Hướng dẫn tình yêu - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-11-04 02:55:01
Lượt xem: 74

Áp lực quá lớn, chạy đến quán bar mua say. Lúc đen đủi thì làm gì cũng đen đủi.

 

Tôi chỉ uống hai ngụm rượu là . Bình thường ba ly là gục, hôm nay một ly bắt đầu choáng váng.

 

Quán bar là nơi nào chứ, cá rồng lẫn lộn.

 

Tôi nhéo mạnh đùi một cái, tỉnh táo kha khá.

 

Vớ lấy chai rượu bên cạnh chạy ngoài.

 

Quả nhiên, một gã đàn ông chắn mặt , tay chân bắt đầu đắn.

 

Tôi vung chai rượu về phía tăng tốc chạy khỏi quán bar.

 

Gã đàn ông đằng chửi thề đuổi theo.

 

Tôi dẫm đôi giày cao gót, lảo đảo chạy về phía một chiếc xe cảnh sát bên đường.

 

Kéo cửa ghế , một đàn ông trai đang bên trong.

 

Không kịp suy nghĩ, lao tới.

 

“Chú cảnh sát, cần sự giúp đỡ.”

 

Cơ thể lạnh lẽo, kìm chủ động dán lên, cắn cắn mút mút cổ .

 

Trong cơn mơ màng, thấy ở ghế lẩm bẩm một câu: “Lại hưởng phúc , trai.”

 

đàn ông bên thì một lời. Giây tiếp theo, cổ tay lạnh toát.

 

Bị còng .

 

Cũng tối qua ngủ kiểu gì.

 

Ngày hôm tỉnh dậy, đang ngủ ngon lành chiếc ghế sofa ở đại sảnh đồn cảnh sát.

 

Trên đắp một chiếc áo khoác đồng phục.

 

Mở mắt , một khuôn mặt trai phóng đại đối diện ngay mặt .

 

Anh chỉ cổ , nơi đó tím bầm, đỏ ửng, còn những vết răng ẩn hiện.

 

Chậc, tay đúng là nhẹ nhàng chút nào.

 

Anh quỳ xuống mặt , nghiêm trang : “Công khai trêu ghẹo cảnh sát.”

 

Nghe hoảng loạn, ý gì đây, trị tội ?

 

Tôi “phịch” một tiếng lăn từ sofa xuống, dọa lùi hai bước liên tục.

 

Tôi ôm chầm lấy đùi : “Tôi cưới , cưới , đừng tố cáo .”

 

Cái chân trong vòng tay bỗng căng cứng.

 

Giọng đỉnh đầu từ từ vang lên một câu: “Cưới ?”

 

“Tôi chịu trách nhiệm với . Anh cảnh sát đừng tố cáo mà, còn thi công chức nữa, thể để án tích, thẩm tra chính trị thì làm , cả nhà vợ con đang trông cậy nuôi đấy…”

 

Tôi lóc nước mắt nước mũi tèm lem.

 

“Cô con ?” Người đỉnh đầu hít sâu một .

 

“Phải, bảo bối nhỏ ngoan ngoãn của , là một con heo mini, cứ ‘ục ục’ đáng yêu lắm.”

 

“……”

 

Không khí tĩnh lặng bất thường.

 

“Nghe , tiếng còi hiệu triệu hành trình mới đang vang lên, mục tiêu mạnh quân đang kêu gọi phía !”

 

Chuông điện thoại reo.

 

Nhìn thấy là gọi, một tay ôm đùi một tay rút điện thoại.

 

“Alo, ạ?”

 

“Con bé thối, gần đây đợt đăng ký biên chế sự nghiệp, dặn con từ lâu , con đăng ký ?”

 

“Dĩ nhiên .”

 

“Thế thì , con đang ở đấy?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/huong-dan-tinh-yeu/chuong-1.html.]

 

Tôi quanh đại sảnh đồn cảnh sát, từ từ một câu: “Con đang ở Cục Công an.”

 

Mẹ xong liền vui vẻ: “Con gái của , hóa con lên bờ ở Cục Công an , tối nay sẽ làm món ngon cho con.”

 

Chẳng trách là một nhà, nếu mà tỉnh táo thì cũng chẳng sinh một đứa thần kinh như .

 

“Không , con lên bờ. Con chỉ là ‘ ’ thôi.”

 

“Tút…”

 

Cúp máy nhanh thật.

 

Tôi điều chỉnh cảm xúc, nước mắt lưng tròng ngước đàn ông.

 

Đưa tay kéo kéo ống quần .

 

Kết quả kiểm soát lực tay…

 

Kéo tuột luôn… quần rơi luôn…

 

Tôi chiếc quần trong tay một cách ngơ ngác, ngẩng đầu lên thì chiếc quần trong tay giật lấy.

 

vẫn kịp liếc thấy, đó là quần lót hình Patrick (Sao biển màu hồng).

 

Hơn nữa, thì thật sự dễ dàng khỏi đồn cảnh sát .

 

Tôi ngẩng đầu một cái, mặt đàn ông đỏ bừng như sốt. Một cô gái ngây thơ như cũng từng thấy cảnh tượng bao giờ.

 

Vẻ mặt hoảng loạn của chỉ lộ vài giây, lập tức bằng khuôn mặt lạnh lùng.

 

“Cưới… kết hôn ? Được, cầm theo giấy tờ, sang Cục Dân chính bên cạnh làm thủ tục.”

 

Khỉ thật, làm thật ?

 

Một viên cảnh sát trẻ bên cạnh ngậm miệng.

 

“Hạnh phúc cả đêm đấy trai.”

 

“Im miệng.”

 

“……”

 

Hôm nay là ngày hoàng đạo gì đây. Thật trùng hợp, giấy tờ tùy của đều đầy đủ.

 

Và một cách vô cùng khó hiểu, theo đàn ông sang Cục Dân chính bên cạnh lĩnh một cái giấy chứng nhận.

 

Ôi trời, xem chuyện thật là.

 

Rất hoang đường, nhưng .

 

Nhận giấy chứng nhận, liếc , Trần Thuật.

 

Mở khóa nhân vật mới .

 

Trên giấy đăng ký kết hôn, khóe môi đàn ông khẽ nhếch lên, thật cũng bất đắc dĩ đến thế.

 

Tôi nhịn , cầm giấy đăng ký kết hôn phá lên ở đại sảnh Cục Dân chính.

 

Nhân viên làm chứng quầy xì xào với : “Nhìn bộ dạng đáng giá của cô gái kìa.”

 

Tôi đầu đáp trả: “Kiếm một ông chồng chất lượng cao như thế mà cô vui ?”

 

Sau đó, dẫm đôi giày cao gót mỏng manh của , kéo khỏi Cục Dân chính.

 

Đến cửa, giả vờ hổ.

 

“Chồng ơi, xem, chúng nên thêm thông tin liên lạc ?”

 

Người đàn ông vẫn trả lời. Tôi thắc mắc, ngẩng đầu.

 

Kết quả phát hiện vẫn luôn chằm chằm , ánh mắt sâu thẳm hơn.

 

Tôi đưa tay vẫy vẫy mặt .

 

Trần Thuật lấy điện thoại , đặt mã QR mặt . Tôi quét qua.

 

Khoan , đây là bạn bè của ?

 

Tôi choáng váng.

 

Chuyện gì thế , chồng mới cưới là bạn bè của ?

Loading...