"Thôi ."
"Cũng chẳng đáng tiền gì, cần nữa."
Tôi bước ngoài.
"Viên Viên."
Cố Kỳ Thâm đột nhiên lên tiếng.
Bước chân khựng .
dừng hẳn, cũng đầu .
Tháng đầu tiên chia tay.
Tôi bắt đầu thử chấp nhận những mối quan hệ mới.
Bạn bè giới thiệu hai trai, nhưng thời gian ngắn tiếp xúc, cả hai đều kết thúc trong im lặng.
Điều khiến nản lòng, và chút buồn bã.
Tháng thứ hai chia tay, cô bạn rủ chơi giải khuây.
Sau khi tụ tập với vài bạn học cấp ba.
Cô kéo đến hộp đêm.
Chiếc váy ngắn đang mặc là do cô bạn ép .
Khi say khướt lôi sàn nhảy.
Cô còn một đoạn video ngắn đăng lên vòng bạn bè.
"Viên Viên bé nhỏ của chúng trưởng thành thành một phụ nữ xinh và quyến rũ ! Tái bút: Mỹ nữ độc , đang tìm yêu! Các soái ca hãy xông lên!"
Đăng xong vòng bạn bè, cô ném điện thoại sang một bên chạy đến nhảy cùng .
Hoàn WeChat của cô nổ tung.
Cho đến khi đám đông vui vẻ bỗng nhiên bắt đầu náo động.
Nữ sinh bên cạnh cấu tay , thầm thì hét lên:
"Viên Viên, Viên Viên, đàn ông là ai thế!"
"Á a a, đời tớ diễm phúc gì mà thấy cực phẩm như !"
Tôi qua với đôi mắt mờ mịt vì say.
Trong ánh đèn lộng lẫy, một đàn ông mặc vest công sở màu đen, dáng cao lớn thẳng tắp, đang sải bước dài về phía chúng .
Tuy rõ mặt, nhưng chỉ riêng vóc dáng đó thôi cũng đủ khiến hét lên .
"Là Thẩm Tri Hành! Tớ nhầm chứ? Nam thần học đường thiên tài Thẩm Tri Hành hồi cấp ba?"
Tôi kìm khẩy: "Thẩm Tri Hành ư? Một học sinh ngoan như làm thể đến cái chỗ như hộp đêm chứ!"
"Cậu hoa mắt ."
Tôi đẩy tay cô bạn , ôm cô bạn tiếp tục nhảy.
cánh tay bỗng một lực mạnh siết chặt: "Ninh Vãn."
Ánh mắt dán chặt bàn tay đến cực điểm đó.
Ngón tay dài, đốt xương rõ ràng, mu bàn tay ẩn hiện những đường gân xanh nhạt.
Quyến rũ nên lời.
Trên cổ tay gầy guộc đeo một chiếc đồng hồ thép đắt tiền.
Ánh mắt từ từ hướng lên, cuối cùng dừng khuôn mặt tuấn tú, cao quý đó.
Tôi ngây .
"Thẩm Tri Hành, thật sự là ?"
"Đi với ."
Sắc mặt vô cùng nghiêm túc, nghiêm túc đến mức khiến dám phản kháng nửa lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/khuc-nhac-thanh-xuan/chuong-2.html.]
Tôi kéo khỏi sàn nhảy, ngoái cầu cứu cô bạn .
cô bạn sợ hãi trốn lưng khác, căn bản dám tiến lên một bước.
Thẩm Tri Hành kéo đến hành lang một bóng .
Tôi loạng choạng vững, ép sát tường.
"Ninh Vãn."
Anh nâng mặt lên, khi phòng , dứt khoát hôn xuống.
"Nếu một lạ nước lạ cái em cũng sẵn lòng cân nhắc, liệu em thể thử, ở bên ?"
Có lẽ là do men làm mê .
Có lẽ là do nụ hôn quá sâu khiến thiếu dưỡng khí.
Đầu óc hỗn loạn thành một mớ bòng bong, những suy nghĩ lộn xộn, nó trở nên trống rỗng.
Cho đến cuối cùng, nụ hôn dài kết thúc.
Tôi chân tay mềm nhũn dựa n.g.ự.c Thẩm Tri Hành.
" mà..."
" mà gì?"
"Anh và Cố Kỳ Thâm, đây là em ?"
Thẩm Tri Hành cúi xuống ,
Đưa tay vén lọn tóc rối bên tai vành tai.
"Thì , điều đó phạm pháp ?"
"Đương nhiên phạm pháp..."
"Vậy, em đồng ý ?"
"Anh hôn xong , còn hỏi em đồng ý ?"
Tôi trợn mắt, với vẻ hung dữ xù lông.
Thẩm Tri Hành chợt bật .
"Ninh Vãn."
Ngón tay cái của xoa nhẹ má , đặt lên khóe môi .
"Chúng rõ gốc gác của , vẫn hơn là lạ, đúng ?"
Đầu óc nóng bừng lên, lạ lùng cảm thấy lời Thẩm Tri Hành lý.
Thà đối mặt với còn hơn là một đàn ông xa lạ.
Không chỉ rõ gốc gác, mà còn trai nữa, thế nào cũng lỗ.
"Vậy... chúng thử xem?"
Khóe mắt Thẩm Tri Hành ánh lên nụ sâu hơn.
Anh cúi xuống hôn nữa: "Anh sẽ cố gắng, đảm bảo em hài lòng."
Chuyện hẹn hò xem mắt thất bại hai , vì truyền đến tai Cố Kỳ Thâm.
Sau khi uống rượu, nhắc đến: "Lần ăn, thấy Viên Viên và bạn trai cô ."
"Bạn trai nào, chỉ ăn hai bữa cơm là thôi ."
"Cũng đúng, trong lòng Viên Viên là Thâm, mà cô yêu đương thật ."
Cố Kỳ Thâm thờ ơ nhấp một ngụm rượu, giọng nhạt: "Cô vốn si tình như mà, các mới quen cô ngày đầu."
" thì cũng Thâm, Viên Viên hơn một hai tháng nay liên lạc với , đúng là bất thường đấy."
"Cô chẳng vẫn luôn như ? Khi hẹn hò với khác, cô im lặng như thể c.h.ế.t ."
Cố Kỳ Thâm đặt ly rượu xuống, trong lòng vô cớ cảm thấy bồn chồn.
Anh chia tay bảy tám ngày , nhưng phía Ninh Vãn vẫn tin tức gì.