Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Thằng nhóc ngẩng mặt lên cô, ánh cũng ngơ ngác kém. Rồi đột nhiên trong mắt lộ hung quang, xót xa giận dữ:
- Con robot đó đánh nhẹ cũng khiến chấn thương sọ não mất trí nhớ ư?
Hoàng Hải Vân liền bối rối, giải thích:
- Không . Là mấy hôm ám sát mà mất trí nhớ.
Thằng nhóc chăm chú cô, định hỏi thêm nhưng thôi. Sau khi ngẫm nghĩ 1 hồi, nó liền trả lời:
- Tôi là Tống Thanh Phong. Còn đây là trung tâm P&R, gia sản của gia đình . Là 1 nơi chế tạo robot từ cơ thể .
- Chế tạo robot từ cơ thể ?
- Cậu chủ Trần đột nhiên trở nên ngây ngốc thế , thật sự dễ thương lắm.
Mọi người theo dõi mình nha.
https://www.facebook.com/profile.php?id=61572901632426
Vừa Tống Thanh Phong ghé sát mặt gần cô, dùng tay tỉ mỉ dán miếng urgo vết thương sát trùng xong. Xong xuôi Tống Thanh Phong dậy, :
- Chuyện thì nhiều lắm, để kể .
Tống Thanh Phong ý định rời , liền cô níu tay giữ :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/hoan-doi-linh-hon-voi-mafia/chapter-20-ke-che-tao-robot.html.]
- Định ? Tôi theo , kể cho .
Tống Thanh Phong cô bằng ánh đôi phần lưỡng lự, thoải mái:
- Quần áo trong tủ. Tôi đợi ở ngoài.
Bây giờ Hoàng Hải Vân mới . Áo bám đầy bụi đất, quần thì rạch te tua. Nếu ai sẽ tưởng cô với thằng nhóc mới 1 màn SM trò. Cô gần tủ, lấy 1 bộ quần áo mặc tạm. Hai cũng chu đáo đấy chứ, căn phòng dành cho cô thứ gì cũng đủ.
Xong xuôi cô khỏi phòng, theo Tống Thanh Phong đến 1 gian phòng cũng là gam màu trắng muốt, giống bệnh viện, giống nhà xác, cũng giống 1 phòng thí nghiệm. Cô gần nơi Trần Anh Hùng đang .
Trần Anh Hùng đang cạnh 1 chiếc giường giống như giường phẫu thuật. Trên giường cũng 1 bất động. Cô vốn dĩ cũng chẳng sợ xác , nên cũng lưỡng lự gần hơn để cho kỹ. Có điều, khi thấy dung mạo giường cô giật . Dung nhan hơn 20 năm qua cô đều thấy trong gương, chính là bản cô đây. Không hiểu, 2 lấy thể xác cô để làm gì.
Hoàng Hải Vân liền hỏi:
- Cô gái c.h.ế.t , đáng lẽ hỏa thiêu. Tại đây?
Tống Thanh Phong liền bảo:
- Cậu thấy cô là mĩ nhân hiếm ? Nếu hỏa thiêu thì phí phạm. Bọn thành phố, thật định đến viếng , chết. Liền đổi mục tiêu thành: ăn cắp xác cô . May đường cứu Trần thiếu gia suýt c.h.ế.t đuối.
Hoàng Hải Vân hỏi với âm điệu nửa tò mò nửa như cà khịa:
- Vậy 2 định làm gì? Cứu cô sống đem về làm vợ ?