Khai Phá Cổ Mộ - Chương 355: Đao pháp – con đường tinh tiến.
Cập nhật lúc: 2025-12-23 03:19:53
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiều hôm đó, ru rú trong ký túc xá suy nghĩ về chuyện “con đường dẫn tới thiên giới”. Thế nhưng Ban Ban cứ bám lấy rời, thỉnh thoảng “ư ư” vài tiếng, khiến mãi chẳng thể tập trung tinh thần.
Không còn cách nào khác, đành đưa sang chỗ Ngân Linh, nhờ cô trông giúp một lúc.
Thế nhưng tiễn Ban Ban khỏi cửa, ngoài hành lang vang lên một tràng bước chân quen thuộc. Nghe vẻ là đang thẳng về phía .
“Sư phụ? Người về ?”
Đợi đến gần, khoanh tay ngực, dựa khung cửa. Lão Giang khan một tiếng:
“Không hổ là đồ của , thính giác nâng cao nhanh thật, đến cả tiếng bước chân của cũng …”
Quả nhiên, mỗi khen là tiện thể khen luôn bản một lượt, đúng là phong cách mặt dày đặc trưng của lão Giang. Tôi cũng chẳng buồn vòng vo, bảo lão chuyện gì thì thẳng, tìm việc . Dù thì lão xưa nay chuyện gì thì tuyệt đối bước chân lên điện Tam Bảo.
Lão Giang xua tay, thở dài thườn thượt:
“Sao con nghĩ về sư phụ như thế? Sư phụ thật sự đau lòng đó.”
“Thôi , sư phụ với con còn lạ gì , cắm hành mũi giả làm tỏi.” Tôi hừ lạnh một tiếng.
Lão Giang lập tức kêu oan: “Đồ , con thật sự oan cho . Ta đến đây là dạy con vài chiêu, ít nhất cũng để con chiến lực cấp Kim Lân.”
“Cái gì, mặt trời mọc đằng tây ?”
Tôi làm bộ vươn cổ , dù mắt mù nhưng cũng dễ lừa như thế. Lão Giang chắc chắn, ông đúng là dạy vài chiêu.
Lần càng kinh ngạc, liên tục :
“Trước con bám sư phụ bao lâu như , còn chịu dạy. Giờ con mù , dạy cái gì? cố ý đến đây chọc con bực ? Trên đời nào sư phụ như ?
Hình như lão Giang , ông vỗ nhẹ lên vai :
“Trước con chẳng luôn thấy chiêu ‘Dạ chiến bát phương’ của lợi hại, học lắm ? Lần sẽ dạy con chiêu đó.”
Chưa kịp để mở miệng phản bác, lão Giang chủ động bổ sung thêm một câu: “Trạng thái hiện tại của con là thích hợp nhất để học chiêu .”
Tôi hỏi lão Giang là vì . Lão Giang hỏi ngược :
“Bây giờ thính lực của con rõ ràng nâng cao đúng ? Khả năng cảm nhận xung quanh cũng mạnh hơn nhiều.”
Tôi gật đầu, thừa nhận là đúng. Lão Giang tiếp tục giải thích:
“Thiên phú của con vốn dĩ hơn khác, chỉ tiếc là quá tạp, học quá tạp, lãng phí hết tư chất mà ông trời ban cho.”
“ khi đại não nhận con mất thị giác, nó sẽ dồn bộ tiềm năng sang thính giác và khứu giác. Con thể nhạy bén cảm nhận từng chút biến động xung quanh. Đây chính là thời cơ nhất để học ‘Dạ chiến bát phương’. Phải rằng khi thi triển chiêu , vốn dĩ là nhắm mắt, để đôi tai hòa bóng tối, cảm nhận thế giới bên ngoài.”
“Đợi đến khi con thể chỉ dựa tiếng gió thổi một chiếc lá rơi mà phán đoán nó sẽ rơi về hướng nào, thì thanh đao trong tay con thể c.h.é.m g.i.ế.c hết thảy địch nhân xâm phạm!”
Nghe qua thì vẻ lợi hại. Năm đó ở sa mạc Đôn Hoàng, khi lão Giang dùng chiêu , quả thực cũng bịt mắt …
“Giờ còn thấy sư phụ là ác ý ?” Lão Giang cố tình ghé sát tai , gian hai tiếng “hê hê”.
Tôi vội vàng đổi giọng nịnh nọt: “Sư phụ , sư phụ vô cùng, chúng mau bắt đầu .”
Lão Giang cũng làm khó , lập tức dẫn xuống lầu, bắt đầu dạy những yếu quyết cốt lõi của “Dạ chiến bát phương”.
“Mắt thấy là giả, tai mới là thật. Bình thường chúng quá ỷ đôi mắt, mà kẻ địch sẽ lợi dụng chính điểm . Rất nhiều lúc, thứ mắt con thấy chỉ là chiêu giả của đối phương, còn chỗ thật sự công kích là yếu hại khác.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/khai-pha-co-mo/chuong-355-dao-phap-con-duong-tinh-tien.html.]
“ khí thì bao giờ lừa !”
“Khi xuất chiêu sẽ sát khí, lệ khí, đao khí, kiếm khí… Con cảm nhận luồng khí đó xông về , thì đó chính là điểm công kích thật sự của đối phương.”
“Chỉ cần con luyện thành chiêu , là hơn hẳn loại chiêu thức khác.”
“Cho dù trong bóng tối, thấy gì, cũng thể một chiêu chế địch!”
Lão Giang giảng giải định nghĩa của “Dạ chiến bát phương”, cầm một cành cây làm mẫu thực chiến.
Nói là làm mẫu, nhưng thực gần như ở thế động chịu đòn. Mỗi lão tay đều cho thời gian suy nghĩ, trực tiếp hoặc c.h.é.m hoặc đ.â.m về phía , chỉ thể nắm chặt Trảm Thần, động phòng ngự.
Chỉ trong vòng một canh giờ, cành cây đó quật đến mức da thịt sắp nứt toác.
“Sư Phụ dạy kiểu gì , rõ ràng là mượn cớ huấn luyện để quang minh chính đại đ.á.n.h con!” Tôi né phản đối.
Lão Giang vẫn dừng tay, :
“Hồi đó sư phụ học chiêu , cũng sư công của con đ.á.n.h đến nát cả mông! Người , trở thành cao thủ tuyệt đỉnh, khả năng chịu đòn nhất định mạnh. Con mới đến chứ.”
Tôi thật sự đ.á.n.h đến mức lưng cũng đau, tay cũng đau, m.ô.n.g cũng đau, chỗ nào chỗ nấy đều đau. Vậy mà lão Giang vẫn chịu dừng!
Có điều, mỗi chiêu, ông đều cho đó là một thức đao pháp gì.
Ví dụ như: Lực phách Hoa Sơn.
Ví dụ như: Thanh long thám trảo.
Ví dụ như: Kim xà xuất động.
Lại như hộ tất liêu đao, lạc bộ tàng đao, xoay phách đao, búng chân đ.â.m đao… vân vân.
Tôi chỉ còn cách liều mạng né tránh, nhưng về , là do thể thật sự đ.á.n.h nữa, là lão Giang nương tay, mà dần dần thể cảm nhận luồng khí của ông đang xông về hướng nào, tay nắm chặt con d.a.o găm theo bản năng đưa đỡ.
Cú , mà thật sự chặn đao pháp sắc bén của lão Giang!
Tốc độ của lão Giang cũng theo đó mà nhanh hơn, năng lực phòng thủ của cũng dần dần tăng cường. Chỉ trong một ngày như , thể né tránh các đòn tấn công của lão Giang, thậm chí còn thể trao đổi với ông một hai chiêu.
Đến ngày thứ hai, ngoài việc phòng thủ, thể mượn lực phản kích lão Giang.
Tới ngày thứ ba, lão Giang bắt đầu bảo c.h.é.m lá rụng. Khi vung Trảm Thần, thậm chí thể chính xác bổ đôi một chiếc lá đang rơi từ trung.
Đến ngày thứ tư, lão Giang còn mang một cái giỏ tre, ném về phía mấy chục chiếc lá, bắt dùng Trảm Thần đ.â.m xuyên hết thảy khi chúng chạm đất!
Dĩ nhiên, đây là chuyện thể thành, làm trình độ lô hỏa thuần thanh như lão Giang ?
Khi cuống cuồng dùng hết tốc độ của bản , đ.â.m loạn như mưa gió, vốn tưởng chắc chắn xong, mà lão Giang tuyên bố thể miễn cưỡng xuất sư.
Hóa trong bốn mươi chiếc lá, đ.â.m trúng hơn hai mươi chiếc!
Ông dặn tuyệt đối lười biếng, mỗi ngày đều luyện đ.â.m lá rụng, cho đến khi mắt hồi phục ánh sáng. Đến lúc đó vẫn tiếp tục bịt mắt mà luyện, để bảo đảm hình thành trí nhớ cơ bắp.
Trí nhớ cơ bắp mới là át chủ bài thật sự khi lâm trận đối địch!
Sau đó, ông còn dạy thêm một vài kỹ xảo khác khi đối mặt với kẻ địch. Gộp tuy chỉ bảy tám chiêu, nhưng lão Giang rằng, hiện tại tuy công đủ mạnh, nhưng tự bảo vệ thì dư sức, thể đối phó với những cao thủ giang hồ bình thường.
Tôi hỏi, nếu gặp kẻ bình thường thì ?