Khi Không Nịnh Nọt, Vợ Ú Vừa Xinh Vừa Ngầu - Khương Tỉnh Tỉnh & Chiến Dạ Tiêu - Chương 1729: Cô có phải đã tìm bạn trai rồi không?

Cập nhật lúc: 2025-12-23 04:57:50
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Không đợi Khương Tỉnh Tỉnh mở lời, viện trưởng tiếp tục : “Nếu là vì lý do của Chủ nhiệm Phương, thì cô cứ yên tâm, ông Bệnh viện Hoàng gia sa thải .”

“Không vì Phương Thế Kiện.” Khương Tỉnh Tỉnh thẳng.

“Bây giờ phận của lộ, nếu tiếp tục làm việc tại Bệnh viện Hoàng gia sẽ gây nhiều phiền phức. Để tránh những phiền phức , quyết định xin nghỉ việc. Tuy nhiên, rõ với Phó viện trưởng Khâu , nếu bệnh viện bất kỳ ca bệnh khó, hoặc ca phẫu thuật độ khó cao, vẫn thể liên hệ với .”

Điều , tuy viện trưởng Khâu Hoành Bân kể , nhưng vẫn kìm mà thở dài thườn thượt.

Vì sự bồng bột nhất thời của Phương Thế Kiện, khiến Bệnh viện Hoàng gia của họ liên tiếp mất hai nhân tài lớn!

Trong đó, còn một là Thánh thủ một trong ngành ngoại khoa nổi tiếng quốc tế!

Mỗi nghĩ đến đây, viện trưởng chỉ lôi Phương Thế Kiện đ.á.n.h cho một trận.

“Bác sĩ Khương …” Viện trưởng dường như còn thêm điều gì đó, nhưng ông mới mở lời Khương Tỉnh Tỉnh cắt ngang:

“Tôi còn chút việc, nhé viện trưởng.”

“Thôi , làm phiền cô nữa.” Bất đắc dĩ, viện trưởng đành bỏ cuộc.

Buổi trưa, Khương Tỉnh Tỉnh đưa cụ bà ngoài.

Bởi vì hôm nay, Phương Vận Giai hẹn họ ăn trưa cùng .

Khi họ đến phòng riêng của nhà hàng, Phương Vận Giai ở đó .

“Bà ngoại, Tỉnh Tỉnh.” Nhìn thấy họ đến, Phương Vận Giai lập tức tươi chào đón, còn thiết ôm cụ bà một cái.

Nhìn thấy Phương Vận Giai, cụ bà cũng vui mừng.

“Lại đây, chỗ .” Phương Vận Giai đến bên của cụ bà, đỡ bà, dẫn bà đến ở ghế chủ tọa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/khi-khong-ninh-not-vo-u-vua-xinh-vua-ngau-khuong-tinh-tinh-chien-da-tieu/chuong-1729-co-co-phai-da-tim-ban-trai-roi-khong.html.]

Cô ngẩng đầu Khương Tỉnh Tỉnh: “Tỉnh Tỉnh em cứ tùy ý nhé.”

“Được.” Khương Tỉnh Tỉnh khẽ gật đầu, xuống chiếc ghế bên cạnh cụ bà.

Ánh mắt cô vẫn luôn đặt Phương Vận Giai.

Cô phát hiện , Phương Vận Giai đổi.

Nói thế nào nhỉ, cô cảm thấy Phương Vận Giai dường như rạng rỡ hẳn lên, giống như… đây, giống như nuôi dưỡng .

Có thể thấy, gần đây cô sống .

Điều chỉ Khương Tỉnh Tỉnh phát hiện , mà cụ bà cũng thấy.

“Vận Giai , con tìm bạn trai ?” Cụ bà trực tiếp hỏi.

“Ừm…” Phương Vận Giai sững , đó cong môi , hỏi ngược , “Rõ ràng đến thế ạ?”

“Ừm.” Cụ bà gật đầu, ánh mắt dừng ở chiếc cổ lộ của cô, , chính xác hơn, là những vết hằn đỏ mờ ám cổ, tiếp, “Nhìn những vết hằn cổ con kìa, bà lờ cũng khó.”

“Ha ha ha…” Phương Vận Giai bối rối đưa tay sờ lên cổ , nụ chút ngượng ngùng.

Không cô nghĩ đến điều gì, cô ngước mắt Khương Tỉnh Tỉnh một cái.

Khương Tỉnh Tỉnh cũng đang cô, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh tế xinh của cô nở một nụ nhẹ.

Phương Vận Giai khẽ mím môi, nhất thời, cô chút dám Khương Tỉnh Tỉnh, cô cúi thấp mắt, ánh mắt chớp động hai cái.

Cụ bà thúc giục hỏi: “Mau kể cho bà , đối phương thế nào? Làm việc ở ? Bao nhiêu tuổi ?”

Phương Vận Giai thấy lời , ngước mắt Khương Tỉnh Tỉnh một nữa, nhưng nhanh chuyển ánh mắt sang cụ bà, giải thích với bà: “Chúng cháu, chúng cháu vẫn chính thức xác nhận quan hệ ạ! Bà ngoại, một thời gian nữa, cháu sẽ dẫn đến gặp bà, ạ?”

Loading...