Lục Thiếu Vợ Anh là Bác Sĩ Thiên Tài (Lục Cảnh Viêm-Cố Thanh) - Chương 142: Không cần phải vu oan ai

Cập nhật lúc: 2025-12-03 02:33:46
Lượt xem: 105

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Nhã là Evelyn?

Cố Thanh ngờ Từ Nhã táo bạo đến mức dám lừa cả phu nhân Lục. Trước đó, cô còn vòng vo, dẫn dắt bà, khiến bà nghĩ rằng cô chính là Evelyn, dám thẳng thắn thừa nhận.

Có vẻ việc từ chối để cô chữa trị cho Cảnh Viêm khiến Từ Nhã sốt ruột.

Một nụ nhẹ nở môi cô:

“Mẹ, chắc Từ Nhã là Evelyn ?”

Chưa kịp phu nhân Lục trả lời, cô lắc đầu, :

“Chúng hết đừng bận tâm chuyện cô Evelyn . Trước đây con hứa với sẽ làm hết sức để chữa trị cho Cảnh Viêm, và tình hình hiện tại, khả năng thành công là cao.”

“Hơn nữa, thời gian qua, tình trạng rối loạn chức năng sinh lý nam của Cảnh Viêm tiến triển , tính đến hôm qua gần như hồi phục . Vì , cần đổi bác sĩ, và con cũng đồng ý việc đó.”

“Chờ !”

Phu nhân Lục bắt từ khóa, vô thức nắm lấy cánh tay Cố Thanh, giọng tăng lên một chút:

“Mẹ là… chức năng sinh lý nam của Cảnh Viêm gần như bình phục? Có thật ?”

Lần Cố Thanh tiến triển, bà còn nghĩ cách đến khi bình phục còn xa, nào ngờ nhanh đến .

Phu nhân Lục một lúc nên gì.

Cố Thanh nắm tay đau, nhưng cô hiểu tâm trạng hiện tại của bà.

khẳng định:

, chức năng sinh lý của Cảnh Viêm hồi phục, giờ chỉ cần xác định chất lượng tinh trùng bình thường .”

Nghe cô xác nhận nữa, phu nhân Lục hồng cả hai má, ánh mắt long lanh.

Tin đối với bà thật sự là một niềm vui trời cho!

một lúc lâu, liên tục lời cảm ơn Cố Thanh:

“Thanh nhi, ngờ con thật sự chữa bệnh cho Cảnh Viêm, , khi đó tin nhầm .”

Bỗng nhớ điều gì, bà dừng , hỏi:

“Thanh nhi, nếu chức năng sinh lý của Cảnh Viêm sắp bình phục, còn đôi chân của thì ? Tình hình hiện tại thế nào? Bao lâu mới lên ?”

Tình trạng chân Cảnh Viêm đây gần như bác sĩ đưa kết luận tiêu cực.

Bà liên tiếp nêu nhiều câu hỏi, Cố Thanh nên trả lời câu nào .

Nhìn ánh mắt tràn đầy hy vọng của phu nhân Lục, cô nghiến môi, vẫn thật:

“Chân Cảnh Viêm, con cũng đang cố gắng chữa trị, nhưng hiệu quả rõ rệt.”

Phu nhân Lục gượng:

“Ý con là đến giờ vẫn tiến triển đáng kể?”

Cố Thanh hít một , gật đầu:

“Hiệu quả nhỏ, nhưng tất cả đều trong kế hoạch của con. Tình trạng Cảnh Viêm chỉ cần phục hồi đến mức thể tiến hành phẫu thuật, đó mới thấy chuyển biến rõ rệt.”

Nghe xong, phu nhân Lục thất vọng.

Có vẻ, dù chức năng sinh lý của Cảnh Viêm thể hồi phục, nhưng đôi chân của vẫn gì chắc chắn.

Bà suy nghĩ một lúc, :

“Thanh nhi, cảm kích con hết lòng chăm sóc Cảnh Viêm. , vẫn giữ quan điểm của .”

Cố Thanh ngẩng mắt bà, phu nhân Lục tiếp:

“Từ Nhã với về việc cô tìm con. Mẹ con để ý mối quan hệ thanh mai trúc mã giữa cô và Cảnh Viêm, nên tiếp cận. Mẹ hiểu. những chuyện thể chỉ một phía.”

“Mẹ chia rẽ con và Cảnh Viêm, chỉ Từ Nhã chữa bệnh cho Cảnh Viêm, còn chuyện khác, sẽ để cô ý nghĩ gì. Con là vợ Cảnh Viêm, sẽ cùng đến cuối đời, tin con chắc chắn cũng Cảnh Viêm hồi phục nhanh chóng.”

Phu nhân Lục nắm tay Cố Thanh, thuyết phục bằng lý lẽ bằng tình cảm:

“Con là sinh viên y, chắc chắn lạ gì tên Evelyn, ? Từ Nhã giỏi đến , uy tín trong y học, chỉ giao Cảnh Viêm cho cô mới an nhất. Mẹ hy vọng con thể bỏ qua định kiến, để cô giúp Cảnh Viêm hồi phục nhanh hơn. Con cũng khuyên Cảnh Viêm, để nhận sự chữa trị của Từ Nhã, ?”

Nghe phu nhân Lục , Cố Thanh khỏi khâm phục tài ăn của Từ Nhã.

Cô tự nhiên rút tay :

“Mẹ, con tất nhiên Cảnh Viêm sớm . Từ Nhã đơn giản như nghĩ, nhiều chuyện con tạm thời tiện . con dám chắc, Từ Nhã Evelyn.”

Ngay khi Cố Thanh dứt lời, phu nhân Lục lập tức phủ nhận:

“Không thể nào!”

Bà nhíu mày:

“Giáo sư Phùng từng làm việc chung với Evelyn ở Mỹ, chính ông thừa nhận Từ Nhã là Evelyn. Thanh nhi, con tiếp cận Cảnh Viêm, nhưng cần những lời vu oan như .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/luc-thieu-vo-anh-la-bac-si-thien-tai-luc-canh-viem-co-thanh-plxj/chuong-142-khong-can-phai-vu-oan-ai.html.]

“Từ Nhã là đứa trẻ lớn lên, làm việc đôi khi cực đoan, nhưng tuyệt đối loại lời dối dễ vạch trần như thế.”

Phùng Chính Đoạn?

Cố Thanh lặng một lúc. Sao ông giúp Từ Nhã?

Phùng Chính Đoạn vốn cương trực, bao giờ liên kết với kiểu như Từ Nhã.

Trừ khi… ông Từ Nhã uy hiếp, mới đành dối.

Như , Từ Nhã thật sự đơn giản.

Cố Thanh kéo suy nghĩ, thái độ cứng rắn nhưng vẫn lễ độ với phu nhân Lục:

“Mẹ, con cần vu oan ai. Rõ ràng là, so với con, tin Từ Nhã hơn.”

chuyện đó liên quan đến con. Con chỉ tình trạng Cảnh Viêm bây giờ thể chịu thêm rủi ro. Con sẽ giao cho Từ Nhã. Nếu can thiệp quyết định của chúng con, thì hãy trực tiếp với Cảnh Viêm.”

Phu nhân Lục từng thấy Cố Thanh cứng rắn như , bà tin nổi:

“Ý con là ?”

Giận dữ trong lòng bà bùng lên:

“Con bé bướng bỉnh thế! Chính vì Cảnh Viêm chịu nổi thất bại, mới giao cho kinh nghiệm. Vậy mà con chỉ vì chút tâm tư mà từ chối cơ hội phục hồi của . Yên tâm, sẽ thuyết phục Cảnh Viêm. Con lời, cũng thêm nữa!”

Nói xong, bà kéo vạt áo, bước dứt khoát.

Cố Thanh theo bóng lưng rời , tâm trí về một chi tiết—

Phùng Chính Đoạn thừa nhận Từ Nhã là Evelyn?

Nghĩ đến đó, cô khẽ nheo mắt.

Cô cầm điện thoại bàn thấp, bấm một dãy .

Ở đầu dây bên

Phùng Chính Đoạn xong giờ dạy, đường về văn phòng, điện thoại rung lên.

Nhìn lạ, ông suy nghĩ nhiều, nhấn :

“Alo, xin hỏi ai gọi?”

Một giọng nữ trong trẻo vang lên:

“Giáo sư Phùng, lâu gặp.”

Giọng quá quen thuộc khiến ông cứng tại chỗ. Học sinh phía suýt nữa đ.â.m ông, vội cúi chào.

Ông gật nhẹ, rẽ lối vắng .

Ông run run hỏi:

“Là… Evelyn ?”

Cố Thanh đáp một tiếng:

, là .”

Lòng bàn tay ông ướt mồ hôi. Kể từ khi đồng ý làm chứng giả cho Từ Nhã, mạo danh Evelyn, ông từng nghĩ sẽ đối mặt chính chủ nhanh đến .

Evelyn bao giờ dùng cố định, lẽ ông nhận .

giờ cuộc gọi kết nối, ông thể cúp máy.

Dù chỉ qua điện thoại, ông vẫn cảm thấy áy náy và hổ tột cùng.

Giọng Cố Thanh vang lên:

“Giáo sư Phùng, chiều nay chúng gặp ở chỗ cũ nhé.”

Phùng Chính Đoạn sắc mặt phức tạp, phản ứng đầu tiên là trốn.

Ông ấp úng:

“Evelyn, thực … chiều nay còn lớp…”

Cố Thanh cắt lời, giọng nhẹ nhàng:

“Tôi kiểm tra, chiều nay thầy tiết.”

Phùng Chính Đoạn sững , đúng , Evelyn là ai, gì, khó để tìm .

Ông im lặng một lúc, giọng Cố Thanh khẽ:

“Vậy nhé, hẹn gặp.”

Phùng Chính Đoạn đành gật đầu:

“Ừ… .”

--- full ib zl:0963.313.783-

Loading...