Lục Thiếu Vợ Anh là Bác Sĩ Thiên Tài (Lục Cảnh Viêm-Cố Thanh) - Chương 212: Điều tra một người

Cập nhật lúc: 2025-12-17 14:40:27
Lượt xem: 690

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng Lục Cảnh Viêm khỏi dâng lên một tia đắc ý.

Quả nhiên, chỉ cần tỏ đáng thương mặt cô, cô sẽ lập tức trở nên mật hơn với .

Xem , vị bác sĩ tâm lý mới đến cũng vô dụng.

Còn dọn nhà ở, là để xây dựng lòng tin, tiện giao tiếp hơn.

Đàn ông hiểu đàn ông nhất.

Theo thấy, kẻ đó rõ ràng là mượn danh trị liệu, thực chất nhắm Cố Thanh.

Lục Cảnh Viêm đang suy nghĩ thì bỗng nhiên, khóe mắt liếc thấy ngoài cửa sổ thoáng hiện một bóng .

Ngay khoảnh khắc đó, trong đầu chợt sáng tỏ.

Anh nheo mắt, vươn cánh tay rắn chắc, kéo mạnh Cố Thanh lên đùi .

Cố Thanh kêu khẽ một tiếng, còn kịp phản ứng thì rơi vòng tay ấm áp của .

Cô nghi hoặc :

“Anh làm gì ?”

Lục Cảnh Viêm giơ tay khẽ bóp cằm cô, nâng nhẹ lên để ánh mắt hai giao .

Trong đôi mắt sâu thẳm của lóe lên ánh sáng nóng bỏng, giọng trầm thấp đầy mê hoặc:

“Hôn .”

Ngoài chút bá đạo, giọng còn mang theo vài phần nũng nịu.

Cố Thanh vẫn còn giữ lý trí, vỗ nhẹ lên vai nhắc nhở:

“Đây là bệnh viện.”

“Không ai thấy .”

Lục Cảnh Viêm nghiêng đầu, ánh mắt như vô tình liếc ngoài cửa sổ, khóe môi nhếch lên nụ đầy ẩn ý:

“Hơn nữa, em là vợ , là vợ hợp pháp quang minh chính đại của . Cho nên… hôn ?”

Bốn chữ cuối nhẹ, mềm, trầm thấp quyến rũ, như một cọng cỏ đuôi ch.ó tinh nghịch lướt qua vành tai, khiến lòng tê dại.

Ánh mắt Cố Thanh chậm rãi dừng , nhịp tim trong khoảnh khắc bất giác tăng nhanh.

Khoảng cách giữa hai lồng n.g.ự.c chỉ chừng một nắm tay, thở quấn lấy rời.

Xương mày sắc nét, đôi mắt đen như mực sâu thẳm sáng ngời. Sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng mím , mang theo vẻ gợi cảm khó thành lời.

Đường nét gương mặt rõ ràng, cứng cáp mà vẫn tuấn tú. Mái tóc đen mềm xốp, tăng thêm vài phần phóng khoáng bất kham.

Từ xuống , đều tỏa sức hấp dẫn khiến thể cự tuyệt.

Cố Thanh khỏi nữa cảm thán — hổ là đàn ông cô chọn, đúng là trai.

Cuối cùng, cô vẫn thua chút tự chủ vốn chẳng còn bao nhiêu của .

“Được , chỉ một cái thôi.”

Cô nhắm mắt, khẽ đặt một nụ hôn lên môi , định rút thì—

Chưa kịp rời xa, Lục Cảnh Viêm cho phép cô thoát, kéo cô trở , bàn tay to giữ lấy đầu cô, đôi môi nóng bỏng chặn lấy môi cô, mạnh mẽ đào sâu nụ hôn.

“Ưm…”

Cố Thanh chỉ kịp bật một tiếng khẽ, thanh âm liền nuốt trọn trong nụ hôn quấn quýt.

Hơi thở mang dấu ấn riêng của Lục Cảnh Viêm nhanh chóng bao phủ lấy cô, đôi môi cọ xát triền miên, mập mờ quyến rũ.

Ngay lúc , Lục Cảnh Viêm hé mắt, liếc nhanh ngoài cửa sổ, ánh mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.

Tiếp đó, bóng ngoài khẽ động, vội vã rời .

Trong nhà vệ sinh bệnh viện, tiếng nước từ vòi chảy ào ào.

Ân Vĩnh Triết khom lưng, vốc một nắm nước tạt mạnh lên mặt.

Nước lạnh liên tục xối xuống, b.ắ.n tung tóe, cảm giác buốt lạnh lan nhanh, nhưng vẫn thể dập tắt cảm xúc cuộn trào trong lòng .

Ghen tỵ như ngọn lửa dữ, cháy bùng trong lồng ngực.

Hắn chống hai tay lên bồn rửa, ngẩng đầu chằm chằm hình ảnh của chính trong gương.

Lục Cảnh Viêm rốt cuộc dựa cái gì?

Cho dù phế , vẫn thể Cố Thanh ưu ái.

Nghĩ đến kẻ may mắn hơn gấp trăm , vẫn thể sở hữu những thứ khao khát mà bao giờ với tới .

Nỗi phẫn hận theo đó dâng trào.

Hắn hiểu.

Năm đó, và Lục Cảnh Viêm cùng Cố Thanh cứu, vì cô chỉ động lòng với Lục Cảnh Viêm?

Chỉ vì gia thế của Lục Cảnh Viêm hơn ?

Tại phận bất công đến chỉ Cố Thanh thôi, cũng đến tranh giành với ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/luc-thieu-vo-anh-la-bac-si-thien-tai-luc-canh-viem-co-thanh-plxj/chuong-212-dieu-tra-mot-nguoi.html.]

Người đàn ông trong gương nheo mắt, khóe môi cong lên, lộ một nụ dữ tợn.

Hắn nghiến chặt răng, trong ánh mắt hiện lên sự tàn nhẫn quyết liệt.

Bởi vì kiên định với suy nghĩ của .

Cho dù không择 thủ đoạn, cũng nhất định Cố Thanh.

Còn Lục Cảnh Viêm…

Trong đôi mắt u ám của lóe lên ánh sáng nguy hiểm.

Đã thể để c.h.ế.t một , thì cũng cách để c.h.ế.t thứ hai.

Lần cha liều mạng bảo vệ, mới may mắn sống sót.

Lần , tin Lục Cảnh Viêm còn giữ mạng.

thì, trong đời , nhiều vận may đến .

Đã lấy gia thế làm niềm kiêu hãnh, thì xuống tay từ chính thứ tự hào nhất.

Hắn đối phó , tự khắc sẽ khác đối phó .

Nghĩ đến đây, Ân Vĩnh Triết siết chặt mép bồn rửa, dùng lực quá mạnh khiến đầu ngón tay trắng bệch, gân xanh mu bàn tay nổi lên rõ rệt.

Lục Cảnh Viêm tin trực giác của .

Sau khi thấy bóng ngoài cửa sổ lúc nãy, càng chắc chắn vị bác sĩ tâm lý mới đến mưu đồ trong sáng.

Trước khi rời xử lý công việc, Cố Thanh nhắc đến chuyện sẽ cho điều tra Ân Vĩnh Triết.

So với cô, Lục Cảnh Viêm càng tự rõ bộ mặt thật của kẻ “từ trời rơi xuống” .

với cô, giao chuyện cho xử lý.

Cố Thanh cũng dây dưa, gật đầu đồng ý.

Sau khi cô rời , Lục Cảnh Viêm gọi điện cho trợ lý.

“Trần Khải, giúp điều tra một . Tên là Ân Vĩnh Triết, là bác sĩ tâm lý mới tuyển bệnh viện của phu nhân gần đây.”

Đầu dây bên cung kính đáp:

“Vâng, thưa Lục tổng, sẽ điều tra ngay.”

Cúp máy, Lục Cảnh Viêm cầm điện thoại trong tay, những ngón tay thon dài khẽ gõ lên màn hình.

Nhớ ánh mắt Ân Vĩnh Triết khi đó, nhíu chặt mày.

Người đàn ông đơn giản.

Nghĩ rằng điều tra của Trần Khải thể đủ sâu, Lục Cảnh Viêm do dự gọi thêm một khác.

Cuộc gọi kết nối, gọi tên:

“Hình Việt.”

Đầu dây bên nhanh chóng đáp:

“Anh Cảnh Viêm, tự dưng gọi cho em thế? Sức khỏe hồi phục thế nào ? Có ? Hay để em qua thăm luôn nhé?”

Hình Việt một hỏi liền mấy câu, Lục Cảnh Viêm lập tức ngăn :

“Không cần đến thăm , bên thứ đều , em cứ lo công việc của .”

Nghe , Hình Việt đành ghế máy tính.

Anh hỏi:

“Vậy tình trạng hồi phục của thế nào ? Trước đó chị dâu sắp thể tập phục hồi ?”

Lục Cảnh Viêm ngoài cửa sổ, giọng điềm đạm:

“Đã thử , nhưng thất bại.”

Hình Việt “a” lên một tiếng, ngạc nhiên:

“Sao ? Trong lúc phẫu thuật vấn đề gì ?”

Lục Cảnh Viêm lắc đầu:

“Không liên quan đến phẫu thuật, là vượt qua rào cản trong lòng.”

Hình Việt hỏi :

“Vấn đề tâm lý?”

“Ừ.”

Lục Cảnh Viêm gật đầu:

“Lần gọi cho em, là em giúp một việc.”

Hình Việt ngơ hai giây, chút mơ hồ:

“Anh Cảnh Viêm, em là hacker, mấy thứ bác sĩ tâm lý , em hiểu. Anh tìm nhầm ?”

Lục Cảnh Viêm bật khẽ:

“Anh nhờ em điều tra một .”

Loading...