HOA VĂN QUỶ DỊ - Chương 665: Vây bắt cổ viện

Cập nhật lúc: 2025-10-30 06:52:21
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm mưa, sấm rền vang, gió to cuốn ngớt…

Một nhóm thứ tự, thậm chí nhảy qua tường, pháp cực nhanh.

Khi đến một cổ viện, đều khom xuống phía tường, nín thở, dám phát tiếng.

Ầm một tiếng, một tia chớp xé qua, soi rõ khuôn mặt vài lão nhân đầu.

“Lão Thiên sư, Kỳ Lân chi tử tới?” một trong họ đó mù, cầm gậy, gậy rỗng, bên trong giấu một thanh kiếm, kiếm khắc đầy chú văn.

“Thằng nhãi , đòi cưới Mộng Nhi của , đúng là đồ khốn.” Lão Thiên sư cau mày mắng, trong lòng bằng lòng với gã Kỳ Lân đó.

“Suỵt, đừng kêu, trong nhà là ai các ngươi ?” Quỷ Vương hiệu im lặng.

“Cái thằng… Kỳ Lân cũng tới, chúng thắng nổi ?” Cao Nghiêm thì thầm.

Theo tin từ đồ Thục Sơn, gây đại họa đang ở trong cổ viện . Vì thế tập hợp, định vây bắt, dập họa từ trong trứng, chủ động tấn công là an ; cho dù đánh , đến để dò xét thực lực cũng .

Khổ nỗi chuyện, Kỳ Lân đột nhiên nổi nóng, tuyên bố cưới nhị đồ của Lão Thiên sư là Điền Mộng Nhi, bằng sẽ tham gia cứu thế.

“Thằng khốn đó, tự xưng Kỳ Lân cứu thế mà như , chẳng , đúng là lỗ mãng, còn… kì cục!” Hạc Tường trốn ô .

“Ngươi cũng là âm, Kỳ Lân chi tử ?” Đồng Tứ bực, càu nhàu Hạc Tường, hôm hai bất hoà ở hôn lễ, còn hậm hực.

“Ông Đồng Tứ, thôi đừng, già còn bực làm gì?” Hạc Tường chế giễu, còn tạt chút mưa Đồng Tứ, khiến Đồng Tứ khó chịu; nếu đang mai phục, lẽ họ cãi .

“Già cả , mà ông giống lớn tuổi chút nào ? Cứ như đứa con nít ! Không hôm đó ông nhận cái gì từ Đường Hạo hả?” Đồng Tứ bực bội mắng, tay nắm chặt thanh Thần Hỏa Kiếm, ánh mắt dán chặt cánh cổng lớn của cổ viện.

Bên trong cổ viện đèn đuốc sáng trưng, nhưng chút động tĩnh nào, cũng chẳng phát âm thanh gì.

“Người ở thành Thanh Hải các ngươi bệnh ? Ầm ĩ cái gì chứ! Đợi các ngươi c.h.ế.t , sẽ bắt hồn các ngươi về Quỷ Thành quét nhà cho , đồ ngu.” Quỷ Vương tỏ vẻ khó chịu, buông lời mắng. Tên đàn ông nhất, lùn nhất trong đám cũng chính là kẻ tính khí tệ nhất. nếu Đồng Tứ và Hạc Tường mà liên thủ, khi đánh sặc phân ngay tại chỗ, nên Quỷ Vương cũng chỉ dám miệng cho hả giận, chứ giờ mà đánh thì chẳng ai dám.

“Câm miệng , Đội trưởng Mũ Xanh!” Hạc Tường và Đồng Tứ đồng thanh mắng . Ý là như thế, làm thể sinh đứa con gái như Sơ Tuyết chắc chắn cắm sừng.

“Xàm! Lão tử làm xét nghiệm ADN , Sơ Tuyết là con ruột trăm phần trăm!” Quỷ Vương vội vàng giải thích, chuyện khác thì còn thể nhịn, nhưng bảo đội nón xanh thì tuyệt đối . Hắn tin chắc vợ yêu hơn ai hết, tuyệt đối thể ngoại tình.

“Suỵt, đừng ồn nữa.” Trần Mù lên tiếng, “Trong nhà mùi m.á.u tanh, lẫn cả mùi thối rữa… e là trong nhà giết, hơn nữa c.h.ế.t hơn ba ngày .”

“Bao nhiêu ? Có ngửi ?” Lão Thiên Sư hỏi.

“Bốn , hai lớn, hai đứa trẻ.” Trần Mù khịt khịt mũi, khẳng định.

“Tàn nhẫn thật, ngay cả trẻ con cũng giết.” Lão Thiên Sư thở dài.

“Hay đấy, mù mà mưa vẫn ngửi , cái mũi nhạy hơn cả chó.” Quỷ Vương giơ ngón cái khen.

“Câm miệng, thì đừng .” Trần Mù lạnh lùng đáp.

“Ờ…” Quỷ Vương cứng họng, hiểu sai chỗ nào, khen cũng mắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/hoa-van-quy-di/chuong-665-vay-bat-co-vien.html.]

“Lão Thiên Sư, chúng nên xông ?” Cao Nghiêm hỏi.

Lão Thiên Sư chần chừ, trả lời. Ông đảo mắt quanh, do dự rõ rệt.

Người đến ít, nhưng phần lớn là tử của phái Mao Sơn và phái Thục Sơn, tổng cộng tám mươi . Tuy nhiên, tinh của hai phái đều mặt.

Tuy là cùng đối phó đại kiếp, nhưng các môn phái lớn đều tính toán riêng họ sẽ dốc lực. Một khi quân diệt, truyền thống ngàn năm của môn phái cũng chấm dứt. Không ai dám gánh trách nhiệm đó cả.

Những tử nếu thật sự đánh , tác dụng cũng chẳng đáng là bao bởi kẻ thù họ sắp đối mặt là cường giả bậc nào cơ chứ.

Thực tế, những thật sự thể phát huy sức mạnh trong trận chỉ vài như bọn . Còn những âm nhân ở các thành khác, thậm chí là cấp tỉnh, mạnh mẽ thật sự thì chẳng thấy ai. Không đến cố tình tránh né. ai chút đầu óc đều hiểu, nếu đại kiếp ngăn , thì chẳng một âm nhân nào thể thoát khỏi diệt vong.

“Chưa vội, Trần Mù, tiếp xem động tĩnh gì .” Lão Thiên Sư thận trọng , dám liều lĩnh. Dù mạng là quan trọng, mà đối thủ quá mạnh.

“Không động tĩnh gì cả, im lặng .” Trần Mù đáp. “Giống như trong nhà ai, thậm chí cảm nhận sự tồn tại nào.”

“Chẳng lẽ… trong nhà vốn chẳng ai? Tình báo sai ?” Cao Nghiêm cau mày .

“Không, bên trong chắc chắn và còn mạnh!” Hạc Tường chằm chằm căn nhà, giọng trầm xuống.

“Đợi , đợi đến khi đèn tắt hãy hành động.” Lão Thiên Sư lệnh.

Mọi theo, tiếp tục xổm trong mưa gió, im lặng chờ đợi. Sấm nổ đùng đoàng, mưa như trút, hề dấu hiệu ngớt như thể sẽ kéo dài suốt đêm.

Lúc , Bạch Diện Thư Sinh đột nhiên ghé sát tai Quỷ Vương, thì thầm:

“Chủ nhân, tin , ngài ?”

“Tin gì? Nói nhanh lên, đừng vòng vo!” Quỷ Vương nhíu mày.

Bạch Diện Thư Sinh ngập ngừng một chút, khẽ :

“Vừa Bạch Yên truyền tin đến ám sát Đường Hạo thất bại. Ngoại trừ cô và Sơ Tuyết, bộ đám quỷ khác đều c.h.ế.t cả .”

“Cái gì!? Thằng khốn đó g.i.ế.c nhiều quỷ của như thế!? Mẹ nó, đệt!” Quỷ Vương nổi giận gầm lên, tiếng còn át cả sấm sét.

Mọi lập tức sang trừng bằng ánh mắt trắng dã, làm hỏng chuyện.

“Ối… xin , kích động quá, quên… quên mất. Xin , xin !” Quỷ Vương gãi đầu, gượng. Hắn nhận làm gì chỉ một tiếng gào thôi khiến cả đội lộ vị trí.

kỳ lạ là, bên trong vẫn động tĩnh gì cả, cứ như chẳng ai thấy. chắc chắn tiếng hét , trong nhà rõ mồn một.

“Sao kỳ ? Tại phản ứng gì? Hạc lão, ông chẳng chắc chắn bên trong ?” Đồng Tứ hỏi.

“Không hiểu ? Người bên trong sớm chúng đến, chỉ là cố ý im lặng thôi! Chính vì thế mới đáp tiếng gào của Quỷ Vương.” Hạc Tường trầm giọng .

, thế thì cũng chẳng cần ẩn nữa xông !” Lão Thiên Sư quát khẽ, tung nhảy qua bức tường cổ viện.

Mọi lập tức theo . “Vèo! Vèo! Vèo!” chỉ trong nháy mắt, sân viện đầy , vây chặt ngôi nhà bên trong.

Loading...