bé, "Nghĩ thế giới đẽ lắm ? Lòng hiểm ác, đừng nghĩ khác quá !"

Trương Thế An đang rên rỉ đất và Tống Lam đang sững sờ cầm điện thoại, nở một nụ lạnh.

"Đã chuẩn sẵn sàng để đón nhận hình phạt như thế nào ?"

Diêu Khê Nguyệt định tay, cánh cửa nhà nghỉ ai đó dùng lực đạp mạnh, một đàn ông tỏa lạnh xuất hiện ở cửa.

Mặt tối sầm , khi ánh mắt quét qua Trương Thế An trần truồng, xung quanh như đóng băng, nhiệt độ đột ngột giảm xuống.

"Anh trai!"

Thấy quen xuất hiện, Bùi Oánh Oánh bĩu môi, mắt đỏ hoe, lao lòng Bùi Tịch Thần. "Hu hu hu, trai, đến , em sợ c.h.ế.t !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/ly-hon-roi-than-phan-co-dieu-bi-lo-dieu-khe-nguyet-ky-huan/chuong-111-cau-chu-than-den-roi.html.]

Em gái lóc đáng thương trong lòng, Bùi Tịch Thần đưa tay nhẹ nhàng vỗ lưng cô bé, Diêu Khê Nguyệt đang xem cô thương .

Người phụ nữ mặc quần áo chỉnh tề, vẻ mặt bình tĩnh, trông như tổn thương gì.

Đều tại kẹt xe đường, nên mới đến trễ như .

"Có thương ?!"

"Hu hu, trai, thương ạ, chị Nguyệt bảo vệ em."

Diêu Khê Nguyệt lập tức xua tay, "Chuyện nhỏ thôi."

Bùi Tịch Thần bỗng nhớ đến Diêu Khê Nguyệt ở xưởng bỏ hoang, mắt phụ nữ đỏ, trông như sắp , bây giờ cô đang cố tỏ bình tĩnh vì sĩ diện ?

tính cách của Diêu Khê Nguyệt là như , nếu sợ hãi tột độ, sẽ bao giờ tỏ yếu đuối mặt khác.

Mắt đen láy, lạnh lùng lệnh: "Giang Dữ Chu, giao cho ."

Giang Dữ Chu ở cửa cúi , "Vâng, Cậu chủ Thần."

Khi ngẩng đầu lên, sát ý khát m.á.u trong mắt lóe lên vụt tắt.

Hai kẻ đáng chết, dám mưu đồ bất chính với tiểu thư Oánh Oánh, chán sống ?

Bùi Tịch Thần vỗ lưng Bùi Oánh Oánh, ôn tồn an ủi: "Được , , nữa mặt sẽ đấy."

Để an ủi cô em gái đang hoảng sợ, đàn ông thu bộ sự lạnh lùng và gai góc, chỉ còn sự dịu dàng.

Đầu óc Diêu Khê Nguyệt tỉnh táo trong chốc lát, khi thấy Bùi Tịch Thần xuất hiện, trở nên choáng váng.

Bùi Oánh Oánh là một nàng công chúa, lớn lên trong sự yêu thương vô vàn, còn cô, một bươn chải, từng ai cưng chiều.

Lần duy nhất nắm bắt hạnh phúc, kết quả chọn nhầm .

Người phụ nữ rũ mắt, lời mang theo men say, "Nếu Cậu chủ Thần đến, Oánh Oánh giao cho , về nhà đây."

Cô nghiêng định rời , bàn tay lớn của đàn ông nắm lấy cánh tay.

Cô khó hiểu về phía .

Trong mắt đàn ông cuộn trào những cảm xúc khó tả, giống như một vòng xoáy, ngay lập tức cuốn hút cô.

"Tôi đưa hai về."

Cô đột nhiên , lấy chìa khóa xe , "Được thôi, đừng quên bảo trợ lý Giang lái xe của về nhé."

Bùi Tịch Thần cầm lấy ném cho Giang Dữ Chu, đưa Bùi Oánh Oánh và Diêu Khê Nguyệt rời khỏi đó.

Giang Dữ Chu nghịch chiếc chìa khóa xe, nhếch mép đáng sợ, "Đã nghĩ xong cách c.h.ế.t ?"

Tống Lam run rẩy cầm nổi điện thoại, "Các , các làm gì?"

Giang Dữ Chu từ từ bước đến bên cạnh Trương Thế An, một cú đá đầu , dùng lực giẫm lên phần của .

"Cô đoán xem?"

Lên xe , Bùi Oánh Oánh vẫn còn thút thít.

"Anh trai, , sợ c.h.ế.t , chị Nguyệt say , em đánh cả hai , may mà chị Nguyệt đột nhiên tỉnh , đá Trương Thế An đất, cũng đến..."

Người đàn ông phụ nữ đang ôm trán ở ghế , cô say thật ? Vậy những tin nhắn cô gửi cho , là thật lòng là trò đùa?

"Đã với em nhiều , ngoài nhớ mang theo vệ sĩ, em chắc nào cũng may mắn như ? Lần may mà Nguyệt Nguyệt ở đây."

Nghe lời trách móc của trai, Bùi Oánh Oánh cảm thấy vô cùng ấm ức.

"Làm em bạn học cấp ba của em như ? Rõ ràng em luôn giấu phận ở trường, họ thể nào phận thật của em."

Diêu Khê Nguyệt khẽ lên tiếng, "Cậu chủ Thần, Oánh Oánh hoảng sợ, đừng trách móc vội, để Oánh Oánh về nhà nghỉ ngơi cho , chuyện gì ngày mai ."

Loading...