“Hồi học chơi Quyền Hoàng ? Trò đối kháng giống trò đó, bên , đối diện ?”
Thừa Mỹ Minh Diệu với vẻ mặt cực kỳ chán nản, một lúc lâu gì. Trái tim và con ngươi của Minh Diệu dường như cùng lúc cái lạnh xâm chiếm, nụ nhiệt tình bất giác nhạt quá nửa.
“Thừa Mỹ, chúng cùng chơi bóng rổ ? Anh thấy hai cùng ném thì tỷ lệ trúng sẽ cao hơn một chút.”
Trước máy ném bóng rổ tự động, Minh Diệu kiên nhẫn chờ đợi Thừa Mỹ. Ánh mắt Thừa Mỹ nhẹ nhàng rơi xuống như một chiếc lông vũ, trong con ngươi đang dần tan rã, Minh Diệu thấy rõ hình ảnh của những tinh thể tuyết. Minh Diệu bất giác hít một lạnh, nhưng khóe miệng vẫn nở một nụ ngây thơ.
“Thế nào? Anh chơi giỏi lắm đúng , hồi học còn ở trong đội tuyển của trường đấy. Chỉ là lâu luyện nên tay cứng, chỉ cần thêm mấy quả nữa là thể chơi thêm một ván .”
Thừa Mỹ vẫn cúi đầu, giống như một đứa trẻ nản lòng, lặng lẽ Minh Diệu đang ngừng lẩm bẩm một , thậm chí còn khẽ thở dài khi mặt ngoài cửa. Minh Diệu lặng lẽ thu ánh mắt, lúc vẻ mặt của Thừa Mỹ lên quá đủ về kết cục của hai , nhưng Minh Diệu vẫn cố gắng đùa.
“Có chơi hăng quá ? Bụng đói , chúng ăn khuya .”
Thừa Mỹ mặt về phía Minh Diệu, lên tiếng, vẻ mặt cô đột nhiên lộ rõ vẻ mệt mỏi rã rời.
“Chu đại lý, …”
Minh Diệu gật đầu, tiếp tục mỉm .
“Thôi bỏ , chúng thôi.”
Phòng
Vòi ấm vẫn bốc nóng, cần đợi một lúc nữa mới đạt đến điểm sôi. Mãi cho đến khi nước như những sợi chỉ trắng bắt đầu bốc lên từ vòi ấm, nắp ấm “cạch cạch” liên tục đẩy lên, Thừa Mỹ vẫn gì, nhưng vẻ mặt động đó dường như đang chờ đợi sự đồng ý. Minh Diệu một nữa xòe những ngón tay vốn đang nắm chặt, ánh nến đỏ rực thấm đẫm những khớp ngón tay trắng bệch của , mơ hồ rỉ từ kẽ tay. Thừa Mỹ chắc chắn hiểu sự dằn vặt sâu trong lòng Minh Diệu, nhưng lẽ vì ánh nến chiếu lên con ngươi vốn dĩ lãnh đạm, gương mặt Thừa Mỹ đột nhiên trông kiên định hơn, giống vẻ mệt mỏi lúc nãy.
“Được , chuẩn xong , bây giờ em thể .”
Thừa Mỹ gật đầu, cô định mở miệng, vẻ sinh động mặt Minh Diệu lập tức biến mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/khi-ngay-va-dem-gap-nhau/chuong-318-tro-ve-lam-ban.html.]
“Chu đại lý, tuy bây giờ còn mấy ngày nữa mới hết thời hạn một tháng của chúng , nhưng mau chóng cho suy nghĩ thật trong lòng , lẽ thể tiếp tục hẹn hò với nữa. Đại lý, hơn tưởng nhiều, trong lòng cũng điều đó, nhưng trái tim cứ luôn hướng về một nơi kỳ lạ, thể kiên trì nữa.”
Minh Diệu hỏi dồn cũng ép buộc, chỉ vận dụng bộ não vốn mấy linh hoạt của để cẩn trọng lắng câu tiếp theo. Từ vẻ mặt của Minh Diệu, Thừa Mỹ chắc chắn rõ hiểu những lời cô sắp , vì cô càng thẳng hơn.
“Biết thế , đáng lẽ lúc đầu nên bắt đầu với , bây giờ đáng ghét ?”
Thừa Mỹ hỏi , rời tay khỏi tách , khoảnh khắc đó, ánh nến vụt lên chiếu rọi nụ cay đắng của Minh Diệu.
“Ừm, cũng một chút…”
Thời gian lặng lẽ trôi , Minh Diệu cúi đầu, và giọng của Thừa Mỹ một nữa vang lên trong sự tĩnh lặng.
“Xin , thật sự xin …”
Thừa Mỹ vốn nghĩ Minh Diệu sẽ tức giận hỏi lý do cụ thể, nhưng im lặng, khi ánh nến chập chờn một nữa chiếu sáng mí mắt và sống mũi của Minh Diệu, nở nụ quen thuộc.
“Thừa Mỹ, em đừng , dù đề nghị hẹn hò thử một tháng mới quyết định là mà.”
Ánh nến gần như chạm đến mặt Thừa Mỹ, nhưng đường nét ngũ quan của cô như hòa tan trong bóng tối, trông như một lạ mặt vô cảm. Nụ của Minh Diệu càng rạng rỡ hơn, như thể chuyện gì xảy , mặc dù trong mắt mơ hồ hiện lên những giọt lệ nhỏ bé và tĩnh lặng.
“Đừng như , em biểu cảm gì thế , chia tay thôi mà phạm tội c.h.ế.t . Trai gái hẹn hò thấy hợp thì đương nhiên thể chia tay, làm ơn cũng đầu yêu đương, trong tình yêu của đầy rẫy chuyện đá và đá, bây giờ nghĩ tình yêu chẳng là như ? Tuy lý do em đưa gượng ép, nhưng vẫn thể chấp nhận.”
Do bóng nến chập chờn, Minh Diệu thể phân biệt vẻ mặt của Thừa Mỹ đang đổi liên tục, chỉ là do ánh sáng di chuyển gây ảo giác. Minh Diệu còn quan tâm nữa, mỉm lắc đầu.
“Chúng … cứ tự nhiên mối quan hệ đồng nghiệp thoải mái , đừng vì khó xử mà coi như xa lạ, thấy trong phim Hollywood các cặp đôi chia tay vẫn cơ hội làm bạn mà, nên chúng thể trở thành bạn bè một nữa, đúng ?”
Đối với lời đề nghị cuối cùng của Minh Diệu, Thừa Mỹ do dự một lúc, cuối cùng chậm rãi gật đầu.