HOA VĂN QUỶ DỊ - Chương 673: Thân thế của con trai Kỳ Lân

Cập nhật lúc: 2025-10-31 06:30:49
Lượt xem: 78

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tắm bằng nước do trong lòng tự tay nấu, đúng là khác hẳn thơm ngát, chỉ tiếc tắm cùng, đáng tiếc thật!

Đáng Thiên Sư Môn việc đầu tiên là bái kiến lão Thiên Sư, ai ngờ tắm , thấy thất lễ, liền vội .

Tô Vũ , theo hành lang thẳng một mạch sẽ thấy đại điện, trong đó tập trung nhiều , kể cả lão Thiên Sư.

Quả nhiên, chẳng bao lâu tới đại điện. Người trong đó đều quen, cả Quỷ Vương đến cũng mặt, hình như họ đang bàn chuyện gì đó chắc là về tin tức mà hôm nay kể cho Hạc Tường.

“Ngươi đến đây làm gì? Đệ tử thứ hai của lão Thiên Sư còn cử hành hôn lễ mà.”

Hạc Tường thấy thì bật dậy khỏi ghế.

“Tham kiến các vị tiền bối.”

Ta khom chào, lễ nghĩa vẫn đủ.

“Ta lên đây để uống rượu mừng, mà để xác minh xem cái gọi là Kỳ Lân chi tử thật .”

Ta thẳng mục đích. Hơn nữa thật sự Điền Mộng Nhi gả cho cái gã dâm dê vô đó. Nhìn còn thấy buồn nôn thiên tuyển chi tử cái gì!

“Hừ, thằng nhóc con, ngươi đang sỉ nhục chúng ?”

Quỷ Vương hừ lạnh, liếc một cái, ánh mắt như ăn tươi nuốt sống, tựa như giữa mối thù sâu tựa biển.

Ta cũng đáp đây rác rưởi”, nhưng trình của còn đủ.

“Cái thứ đó là gì? Tìm thấy ? Rốt cuộc phận gì?”

Ta hỏi dồn.

“Tại trả lời ngươi? Ngươi đang dạy bọn làm việc ?”

Quỷ Vương đầy căm ghét, từng câu từng chữ như chọc tức nổ phổi. Hắn hận g.i.ế.c ít “Thập Oán”, nhưng mặc kệ tức mà làm gì , thấy khoái.

“Được , đừng cãi nữa, lúc gây lộn .”

Lão Thiên Sư cau mày, cắt ngang lời . Ông vốn luôn đặt đại cục lên , rảnh để ý mấy chuyện vặt.

“Đường Hạo, chuyện về Kỳ Lân chi tử, lát nữa chúng sẽ , nhưng bây giờ ngươi hãy kể rõ cho chúng về đàn ông đó.”

Lão Thiên Sư , nghiêm giọng.

Ta gật đầu, kể tường tận hai gặp Hoàng Nguyên, sót chi tiết nào, nước chảy mây trôi, rõ ràng rành rẽ.

Bởi nghĩ, chuyện thể giúp ích cho chống đại kiếp, ai cũng trách nhiệm. Chứ cái Kỳ Lân chi tử , thấy chẳng là gì cả!

Được trời chọn? Chẳng qua là cái cớ để ép khác cưới thôi!

“Thiên tuyển chi tử? Thật nực .”

“Người đàn ông đó… là tới tìm Khê Minh ?” Trần Mù lẩm bẩm, nhíu chặt mày.

“Phải , hôm đó khi giao thủ với , hình như cứ nhắc đến Hoàng Đế gì đó, Khê Minh cũng từng qua.”

Đồng Tứ như nhớ điều gì, liền .

Những khác cũng gật đầu.

Lúc , lão Thiên Sư chậm rãi dậy, vuốt râu :

“Người đàn ông … chẳng lẽ là từ thời Hoàng Đế? Bị ai đó phong ấn trong quan tài, đến nay mới tỉnh ?”

“Nếu thể sống đến giờ, chắc chắn còn là nữa. Hơn nữa, tim mà vẫn chết! Nếu đúng là yêu ma quỷ vật từ thời Hoàng Đế, thì đáng sợ lắm. Dù chúng hợp sức cũng chẳng thắng nổi. Giờ chỉ thể trông Kỳ Lân chi tử, còn chúng hỗ trợ từ bên ngoài thôi.”

Hạc Tường .

Lúc , lão Thiên sư hỏi : “Thời Hoàng Đế, từng xuất hiện yêu ma quỷ quái nào mạnh tên là Hoàng Nguyên ?”

Mọi đều lắc đầu, rằng từng qua cái tên . tên Khê Minh thì họ đó là pháp sư trướng Xích Du, hơn nữa còn là Vu tổ, tổ sư của quỷ văn và vu thuật.

Hoàng Nguyên tìm đến Khê Minh, chắc chắn cũng là từ thời Hoàng Đế, hơn nữa còn phong ấn trong dòng sông thời gian, mãi đến nay mới tỉnh dậy. Còn về phận thật sự của , chẳng ai , tìm Khê Minh vì mục đích gì, càng ai rõ.

Tình báo đối với bọn thật mấy khả quan yêu ma thời Hoàng Đế, chúng chắc chắn thể chống . Nếu tạo đại kiếp, cho cùng vẫn trông cậy đứa con của Kỳ Lân mới thể ngăn .

“Được , nên thì cũng hết, đến lượt các ngươi.” Ta về phía lão Thiên sư những gì họ đều , tiếp theo nên đến phần họ kể cho điều .

Lão Thiên sư xuống, bắt đầu kể cho chuyện về Kỳ Lân chi tử- Từ Trụ.

Thằng nhóc đó thật Điền Mộng Nhi tìm thấy ở con hẻm cạnh tiệm xăm của .

Ta đương nhiên trong con hẻm đó chuyện gì mỗi tối đều gái đường, còn căn nhà bên cạnh hẻm thì treo biển đỏ rực.

Từ Trụ đến đó làm mấy chuyện vốn sống ở đó, cũng sinh ở đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/hoa-van-quy-di/chuong-673-than-the-cua-con-trai-ky-lan.html.]

, chính là một gái đường. Hắn cha, hoặc đúng hơn là chẳng hề cha là ai. Gái đường khách nhiều như thế, lỡ mang thai, ai mà cha đứa bé là kẻ nào.

Từ Trụ coi như may mắn phá thai mà sinh , thế là lớn lên trong cái hẻm đó. Mà sống giữa đám đàn ông ở đó, tính cách tự nhiên cũng thành kiểu du côn, dâm đãng, tục tĩu cũng là do ảnh hưởng từ môi trường. thằng nhóc , đúng thật là Kỳ Lân chi tử.

Không chỉ Trần mù, lão Thiên sư, mà tất cả đều tính qua bất kể là bát tự mệnh cách, đều mang mệnh Kỳ Lân, hơn nữa còn bớt Kỳ Lân , tuyệt đối thể sai!

Hắn chính là Kỳ Lân chi tử. Một tính sai còn , nhưng thể cả đám đều nhầm .

“Thế dùng thuật gì? Ai dạy ? Sống ở nơi như thế, lý nào âm thuật chứ?” Ta tiếp tục hỏi.

“Phương sĩ- dùng thuật của Phương sĩ thời Tần.” Trần mù đáp.

“Phương sĩ? Thời Tần? Là Từ Phúc ?” Nhắc đến Phương sĩ, chỉ nghĩ đến Từ Phúc hình như là một trong Tứ đại Phương sĩ của thời Tần.

Từ thời Xuân Thu Chiến Quốc hưng khởi thuyết thần tiên, vì cầu trường sinh bất tử mà sinh Phương sĩ, đến thời Tần là cực thịnh.

Cái gọi là Phương sĩ Thuật sĩ kỳ thật chẳng khác là mấy chỉ chung cho những chuyên nghiên cứu tinh tượng, thần tiên, phòng trung, vu y, bói toán… mục tiêu chính của Phương sĩ là trường sinh, cũng vì đời.

Nếu tính , đây lẽ là nhóm âm nhân đầu tiên trong lịch sử .

Đến nay, Phương sĩ gần như tuyệt tích, hoặc chỉ đổi tên gọi khác, dù cũng từng âm nhân nào khác nhắc đến.

Từ Trụ tại thuật của Phương sĩ? Mà trùng hợp thế nào, cũng họ Từ- Từ Phúc cũng họ Từ.

“Tại thứ đó? Học từ ai?” Ta hỏi.

Lão Thiên sư lắc đầu, rằng cũng Từ Trụ kín miệng như hũ nút, từng điều gì.

Thật kỳ lạ một kẻ sinh trong nơi dơ bẩn như thế, loại thuật cổ xưa đến , hơn nữa thực lực dường như chẳng yếu chút nào.

Ai dạy ? Hắn học từ ?

“Chuyện ngươi tự hỏi , nhưng chúng thể đảm bảo với ngươi rằng Từ Trụ tuyệt đối là Kỳ Lân chi tử, thể sai .” Trần mù gật đầu, vỗ n.g.ự.c cam đoan.

Nói đến mức , phận của Từ Trụ xem chẳng còn nghi ngờ gì nữa. Dù nhiều cao nhân như , nếu chỉ một hai nhầm còn , chứ cả đám cùng mù thì chẳng thể nào. Hơn nữa, bớt Kỳ Lân cũng từng thấy qua thằng nhóc khốn đúng thật là Kỳ Lân chi tử.

Vậy là chẳng còn gì để nữa ông trời chọn một kẻ như thế làm “thiên tuyển chi tử”, cũng đành câm nín.

“Thôi , hôm nay coi như thu hoạch tệ. Nghỉ ngơi , ngày mai trưởng lão Thục Sơn sẽ đến, mang theo cả cỗ quan tài đó. Mai chúng cùng nghiên cứu thử, chỉ cần làm rõ phận của Hoàng Nguyên, lẽ sẽ tìm cách đối phó.” Lão Thiên sư xong, liền dậy tản .

khi hết, kéo lão Thiên sư .

“Ngài… sẽ thật sự gả Điền Mộng Nhi cho Từ Trụ đấy chứ? Lấy chồng chuyện nhỏ Kỳ Lân chi tử nghĩa là chồng .” Ta khuyên.

Lão Thiên sư thở dài, vỗ vai , : “Ta nghĩ giống hệt ngươi.”

Nghe , cũng yên tâm hơn, đang định thở phào thì ông chuyển giọng: “, việc gả cho Từ Trụ là do chính Mộng Nhi quyết định, chẳng ai cản . Nó hy sinh bản để cứu thế.”

Nói xong, lão lắc đầu thở dài rời , bỏ ngẩn tại chỗ.

Không thể nào… Điền Mộng Nhi tự nguyện gả cho Từ Trụ ? Thế… làm gì bây giờ? Ta chẳng thể làm gì cả.

Ngay lúc , tiểu Hồ Ly đột nhiên chạy , hỏi :

“Chủ nhân, chị Nguyệt Đình ? Ta tìm khắp Thiên Sư môn mà thấy.”

“Châu Nguyệt Đình? Không ở cùng ngươi ? Sao hỏi ?” Ta thấy lạ.

Tiểu Hồ Ly , Điền Mộng Nhi ban đầu sắp xếp cho họ ở chung một phòng, nhưng tiểu Hồ Ly vệ sinh một lát thì Châu Nguyệt Đình biến mất, đợi mãi cũng thấy , nên nó mới ngoài tìm nhưng tìm khắp nơi vẫn thấy.

Ta chắc , ở Thiên Sư môn thì thể gặp nguy hiểm gì , lẽ chỉ là cô dạo lung tung, hoặc gặp Dương Thiên đang si mê quấn lấy dứt.

dứt lời, tim chợt hẫng một nhịp, như thể nhớ điều gì đó, lập tức hoảng hốt chạy ngoài.

“Chủ nhân! Người thế, đợi với!” Tiểu Hồ Ly thấy sắc mặt biến đổi thì cũng vội vàng đuổi theo.

Vừa khỏi cửa đụng ngay Trần mù, ông hỏi : “Sao thế? Vội vã thế ?”

Ta cũng chẳng buồn giải thích với , mà vội hỏi: “Cao Nghiêm giờ đang dưỡng thương ở phòng nào?”

Trần Mù chút nghi hoặc, hỏi : “Ngươi hỏi chuyện làm gì? Ngươi với Cao Nghiêm thiết gì, đột nhiên quan tâm dữ ?”

Ta quát: “Bớt nhảm, mau , lát nữa mà chết, ngươi gánh nổi .”

Trần Mù tuy mặt mũi đầy mơ hồ, nhưng vẫn chỉ tay sang bên : “Quẹo ở góc , phòng thứ tư.”

Ta và Tiểu Hồ Ly lập tức chạy về phía đó, bỏ Trần Mù đằng gọi với theo, còn hỏi rốt cuộc chuyện gì. Ta đáp: “Ngươi bói ? Hỏi cái gì hỏi! Giờ khẩn cấp lắm, rảnh giải thích.”

Trần Mù bĩu môi, lẩm bẩm: “Chẳng lẽ vệ sinh cũng bắt bói một quẻ ? Bói toán miễn phí…”

Theo chỉ dẫn của , tìm căn phòng nơi Cao Nghiêm đang dưỡng thương. Lúc , cửa phản chiếu một cái bóng. Cái bóng cầm d.a.o dáng thì đúng là Châu Nguyệt Đình!

“Nguyệt Đình, đừng mà! Dừng tay !” Ta lập tức xông , định ngăn cô . Báo thù thì thể, nhưng thể nhân lúc đang thương mà tay. Như thế quá hèn hạ, tuyệt đối cho phép. Hơn nữa Cao Nghiêm còn từng liều cứu cơ mà.

khi phá cửa xông , thấy Châu Nguyệt Đình đang cầm d.a.o gọt trái cây,… gọt táo.

Loading...