Kẻ thế thân - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-11-06 15:46:56
Lượt xem: 22
Kết hôn với Thẩm Từ An, cô 22 tuổi, 32 tuổi.
Anh chỉ lớn tuổi hơn, mà những thứ khác cũng lớn hơn.
Ba năm kết hôn, dành cho cô sự dịu dàng bao giờ cạn, gì cũng cho, bảo hái thì hái , bảo hái trăng thì hái trăng, cưng chiều cô như báu vật. Ngoại trừ mỗi đêm khuya đòi hỏi vô độ, nào cô lóc cầu xin tha thứ cũng chỉ khẽ buông tha.
Cô , đàn ông nhiều tiền, và nhiều tình yêu, tất cả đều thuộc về cô.
Cho đến ngày cha cô qua đời, cô gọi cho chín mươi chín cuộc điện thoại, đều tắt máy.
Ngay giây tiếp theo, cô nhận bức ảnh bạn chụp : “Hề Hề, đây là chú nhỏ nhà ? Mình thấy đang ôm một phụ nữ phố Paris.”
Mở bức ảnh , thấy một nam một nữ đó, cô như rơi xuống hầm băng.
Người đàn ông, là .
Và phụ nữ, là dì nhỏ của cô.
Ngày thứ ba khi cha Kiều qua đời, Thẩm Từ An mới về nhà.
Vừa mở cửa, thấy Kiều Nhược Hề đang ghế sofa, đôi mắt thâm quầng mệt mỏi, hình gầy gò đơn độc.
Cảm giác tội trong lòng Thẩm Từ An dâng lên đến tột đỉnh. Anh bước nhanh tới ôm cô lòng: “Hề Hề, gấp rút bay sang Paris họp, vì chênh lệch múi giờ nên nhận điện thoại của em, vì thể ở bên em trong đám tang.”
“Là , em bồi thường gì, sẽ đền bù cho em, ?”
Kiều Nhược Hề im lặng lắng giải thích, khuôn mặt cô như một vũng nước đọng, hề gợn sóng.
Cô gì, chỉ lấy hai tập tài liệu từ trong túi xách , mở đến trang cuối cùng đưa cho : “Em hai thứ , ký .”
Thẩm Từ An thở phào nhẹ nhõm, vội vàng cầm bút ký tên lên đó.
Nhìn thấy hành động dứt khoát của , hốc mắt Kiều Nhược Hề chợt đỏ hoe: “Không thèm xem qua, sợ em đòi hỏi những thứ đắt tiền ?”
Thẩm Từ An bất lực ôm cô lòng: “Hề Hề, chúng là vợ chồng, đồ của vốn dĩ thuộc về em, đợi em bé đời thì sẽ thuộc về em và con. Em gì cũng , hiểu .”
Nói , cúi xuống lắng động tĩnh của em bé trong bụng cô: “Hôm nay là ngày khám thai ? Em bé quậy ? Anh cùng em nhé?”
Kiều Nhược Hề im lặng, đồng ý, cũng .
Thẩm Từ An coi như cô chấp nhận, đỡ cô lên xe.
Suốt quãng đường, khí trong xe nặng nề, ai câu nào.
Thẩm Từ An định tìm chủ đề bắt chuyện thì điện thoại đột ngột reo lên.
“Từ An, em về nước , gặp .”
Vì cách gần, Kiều Nhược Hề thể rõ giọng của Khương Thanh Ngữ ở đầu dây bên .
Tay cô bất giác siết chặt, ngay giây tiếp theo, cô thấy Thẩm Từ An ngắt cuộc gọi: “Hề Hề, chút công việc cần xử lý, em tự khám thai ?”
Kiều Nhược Hề hề vạch trần lời dối của , cô kéo cửa xe bước xuống.
Trong làn gió lạnh buốt, cô bắt một chiếc taxi. Quá khứ ùa về trong tâm trí cô cùng với những cảnh đường phố lướt qua ngoài cửa sổ.
Vài năm , Kiều Nhược Hề gặp một tai nạn xe , tài xế gây tai nạn bỏ chạy, đường sợ liên lụy nên dám cứu cô. Khi cô thoi thóp trong vũng máu, Thẩm Từ An ngang qua, như một vị thần giáng lâm, bế cô lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ke-the-than/chuong-1.html.]
Ngày hôm đó, cô yêu đàn ông hơn mười tuổi ngay từ cái đầu tiên.
May mắn , Thẩm Từ An chín chắn, điềm đạm cũng thích cô.
Sau một năm yêu , hai bước lễ đường hôn nhân.
Có lẽ vì lớn tuổi hơn, dường như sự kiên nhẫn vô tận. Sau khi kết hôn, họ từng cãi nào, quà tặng và ngày kỷ niệm bao giờ quên.
Trong cuộc sống, luôn chăm sóc cảm xúc của cô, ngoại trừ giường.
Cô hiểu tại ba mươi tuổi mà thể lực của vẫn sung mãn đến thế. Nhiều đêm, cô giày vò đến mức nức nở bật , cầu xin đừng làm nữa, nhưng chỉ hôn cô hết đến khác.
“Cô bé ngốc của , yêu em nên mới như .”
“Làm nhiều thì bé yêu của mới sinh cho một em bé ngoan.”
Thế là bụng cô căng lên mỗi đêm, và cuối cùng cô mang thai ở năm thứ ba.
Ba ngày , cha Kiều đột ngột nhồi m.á.u não. Cô vội vã chạy đến, nhưng chỉ thấy cha ngừng gọi tên Thẩm Từ An, hỏi khi nào đến, gặp con rể một .
Mọi đều ông giao phó con gái cho Thẩm Từ An khi trút thở cuối cùng, nên ai nấy đều cố gắng liên lạc.
Thế nhưng, cố gắng hết sức, Kiều Nhược Hề thậm chí gọi đến cháy máy, vẫn thể liên lạc .
Cha Kiều cứ thế rời xa nhân thế với sự tiếc nuối và bất mãn.
Kiều Nhược Hề cứ nghĩ là đang bận rộn.
Cho đến khi cô lo liệu xong hậu sự cho cha, thì ngay đó nhận bức ảnh từ cô bạn .
Cô thể hiểu tại chồng ôm dì nhỏ của cô.
Đầu óc cô rối bời. Cuối cùng, cô lấy hết can đảm bước phòng làm việc mà Thẩm Từ An bao giờ cho phép cô .
Cánh cửa mở , cô như rơi xuống hầm băng.
Chỉ vì bên trong đó là những thứ liên quan đến dì nhỏ của cô.
Những bức ảnh dán đầy tường, những bức thư tình bảo quản cẩn thận, vô món quà kịp tặng, cùng một cuốn nhật ký tình yêu dày cộp, đến nay vẫn dừng .
Thông qua cuốn nhật ký , Kiều Nhược Hề tất cả.
Trong đời , chỉ yêu hai .
Một , là cô.
Một , chính là dì nhỏ của cô, Khương Thanh Ngữ.
Hai họ là tình nhân thời đại học, mối tình của họ kéo dài mười năm, vô cùng oanh liệt.
Khi yêu nhất, cùng cô vượt qua Đại Tây Dương, đưa cô băng qua rừng rậm Amazon, ôm cô hôn nồng nhiệt tuyết sơn ánh mặt trời vàng.
Khi hận nhất, đập vỡ món trang sức trị giá hàng trăm triệu đô la vì cô . Sau khi chia tay, bỏ qua lòng kiêu hãnh bay nước ngoài để níu kéo, thậm chí còn say khướt suốt ngày đến mức xuất huyết dày khi cô bắt đầu một mối quan hệ mới.
Mọi buồn vui trong nửa đầu đời dường như đều liên quan đến Khương Thanh Ngữ.
Và lý do ở bên cô, hóa , chỉ là vì khi chia tay Khương Thanh Ngữ, tìm một thế vẻ ngoài giống cô .