K-Q: Chiến Thần Kỵ Sĩ - Bạch Kiếm Tái Sinh - Chương 12: Mùa đông của nữ hoàng

Cập nhật lúc: 2025-12-24 23:17:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Về phía Sion, khi trí nhớ Toal khôi phục. Cô cũng kể những gì cô trải qua lúc biến mất. Đôi mắt khẽ chớp, mỉm . Cậu Sion sinh con, và cha. Cơn gió lạnh rít lên, hòa theo tuyết trắng rơi kín lâu đài gia tộc Pendragon. Giống như chúng đang vẽ bức tranh hảo vùng đất . Và...

 

Cũng đến lúc họ cần về.

 

rốt cuộc về đây?

 

Sion ...

 

Đã lâu lắm , chắc lẽ ba tháng. Không! À cũng đúng. Cô thăm làng Teain. Không trưởng làng Klin giờ ? Và cả con Blood Nightmare tên Birnyrn nữa. Nó cứu cô, đưa cô về làng, và bảo vệ cô lẫn nhóc Zalix khỏi lũ Heldogar. Suýt chút nữa cô quên mất lời hứa đó.

 

làm để về đó đây?

 

Sion rõ...

 

"Sao ?!" Toal vuốt nhẹ mái tóc Sion, nhẹ nhàng hỏi.

 

"Đã lâu em về làng." Sion đáp , ánh mắt thoáng lên nỗi buồn: "Không nữa."

 

"Cũng ." Toal nhạt: "Sắp đến giáng sinh ."

 

Phía ngoài phòng, Merlin lặng lẽ lắng , bỏ . Dường như, thấu hiểu ý của hai . Dù gì nhiệm vụ của Sion cũng hết. Cô cần đây thêm nữa. đường về khó khăn, kể đến việc bọn ch.ó săn thành Tain nhắm đến. 

 

Hà, xem khó thật .

 

"Cậu thật sự giúp họ , Merlin?!" Lancelot từ đằng xa tiến đến, bước bên cạnh .

 

"Không." Merlin lắc đầu: "Cậu tính mà, thích giúp đỡ khác ."

 

Nói là "". thực thế là "". Merlin luôn thế. Anh tự do, thất thường và lập dị một chút. thật, vì Cambion ai cũng như thế. Tuyết vẫn rơi dày, phủ kín vương quốc bằng phần sơn trắng nhòa hệt bức tranh cổ tích. Thật thơ mộng...

 

Và thật buồn bã.

 

Khi Sion cùng bước ngoài. Merlin chậm rãi đến, nở nụ nhạt, :

 

"Cô thật sự làm bất ngờ đấy, Sion."

 

"Ừm." Sion gật đầu: "Mordred ?!"

 

"Hắn ?..." Merlin gãi đầu: "Hiện tại kích động một chút, nhưng chắc ."

 

Sion nhạt. Merlin liếc cô hồi, hiệu dẫn cô và đến vườn hoa. Tại đó, vươn tay, mở một cánh cổng màu ánh bạc. Toal chợt cảnh giác, tay nắm chặt chuôi kiếm, sẵn sàng tấn công khi điềm xảy đến.

 

"Bình tĩnh nào." Merlin nheo mắt: "Ta tặng các món quà nhỏ."

 

"Quà?" Toal tròn mắt, ngạc nhiên: "Không lẽ..."

 

"Phải, đoán đúng đấy."

 

Phía bên cánh cổng, làng Teain dần hiện . Mộc mạc, ảm đạm và yên bình. Đó là những gì dội mắt Sion, Toal và Liv lúc . Khi bước qua, cánh cổng cũng dần khép . Khoảng khắc Sion đầu , cô thấy đôi mắt Merlin thoáng lên vẻ ghen tỵ lẫn buồn bã. Giống như...

 

Cậu đang cố đáp món nợ ...

 

Và cũng đang trách , vì khi xưa bảo vệ Arthur...

 

... chắc lẽ .

 

"Cảm ơn, và... hẹn ngày gặp ."

 

Sion cúi đầu, chào tạm biệt với pháp sư lang thang tộc Pendragon. Cánh cổng khép , vụt tắt giống bóng mai bầu trời. Họ chậm rãi bước nền tuyết, ngắm khung cảnh bấy lâu nay gặp

 

Trong ánh hoàng hôn dần tắt, ngôi làng nhỏ hiện trong màu trắng xóa của tuyết. Những mái nhà gỗ thấp thoáng, như khổng lồ đang cúi đầu, che chở cho dân bên trong khỏi mùa đông lạnh cóng. Khói bếp bốc lên từ ống khói, tạo nên một bức tranh huyền ảo. Cây cối trụi lá, khẳng khiu, vươn lên bầu trời màu cam nhạt. Cơn gió nhẹ khẽ lùa qua, cuốn những chiếc lá vàng. Trong những ngôi nhà, ánh lửa lóe lên bập bùng, hòa tiếng chuyện râm ran, tạo nên một khí ấm cúng và mật. Trên cây, những bông tuyết đang rơi, như những cánh bướm trắng đang nhảy múa, tạo nên một cảnh tượng tuyệt và huyền bí.

 

Thấy bóng dáng nhóm Sion đang đến gần, dân trong làng tròn mắt, ngạc nhiên. Một ông chú trẻ tuổi, dáng vẻ lực lưỡng vội đến nhà trưởng làng Klin, hô to:

 

"Sion Choy Kamanui trở về trưởng làng!!!"

 

Già Klin giật , vội vã bước . Thân hình ông gầy nhom, râu tóc trắng xóa, tay chống gậy, mắt mờ đục. , thời gian bào mòn sức khỏe của trưởng làng. Ông chú đỡ già, dìu . Trên nền đất trắng xóa bởi tuyết, Sion dừng , ánh mắt mở to, mỉm :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/k-q-chien-than-ky-si-bach-kiem-tai-sinh-chvt/chuong-12-mua-dong-cua-nu-hoang.html.]

 

"Còn nhớ chứ, trưởng làng."

 

Klin bước đến gần Sion, bàn tay nhăn nheo vội nắm chặt đôi tay cô. Ắt cũng ba tháng. Không, nửa năm mới đúng. Hà, cũng nhớ lắm. chắc chắn cũng lâu Sion trở về. Nước mắt đôi mắt mờ đục của già rơi xuống. Vừa mừng rỡ, đau buồn. 

 

"Mừng cô trở , Sion." Già mỉm , giọng khàn đục: "Ta cứ nghĩ cô quên chứ."

 

"Ai đời nào quên nơi lớn lên chứ." Sion đáp .

 

Già , đó Toal và Liv. Gò má Toal đỏ lên, chùn , gập mặt xuống, tỏ vẻ bối rối. Còn Liv, ông bế đứa trẻ tay, quanh. Rõ ràng cả hai trưởng làng. Đứa trẻ ngơ ngác, chăm chú Toal như con nai nhỏ. Bàn tay nhỏ bé của nhóc con chạm mái tóc nâu hạt dẻ của , như thể cha yêu thương bế lòng.

 

"Xem ai đang làm nũng ." Toal bình tĩnh , nhẹ nhàng bế đứa trẻ.

 

Mùi sữa, mùi thảo mộc của đứa trẻ hòa mùi hoa tuyết thảo mùa đông của Toal khiến cảm thấy nhẹ nhõm. Bước trong căn nhà cũ màu xám đất, cảm giác ấm áp tràn ngập khắp nơi. Dù đơn giản, nhưng ít nhất đó là nơi Toal và Sion sống chung với từ lâu. Mặc dù vài chỗ bám bụi một chút. Bếp lửa thổi phập phùng, xoa dịu phần nào cái lạnh buốt lưng của mùa đông lạnh giá.

 

"Toal,..." Già Klin hỏi: "Suốt thời gian qua ? Cậu Sion lo cho lắm hả?!"

 

"Xin , thưa trưởng làng." Toal cúi đầu: "Chuyện cũng dài lắm."

 

Già thở dài. Vốn dĩ tính cách Toal luôn như thế: thất thường, khó hiểu và nhạy cảm. May , Đấng Tối Cao mang họ làng an . Tiếng rít dài từ cánh rừng vang lên, gần giống với tiếng nai sừng tấm, nhưng dài và đục hơn. Mọi giật nảy , đầu về thứ đang lấp ló trong bụi cây gần đấy.

 

"Nó đến ." Già liếc .

 

Bên trong bụi cây, bóng dáng con Blood Nightmare lộ . chính xác hơn, đó là Birnyrn – con thú cứu Sion . Chiếc bờm đen tuyền của nó phấp phới giữa tuyết lạnh, từ từ tiến tới gần căn nhà cô và đồng đội đang ở. Thấy Sion, nó vẫy đuôi, vòng quanh, chui đầu khung cửa sổ. Là cơn ác mộng, là mối nguy hiểm, là kẻ thống trị cánh rừng đen. Thế nhưng, mặt nữ hoàng, nó đơn giản chỉ là "thú cưng cỡ lớn" hiền lành thiện. Cũng thôi, vì từ lúc Sion rời làng, nó cô bảo vệ ngôi làng. Y hệt như chính cách con sói khi xưa đó làm.

 

"Birnyrn!" Sion thốt lên: "Sao mi ở đây?!"

 

"Đó là tên nó , Sion." Già tiến tới, xoa đầu con thú: "Lúc cô , nó ở đây canh chừng. Ban đầu cứ nghĩ nó sẽ tấn công làng. ngờ chính nó bảo vệ nơi khỏi bọn lính đ.á.n.h thuê và thương. Haiz..."

 

"Vậy ."

 

Sau cuộc trò chuyện, già Klin chậm rãi về nhà. Còn nhóm Sion, họ nhanh chóng sắp xếp đồ đạc, chuẩn vài món ăn cho lễ giáng sinh. Toal gãi đầu, suy nghĩ một hồi lâu, xong ngó quanh. 

 

Bên trong bếp trứng, ít bột mì, bột quế, một chút mật ong và vài thứ lặt vặt đủ để làm ít bánh quy. Cậu quắt, xong trong căn bếp. Đôi tay kéo mạnh túi bột cho bát, đến bột gừng, bột quế. Bụi bột bay tứ tung, trắng xóa cả căn bếp. Liv vội vã chạy . Ông tròn mắt , xong cố nén . Toal lúng túng, :

 

"Tôi làm chút bánh thôi."

 

Là một chiến binh, thế nhưng đây đầu Toal tự tay nấu nướng. Liv trong, nhưng lập tức từ chối. Giống như món bánh đó làm chỉ để giành cho Sion để thể hiện chính cảm xúc của bản . Người dân làng cũng tất bật chuẩn cho đêm giáng sinh. Tiếng vui vẻ vang vọng khắp nơi. Mùi bánh ngọt thơm lừng từ những chiếc lò bánh truyền thống, khiến thể chờ đợi để thưởng thức những món ăn truyền thống.

 

Thoáng qua, thoáng . Màn đêm dần buông xuống, báo hiệu cho lễ giáng sinh đến. Người trong làng tập trung quanh lửa trại. Tay họ nâng cốc nước trái cây tươi, hô to:

 

"Chúc mừng giáng sinh!!"

 

Ngọn lửa vàng óng, hòa theo khí ấm áp cùng men rượu ngà ngà cùng tiếng trò chuyện. Họ cùng ca hát, nhảy múa. Sion quanh. Cô nhận , Toal hề đến buổi tiệc. Có khi nào ngại đám đông? Hay, chẳng lẽ bỏ như chính ngày hôm đó?

 

"Sion."

 

Toal chợt xuất hiện cô khiến cô giật , đầu . Cả lấm lem với đôi tay trầy xước. Trên tay cầm chiếc túi nhỏ màu xanh nhạt cột hình chiếc nơ màu đỏ. Cậu ngập ngừng, má đỏ lên, vội đưa chiếc túi cho Sion.

 

"Cái ..." Toal nuốt nước bọt: "Nó ..."

 

Sion cầm lấy, mở chiếc túi . Bên trong là những chiếc bánh cháy xém và một viên kẹo bạc hà. Cô Toal, ánh mắt hiện lên vẻ hạnh phúc. Dù ngon, bắt mắt, nhưng đủ để chứng minh tấm lòng của Toal giành cho Sion.

 

Thật ấm áp...

 

Và ảm đạm...

 

"Chúc... Chúc mừng giáng sinh, Sion." Toal lắp bắp, lúng túng.

 

"Ừm." Sion mỉm : "Cảm ơn , Toal."

 

Nói , cô tiến gần, hôn môi Toal. Vị ngọt ngào ở đầu lưỡi Sion quyện mùi thảo mộc và bánh Toal. Cậu ôm cô lòng, cùng cô nhảy múa với trong làng. Tiếng ca hát, nhảy múa và tiếng ồn ào hòa chung với . Tạo một khung cảnh sinh động giữa ngôi làng. Cứ thể...

 

Nó là bức tranh sống bên trong màn đêm trắng xóa.

 

Phải, nơi vốn như .

 

Chỉ mong rằng, nó vẫn mãi là như thế.

Loading...