HOA VĂN QUỶ DỊ - Chương 638: Kiêu ngạo của Kẻ được Chọn

Cập nhật lúc: 2025-10-28 06:34:30
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn thấy cái quyết tâm tàn nhẫn của cô , cũng giật . Họ Họa c.h.ế.t sạch thì thật quá thảm , còn định phóng hỏa đốt nhà tổ nữa- chuyện đó là gì, dù c.h.ế.t hết, nhà xa hoa mấy cũng vô dụng. đào mộ tổ tông thì thật tàn nhẫn!

Đào mồ tổ tông, thì cả mười tám đời tổ tiên đều chẳng yên ! Cô ai dám lấy? nghĩ đến chuyện phóng hỏa, nhớ tới A Tinh Lùn và mấy đứa, bây giờ bọn họ thế nào ?

lúc đó bỗng tiếng la hét thảm thiết ở hậu đường, đôi khi lẫn cả tiếng man rợ.

“Chết , tiếng đó là Tiểu hồ ly.” Ta cảm thấy , liền lao thẳng về phía hậu đường, Tô Tình cũng chuyện chẳng lành nên vội theo .

Ta và Tô Tình theo tiếng hét, cách một trăm mét thì tìm thấy Tiểu hồ ly.

Tiểu hồ ly trói ba cọc gỗ, dán đầy bùa, trán khắc một chữ chú. Đằng một , tay cầm đuốc, liên tục hù dọa, như dùng lửa thiêu hai cái đuôi của nó.

Người chính là gã tự xưng là Kỳ Lân chi tử mà từng thấy.

“Hehe, thú vị, thú vị, con hồ ly hai đuôi, ngươi xem đuôi thiêu sẽ ? Có thơm ? hehe.” Kỳ Lân chi tử man rợ, đuốc lửa hơ ngay đuôi hồ ly. Mỗi khi Tiểu hồ ly kêu thảm thiết, rút hơ tiếp, lặp lặp như khoái trá cái trò bệnh hoạn đó.

“Uu... tha cho ... đau quá...” Tiểu hồ ly rống, nức nở đến thành tiếng, còn gã thì chẳng hề ý dừng tay.

“Đó là trấn yêu chú, thằng khốn định làm gì?” Tô Tình gầm lên.

Trước khi tiếng Tô Tình xong, tới mặt Kỳ Lân chi tử, một đá quăng bay cái đuốc trong tay .

“À? ngươi là ai? Dám làm phiền sở thích của ?” Kỳ Lân chi tử nhíu mày, cực kỳ bất mãn.

“Ta là bố ngươi!” Ta khinh bỉ đáp cái gì chứ Kỳ Lân chi tử, thứ đồ đó mà cứu đời ?

“ngươi gì cơ?” Kỳ Lân chi tử tức giận, “ngươi là ai ? Kỳ Lân chi tử! Sớm muộn sẽ cứu thế âm dương, kẻ thiên tuyển! ngươi dám thế với ? Ta thấy ngươi c.h.ế.t !”

“Ta quan tâm ngươi là ai, đụng của thì dù thiên vương cũng !” Ta lạnh lùng , dùng phận Kỳ Lân chi tử để đè ép , mơ tưởng quá xa.

“Heh, chỉ là một con yêu quái, chơi thì chơi, chơi xong g.i.ế.c luôn cũng chẳng , mặc kệ nó là của ai! ngươi thì quét luôn cả ngươi.” Kỳ Lân chi tử kiêu căng vô cùng, mày nhếch, dáng đầy vẻ đáng đánh.

“ngươi thật là Kỳ Lân chi tử ? Dù là yêu quỷ, đều trừ khi gây hại, thể đem hành hạ vì dù là quỷ yêu cũng là chúng sinh sáu đường, tôn nghiêm riêng, đó là thầy dạy ngày đầu nhập môn. ngươi mà điều đó, thì chẳng xứng làm âm, còn đòi làm kẻ thiên tuyển? Thiên tuyển cái gì, đừng mơ.” Tô Tình vội cứu Tiểu hồ ly xuống, gỡ bỏ trấn yêu chú nó.

Kỳ Lân chi tử sang Tô Tình, phần vui mừng, nhưng ánh mắt lượn qua lạ lùng : “Ta thấy ảnh cô ở Thiên Sư môn, cô là Tô Tình Tô Vũ nhỉ, ngoài đời xinh thế ?”

“Việc của ngươi ?” Tô Tình lườm gã, suýt nhổ mặt .

“Cô gái , lúc giận càng quyến rũ.” Kỳ Lân chi tử khẽ.

“Thích hả, đốt một đuôi cho ngươi xem.” Ta cũng đáp.

“ngươi...” Kỳ Lân chi tử nắm chặt nắm tay, tĩnh mạch nổi trán “ngươi dám bất kính với ? Hôm nay dù g.i.ế.c ngươi cũng chẳng ai dám gì. Ta là Kỳ Lân chi tử, quyền sinh sát tuyệt đối.”

“Thử xem ngươi g.i.ế.c ?” Ta chớp mắt, vận lực, coi gã Kỳ Lân chi tử tự xưng đó ho.

“Chết tiệt!” Kỳ Lân chi tử gầm lên định tay, bỗng một bóng vụt tới, chụp mạnh vai .

“Dừng tay, theo !” Dương Thiên xuất hiện lưng Kỳ Lân chi tử, ngăn cản hành động của .

Có vẻ trận chẳng đánh , nhưng cũng đợi lành vết thương sẽ tự tới Thiên Sư môn hỏi rõ lai lịch gã . Gã đúng là Kỳ Lân chi tử ? Và nhị sư tỷ Điền Mộng Nhi tìm gã ở ? Nghe là gần tiệm xăm của , nhưng cụ thể thế nào ai .

“Đại sư , đem thằng đồ tể , thấy mặt nữa, hừ!” Tô Tình tỏ vẻ cực kỳ khinh bỉ Kỳ Lân chi tử.

“Buông , tự .” Kỳ Lân chi tử bất kính với Dương Thiên, vùng vẫy xé tay, lầm bầm: “Hừ, tưởng mặt mũi quyền làm gì cũng ? Nhị sư tỷ sẽ là của , ăn cơm gì? Cái mặt khốn thấy chán.”

“ngươi chửi ai?” Tô Tình tức giận hơn.

“Hehe, mỹ nhân sư , chửi chứ chửi ngươi .” Kỳ Lân chi tử nham hiểm với Tô Tình.

“Đó là đại sư , ngươi chửi là chửi . Hơn nữa, ngươi Thiên Sư môn chúng , đừng xưng sư tỷ sư lung tung.” Tô Tình .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/hoa-van-quy-di/chuong-638-kieu-ngao-cua-ke-duoc-chon.html.]

“Không , sớm muộn chúng là một nhà; là Kỳ Lân chi tử, theo sẽ gặt hái khí vận.”

“Cút...” Tô Tình chán nản, thèm đấu khẩu với loại .

“Đi! Nếu thì đừng trách khách sáo.” Dương Thiên vẫn lạnh như băng, cả tựa khối băng, lời Kỳ Lân chi tử với như gió thoảng.

Kỳ Lân chi tử liếc Dương Thiên, tỏ chút e dè, buông một câu thách thức cũng im lặng bước .

“Thằng nhóc, nhớ kỹ, đừng để gặp ngươi.”

Nói xong, hất tay khỏi Dương Thiên bỏ thẳng.

Dương Thiên chẳng gì, chỉ lặng lẽ theo .

“Tiểu hồ ly, ngươi chứ?” Ta vội hỏi, xem xét vết thương nó. May mà nghiêm trọng lắm, chỉ cháy mất mấy sợi lông đuôi.

“Không ... may mà các tới kịp... hu hu hu...” Tiểu hồ ly dọa quá, òa nức nở.

“Không , bọn ở đây .” Tô Tình giúp nó lau nước mắt dịu giọng an ủi.

“Còn A Tinh Lùn với Quách Nhất Đạt ?” Ta hỏi.

Tiểu hồ ly lắc đầu, . Nó kể rằng khi cùng A Tinh Lùn phóng hỏa xong thì đột nhiên nhiều kéo đến, hai bèn chạy tán loạn. Nó trốn trong một căn phòng, ngờ tên Kỳ Lân chi tử đó bắt . Không rõ phát hiện bằng cách nào, rõ ràng nó giấu kín yêu khí .

Còn Quách Nhất Đạt thì giao bỏ thuốc trong bếp, nên cùng hai họ. Tiểu hồ ly và A Tinh Lùn chỉ phụ trách đốt hậu đường.

Ta vốn tính cẩn thận, bảo Quách Nhất Đạt bỏ thuuốc sổ trong đồ ăn, nhưng ngờ náo loạn quá sớm, tiệc còn bắt đầu, chẳng ai kịp ăn gì cả.

“Cái gì? Thuốc sổ á?” Tô Tình giật , sắc mặt lập tức tái nhợt.

“Ờ… ờ, đừng lo, khi Quách Nhất Đạt thành công .” Ta an ủi cô .

Ngay khi ục ục bụng Tô Tình vang lên một tiếng, nhưng cảm giác của là... chỉ bụng, mà hình như ở chỗ khác.

“Không ... ... thấy mùi .” Tô Tình nghiến răng, hai chân khép chặt, hình như Quách Nhất Đạt thật sự hạ thuốc, mà cô đói bụng ăn vụng giờ thì trúng độc thật .

“Có giấy ?” Tô Tình nắm chặt tay, trừng mắt , như : Đợi đó, lát nữa xem xử ngươi thế nào!

“Không... gấp quá, mang theo.” Ta mím môi, cố nhịn .

“Tô Tình tỷ, đừng sợ, để nhặt cho vài cành cây.” Tiểu hồ ly ngây thơ .

Lại ục ục một tiếng nữa, bụng Tô Tình kêu to hơn, từ kẹp chân biến thành... kẹp mông.

“ Đưa vài lá bùa mau!” Tô Tình giận hổ, dám to, sợ là chỉ cần mở Miệng mạnh thôi là “toang” ngay tại chỗ.

Ta dám chậm trễ, thì con hổ cái nhất định sẽ tính sổ , liền dúi ngay mấy lá bùa tay cô . cô lập tức như gió lao , tốc độ đến trăm mét chỉ trong vài giây, phóng thẳng về phía nhà xí.

“Đừng chạy nhanh quá! Ta sợ ngươi nổ đấy, Tình Tình~~” hét với theo.

“Đường Hạo! Ta ngươi cái đồ !!”

Xem Quách Nhất Đạt bỏ thuốc thành công, chỉ tiếc là duy Tô Tình trúng chiêu. thế cũng may, chứ nếu ở tiệc cưới mà cả đám dính thì cảnh tượng chắc kinh hoàng tưởng. Dù nhà Họ Họa nhiều nhà xí đến mấy cũng đủ chỗ cho từng ...

Chỉ e đến lúc đó, dù là kẻ đúng nữa, cũng sẽ âm truy sát suốt đời.

Sau khi Tô Tình bỏ , cùng Tiểu hồ ly tìm Quách Nhất Đạt và Châu Nguyệt Đình. Người trong nhà đều rút hết, mà ba tên chẳng thấy .

Cuối cùng, tìm Quách Nhất Đạt và A Tinh Lùn trong một căn phòng khác cả hai đều an , chỉ Châu Nguyệt Đình là biến mất.

đầu tiên nhà Họ Họa, giờ thấy tung tích thật kỳ lạ.

Loading...