Lục Thiếu Vợ Anh là Bác Sĩ Thiên Tài (Lục Cảnh Viêm-Cố Thanh) - Chương 12: Hãy tôn trọng cô ấy

Cập nhật lúc: 2025-11-28 13:32:00
Lượt xem: 123

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Cảnh Viêm trầm giọng hỏi: “Mạng của suýt nguy hiểm bao nhiêu ?”

Lục Cảnh Minh trai lo lắng cho , cúi đầu : “Xin , , làm lo lắng. Đừng với nhé.”

Trên đường tới bệnh viện, Lục Cảnh Viêm cho hỏi tình trạng của Lục Cảnh Minh, thực sự gì nghiêm trọng.

Kể từ tai nạn, từng ngủ yên, cũng bà vì chuyện mà lo lắng thêm.

“Cậu nghỉ ngơi , lát nữa sẽ gọi đưa về nhà. Còn chuyện với , đừng lo. Công ty còn việc, .”

Lục Cảnh Minh thấy định , vội nắm lấy, gấp rút : “Anh, tuyệt đối kết hôn với Cố Thanh!”

Lục Cảnh Viêm nhàn nhạt: “Buông .”

Nhìn vẫn tỏ vẻ thờ ơ, Lục Cảnh Minh hoảng: “Anh tin em , Cố Thanh . Hai chị em nhà Cố, đều gì. Anh , trong một gia đình, thể nuôi dạy hai loại khác ; thích dối thường mưu mô.”

Bỗng nhiên nhớ đến cô gái xinh , dịu dàng mà gặp tại hiện trường tai nạn.

Anh siết c.h.ặ.t t.a.y Lục Cảnh Viêm, háo hức : “Anh đừng cưới Cố Thanh! Em một ứng viên chị dâu tuyệt vời! Lúc tai nạn, em gặp một cô gái cực kỳ xinh và dịu dàng, chính cô cứu em. Em thấy tuổi cô cũng gần bằng , ngay từ ánh đầu tiên, em cảm thấy hai trời sinh một cặp, thật sự. Chỉ là em kịp xin thông tin liên lạc thì cô đưa lên xe cứu thương.”

Anh rành rọt, cuối cùng khẳng định: “Anh ơi, giờ hủy hôn với nhà Cố , cưới cô gái xinh . Em nhất định sẽ nghĩ cách giúp tìm cô , thấy ?”

Những lời của Lục Cảnh Minh trong mắt Lục Cảnh Viêm thật vô lý.

Anh Lục Cảnh Minh, ánh mắt lạnh: “Ai dạy lưng một cô gái như ?”

Lục Cảnh Minh sợ hãi, im lặng dám trả lời.

“Việc hôn sự với nhà Cố thể hủy, cũng đừng những lời trẻ con nữa.”

Lục Cảnh Viêm xe lăn, định , bỗng nhớ điều gì, nghiêng đầu : “À, Cố Thanh kẻ dối như . Sau sẽ là chị dâu , hãy tôn trọng cô .”

Lục Cảnh Minh sửng sốt lời trai, đến khi tiếng cửa đóng , mới tỉnh hồn.

“Hay quá, quá… Cô gái Cố Thanh , rốt cuộc dùng chiêu trò gì ? Anh trai mới gặp một làm mê mẩn như .”

Sau một hồi suy nghĩ, Lục Cảnh Minh càng quyết tâm: Dù thế nào, cũng tuyệt đối để Cố Thanh kết hôn với trai .

Giờ mới gặp một cô gái cực kỳ phù hợp với trai, làm thể bỏ lỡ .

Hàng hàng cây phượng vĩ mọc dọc đường, lá vàng rơi trải đầy mặt đất.

Cảnh vật phố phần tịch mịch, một nhà hàng ở góc đường.

Trong một phòng riêng của nhà hàng, hai đối diện .

Một nam một nữ, tuổi tác chênh lệch khá lớn.

Người đàn ông trông gần sáu mươi, tóc hai bên bạc trắng.

Đối diện là cô gái hơn hai mươi tuổi, tóc đen dài, dáng mảnh mai – chính là Cố Thanh.

Người đàn ông : “Evelyn, từ khi ở Mỹ chúng chia tay, hẹn cô bao , cuối cùng cô bận rộn cũng chịu gặp một .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/luc-thieu-vo-anh-la-bac-si-thien-tai-luc-canh-viem-co-thanh-plxj/chuong-12-hay-ton-trong-co-ay.html.]

Người đàn ông chính là Phó Giảng sư danh tiếng của Đại học Y Khoa Cảnh Thành, Phó Giáo sư Phùng Chính Đoạn.

Khi ở Mỹ, Cố Thanh từng cộng tác với ông.

câu của ông là đùa, cầm tách mặt, mỉm đáp: “Quả thực chút việc riêng bận rộn, xin Phó lão. Lấy rượu, kính ông một chén.”

Khi đầu gặp cô ở Mỹ, Phùng Chính Đoạn thấy cô lạnh lùng, nhiều, ấn tượng , còn quá trẻ, năng lực xử lý công việc chắc .

sự việc ở Phố Tàu, ông năng lực của cô thuyết phục.

Nói đúng hơn, ông chỉ thích cô bé, mà còn ngưỡng mộ.

Một trẻ tuổi, tài năng, thực lực như Evelyn, nhiều.

Phùng Chính Đoạn vui mừng, nâng tách chạm nhẹ với Evelyn.

“Evelyn, chúng vòng vo ,” ông . “Lần mời cô ngoài, thành tâm mời cô về trường giảng một buổi.”

Cố Thanh suy nghĩ một chút, bà nội mất ngay bàn mổ của cô, cô thoát khỏi bóng tối đó.

Hơn nữa tay cô thi thoảng vẫn run…

Thêm đó, thời gian gần đây cô cũng đang theo dõi bệnh tình của Lục Cảnh Viêm, tốn nhiều tâm sức.

thể tập trung để giảng bài.

Cố Thanh áy náy: “Phó Giáo sư, tiên cảm ơn trường mời . đang một bệnh nhân quan trọng cần điều trị. Giảng về y học cần thận trọng, hiện tại thực sự thời gian, nên đành từ chối. khi chữa xong bệnh nhân , nếu trường vẫn mời, chắc chắn sẽ phụ lòng Phó Giáo sư.”

Phùng Chính Đoạn , , gật gù: “Được, , câu nhớ kỹ. Lúc đó cô từ chối, sẽ với rằng vị thầy y học tài ba lừa .”

Cố Thanh gật đầu: “Một lời , bốn ngựa khó đuổi.”

Thái độ của cô khiến Phùng Chính Đoạn hài lòng: “Cô ăn , nhà vệ sinh một chút.”

Ông , từ nhà vệ sinh , gọi lưng.

Ông , thấy một cô gái mặc váy xanh, vui vẻ chạy đến: “Phó Giáo sư, thật là ông!”

Cố Nhược thi Đại học Y Khoa Cảnh Thành, là một trong những sinh viên tích cực phát biểu lớp, nên Phùng Chính Đoạn cũng nhận cô.

“Cố Nhược cũng ở đây ăn ?”

Cô nghĩ đến Lục Cảnh Minh, ngượng ngùng gật đầu: “Vâng, cùng một bạn.”

Cô hỏi tiếp: “Phó Giáo sư, ông một ?”

“À …”, Phùng Chính Đoạn ngập ngừng hai giây, nhớ đến Evelyn bí ẩn, đoán cô , liền đáp: “Ăn với một thần tượng của .”

“Thần tượng?” Cô ngạc nhiên: “Có thể là thần tượng của Phó Giáo sư, chắc đó xuất sắc lắm nhỉ!”

Phùng Chính Đoạn gật đầu: “Rất xuất sắc, trẻ tài năng.”

Cố Nhược giao lưu nhiều hơn với thầy, để thầy ấn tượng về , liền : “Phó Giáo sư, mấy ngày em mua nhiều sách về y học. Trong đó một cuốn do thần tượng Evelyn , nhưng nhiều thuật ngữ chuyên môn khó hiểu, em nắm hết. Về nhà, em thể nhắn WeChat nhờ thầy giải đáp ?”

Loading...